CHƯƠNG 263: BỊ TÁC DỤNG NGƯỢC..
-Vẫn là đệ đệ đối với tỷ tỷ tốt nhất.
Tô Thuyên xoa xoa hai má Tống Thanh Thư hai má..
-Tỷ tỷ…tiểu đệ còn muốn hôn lên núi non của tỷ tỷ..
Ngửi thấy thấy hương vị trên người Tô Thuyên, Tống Thanh Thư có chút xao động không thể tả.
"Trước tiên cần phải tìm cách để cho hắn hạ nhiệt, nếu không cả ngày cứ quấn quít lấy mình thì quá nguy hiểm."
Tô Thuyên có khinh công tên là Phi Yến Hồi Tường, tuy rằng không sánh bằng Lăng Ba Vi Bộ tiếng tăm lừng lẫy trong chốn giang hồ, nhưng cũng không thua kém gì Thần Hành Bách Biến, thân pháp né tránh vẫn có chỗ độc đáo của riêng mình, Tống Thanh Thư thì thần trí cũng không tỉnh táo lắm, bởi vậy Tô Thuyên rất dễ dàng liền tránh thoát đôi tay của hắn.
-Tiểu đệ ngoan, tỷ tỷ trước sẽ tìm một mỹ nhân mang đến cho tiểu đệ hưởng thụ a.
Tô Thuyên thầm nghĩ Tống Thanh Thư ở bề ngoài thì cũng xem như là một chính nhân quân tử, nhưng sau khi trúng Mị công của mình, không còn lý trí và đạo đức ràng buộc, lại trở nên vô cùng háo sắc, xem ra từ trong xương hắn chính một tên là sắc quỷ.
Có điều rất nhanh Tô Thuyên lại lo được lo mất, bị trúng Mị công, võ công Tống Thanh Thư ít nhiều gì cũng bị suy giảm, đến lúc phải ứng phó với cục diện của Thần Long đảo thì không biết sẽ ra sao...
………………………………………………………………………………………
Khi Tống Thanh Thư nhìn thấy Tô Thuyên dẫn Phương Di tiến vào trong phòng mình thì trợn mắt lên, còn chưa kịp nói gì, Tô Thuyên đã mở miệng, chỉ vào Phương Di quay qua hỏi Tống Thanh Thư:
-Tiểu đệ nhìn xem vị tỷ tỷ này có xinh đẹp hay không vậy?
Tống Thanh Thư tính chăm chú kỹ Phương Di, ánh mắt ở trên thân Phương Di rất là xa lạ, trong lúc Phương Di đang sợ hãi, thì nghe Tống Thanh Thư nói:
-Dung mạo bình thường thôi, không sánh được với tỷ tỷ.
Nhìn Phương Di sắc mặt tái xanh, Tô Thuyên hiển nhiên rất hài lòng câu trả lời này, nàng kiều cười nói:
-Tiểu đệ, đêm nay cứ tạm thời hưởng thụ vị tỷ tỷ này đi, còn chuyện sau nay khi hoàn thành, tỷ tỷ sẽ đến bồi tiếp tiểu đệ..
Phương Di nghe được tâm trí như rơi vào trong sương mù, thì Tô Thuyên đã đi tới trước mặt nàng, thấp giọng nói:
-Ngươi thay ta hầu hạ hắn, yên tâm… hắn bây giờ sẽ không từ chối ngươi đâu.
Phương Di sắc mặt trắng bệch, Tô Thuyên cho rằng nàng muốn từ chối, liền uy hϊếp nói,
-Ta có thể điểm huyệt ngươi lại, rồi cho người uống chút mị dược. Hi vọng ngươi đừng có khiêu chiến tính nhẫn nại của ta.
Phương Di yên lặng gật đầu, giờ Tô Thuyên mới lớn tiếng nói:
-Tiểu đệ sau này là thượng khách của bản phu nhân, cho nên phải dùng lễ tiết đối xử với tiểu đệ của ta, ngươi sau này xem như là nha hoàn của hắn, cố gắng hầu hạ sinh hoạt thường ngày, không cự tuyệt hắn bất kỳ yêu cầu gì của hắn, ngươi hiểu chưa?
Nhìn thấy Tô Thuyên ánh mắt sắc bén, Phương Di bất đắc dĩ gật đầu, nàng cũng không biết Tống Thanh Thư trong hồ lô đang bán cái gì nữa..
Dẫn Tống Thanh Thư vào trong phòng, Phương Di còn chưa kịp nói, thì hắn đã nói:
-Cởi y phục ra mau..
-Cái gì?
Phương Di không hiểu gì cả, đi tới bên cạnh Tống Thanh Thư thấp giọng hỏi,
-Tống đại ca, cuối cùng là chuyện gì xảy ra vậy?
-Tỷ tỷ vừa mới nói ngươi phải nghe lời của ta, tại sao ta nói mà ngươi không nghe vậy
Vẻ mặt Tống Thanh Thư phẫn nộ, hắn đứng lên đến liền muốn đi ra ngoài mở cửa,
-Để ta tìm tỷ tỷ hỏi lại thử xem…
-Um…
Phương Di cuống quít kéo hắn lại, nhìn khí chất với dáng vẻ khác biệt của Tống Thanh Thư, nàng âm thầm hoảng sợ: “ Chẳng lẽ hắn thật sự đã trúng Mị công của giáo chủ phu nhân rồi?
-Muốn cỡi y phục thì cỡi..!
Phương Di ra vẻ hờn dỗi nói, thân thể của nàng đã bị hắn chà đạp rồi, giờ có cỡi y phục cũng đâu có làm sao, vừa thoát y phục đến nửa chừng thì đã bị Tống Thanh Thư ôm chặt.
Vốn là còn muốn hỏi, nhưng Tống Thanh Thư tùy ý hôn rất nhanh ngăn chặn trên đôi môi Phương Di, thân thể nàng liền nóng lên, đã nếm được khoái hoạt mà hắn mang đến, ăn tủy mới biết vị ngon, vì lẽ đó nàng cũng không có từ chối đối phương thô lỗ.
Phương Di mắc cỡ đỏ bừng cả khuôn mặt, toàn thân tản mát ra một loại nữ nhân thành thục diễm lệ vũ mị, Tống Thanh Thư như cuồng phong nộ lãng trùng kích, dẫn phát ra trong nội tâm từ chỗ ẩn sâu xuân tìиɦ ɖu͙ƈ diễm của nàng.
Cũng có lẽ bởi vì đã cùng Tống Thanh Thư giao hoan, nên Phương Di lửa nóng xuân ý nhanh chóng xâm chiếm toàn thân nàng
………………………………………………………………………………..
-Ui…um….. lớn...quá…
Phương Di hai tay nắm lấy cánh tay Tống Thanh Thư, bờ nghênh hợp lấy côn ŧɦịŧ hắn đút vào hang động huyệŧ, tiếng rêи ɾỉ mất hồn của nàng, để cho Tống Thanh Thư đang vất vả cần cù canh tác trên ruộng hoang, nghe xong càng thêm ra sức, song tay đè chặt mông ngọc nàng, bắt đầu không kiêng nể gì cả mà hung tợn công thành chiếm đất!
Tống Thanh Thư động tác càng lúc càng nhanh, thời gian dần qua quên mất hết thảy bên ngoài, bắt đầu vong tình xông tới.
Tiếng tiếp xúc hai thân thể phát ra “ phạch..phạch..” không ngừng vang lên bên tai.
- Không được... a... đội lên rồi... a... chịu không được á... á…