CHƯƠNG 497: AI CŨNG MUỐN CÓ HẮN.
-Thiên binh thiên tướng?
Một đám người đều sửng sốt.
Tống Thanh Thư hỏi:
-Không biết các vị có biết câu chuyện năm xưa Hàn Tín dùng cách nào để đối phó với tướng lĩnh của Hạng Vũ là Long Thư?
(Long Thư bày trận hai bên sông Tuy Thủy, Hàn Tín đang đêm sai người làm hơn một vạn cái đẫy đổ đầy cát chặn lấy thượng lưu dòng sông rồi đem quân qua nửa chừng đánh Long Thư, giả vờ thua, quay lưng bỏ chạy về, Long Thư quả nhiên mừng rỡ nói:
-Ta biết Hàn Tín nhát gan mà!
Bèn dẫn quân đuổi theo, qua sông, lúc đó Hàn Tín cho người phá các bao đựng cát, nước sông chảy ào ào, đại quân của Long Thư quá nửa không qua được. Hàn Tín mới thúc quân đánh gấp, gϊếŧ được Long Thư..)
Trong sảnh đại đa số nhìn nhau, duy do Hoàng Dung sáng mắt lên, nàng đã rõ ràng dự định của Tống Thanh Thư.
-Công tử chẳng lẽ là dự định dùng thủy công?
Hoàng Dung hỏi.
-Phu nhân quả nhiên không hổ là nữ Gia Cát, Tống Thanh Thư cười gật gù, chỉ chỉ một chỗ trên sa bàn,
-Bạch Thủy Hà, chính là mồ chôn của quân Thát tử..
Nhìn Tống Thanh Thư dáng vẻ tự tin tràn trề, A Cửu chớp mắt, người trong đại sảnh có lẽ chỉ có nàng hiểu rõ nhất kế hoạch Tống Thanh Thư.
Trước đó trong lúc xảy ra đại hội Kim xà, Tống Thanh Thư đã sắp xếp nàng cùng Hạ Thanh Thanh âm thầm dẫn người đến khu vực thượng du Bạch Thủy Hà dồn đất vào những cái túi ngăn chặn lại dòng nước, lúc đó thì nàng không hiểu, lo lắng hắn nhọc nhằn khổ sở tính toán để rồi cuối cùng vì người khác mà đào ao thả cá. Nhưng lúc ấy Tống Thanh Thư khẳng định nói với nàng, hắn tuyệt đối sẽ thắng trận cuối cùng trong đại hội tuyển chọn Kim Xà vương.
Lúc đó trong đại hội cao thủ tuyệt đỉnh xuất hiện tầng tầng lớp lớp, A Thanh, Thạch Phá Thiên, Hư Trúc, Dương Diệu Chân, Dương Quá ….nhất là A Thanh biểu hiện ra võ công, càng là vượt xa Tống Thanh Thư.
Thân là nữ nhân của Tống Thanh Thư, A Cửu phải lựa chọn tin tưởng vào hắn vô điều kiện có thể lên làm Kim Xà vương, nhưng trong nội tâm nàng kỳ thực cũng hoài nghi.
Đến khi Tống Thanh Thư chiến thắng A Thanh trong giây khắc đó, A Cửu kích động đến muốn khóc lên, do đó nàng đối với Tống Thanh Thư sự tín nhiệm đã đến gần như là mù quáng, tuy rằng hiện giờ đại đa số người trong Kim Xà Doanh cảm thấy nếu có thể đánh thắng một trận nhỏ thì cũng đã tạ ơn trời đất, nhưng riêng A Cửu thì đã liền tin tưởng, trận thắng lần này chính là một trận đại thắng làm cho khắp thiên hạ khϊếp sợ.
Sau khi nghe Tống Thanh Thư trình bày giải thích, trong sảnh mọi người khác hiểu rõ ra
-Ba vạn quân binh của Đồ Hải đã xong..
Tiêu Phong bỗng nhiên nói, thân là tưỡng lĩnh dày dạn sa trường, hắn giờ có thể nhận ra được kế hoạch Tống Thanh Thư lần này có khả năng thành công rất cao. Lúc này trong lòng hắn cũng là khϊếp hãi, Tống Thanh Thư danh tiếng cũng vừa mới bộc lộ tài năng sau này, không nghĩ tới ngoại trừ võ công, cách bày binh bố trận cũng là thiên phú, lẽ nào hắn chính là người trong truyền thuyết danh tướng bất thế?
Thật ra thì Tiêu Phong đã đánh giá Tống Thanh Thư quá cao, lần này hắn chỉ là nắm trước được tình hình của cả hai phe địch và ta, nếu như lần này đối thủ đến không phải là quân binh của Mãn Thanh, mà là từ những thế lực khác, Tống Thanh Thư với thực lực Kim Xà Doanh như thế này, cũng chỉ có thể thu thập đồ đạc, cao bay xa chạy mất dạng mà thôi.
"Da Luật Nam Tiên lâu nay luôn luôn mắt cao hơn đầu, ngày trước đã từng lớn tiếng nếu là hôn phu của mình thì một là n võ công có thể thắng được nàng, hai là phải biết bày mưu nghĩ kế bên ngoài ngàn dặm, hai cái yêu cầu này thì Tống Thanh Thư đều thỏa mãn đạt được, vốn hắn đúng là rất thích hợp để tuyển chọn, nếu là Đại Liêu có được nhân tài như Tống Thanh Thư vậy, thì còn có thể hy vọng phục hưng, chỉ tiếc. . . tiếc là Tống Thanh Thư đã thành gia lập thất..”
Da Luật Tề cái ý niệm này chỉ là thoáng qua, hắn cũng không có suy nghĩ nhiều, dù sao Đại Liêu bây giờ không còn rực sáng như trước, nhưng Da Luật Nam Tiên đường đường thân phận quận chúa, làm sao có thể làm làm thϊếp cho người được chứ?
Còn Da Luật Nam Tiên, ôm kiếm đứng tựa ở một bên cột nhà, lẳng lặng nhìn bóng người Tống Thanh Thư, nhưng không biết trong lòng nàng đang suy nghĩ gì.
Hoàng Dung càng là thần sắc phức tạp, Tống Thanh Thư đã làm cho nàng kinh ngạc hơn nhiều như nàng tưởng, lần này nàng tham dự đại hội Kim Xà, chỉ là xuất phát từ ý nghĩ chống đỡ ngoại tộc mà thôi, ai ngờ Tống Thanh Thư từ đâu đột nhiên xuất hiện. . .
"Nếu có hắn giúp đỡ, chiến sự Tương Dương thì làm gì mà bất lợi như tình huống bây giờ?"
Hoàng Dung trong lòng đột nhiên sinh ra một ý nghĩ lớn mật,
"Hay là đem Phù nhi gả cho hắn?"
Nhìn thấy Tống Thanh Thư văn võ song toàn, Hoàng Dung vô thức lại nghĩ đến việc kết hôn của Quách Phù.
"Hiện tại vấn đề lớn nhất chính là hắn đã có thê tử a."
Hoàng Dung không phải là không nghĩ tới để cho Quách Phù cùng với Chu Chỉ Nhược hai nữ cộng thị một phu, nhưng khi nghĩ đến Chu Chỉ Nhược thì liền trở nên đau đầu, đối phương thân là đường đường chưởng môn phái Nga Mi, ở trong chốn võ lâm, địa vị không hẳn so với phu phụ của nàng thấp hơn bao nhiêu, Quách Phù làm gì cướp lấy được cái vị trí chính thê từ tay của Chu Chỉ Nhược được?
Còn nếu để cho Quách Phù làm thϊếp, Hoàng Dung lại chắc chắn là không muốn.
Đột nhiên lại nghĩ đến đêm đó gặp Chu Chỉ Nhược từ trong hang động, Hoàng Dung lại hơi đỏ mặt, bị Chu Chỉ Nhược nhìn thấy cái dáng dấp tư thế ngượng ngùng kia của mình rồi, thì mình làm sao giúp cho Phù nhi được đây. . . Lại nói, đêm đó Tống Thanh Thư hầu như là sờ soạng khắp thân thể của mình rồi, làm sao mà mình làm nhạc mẫu của hắn mà không thấy ngại ngần?
-Nếu mọi người đại thể đã rõ ràng từng chi tiết hành động, xin mời quay về phòng cố gắng nghỉ ngơi dưỡng sức đi, sắp tới sẽ còn có một trận ác chiến.
Giọng nói của Tống Thanh Thư vang lên, lập tức làm cho Hoàng Dung tỉnh lại.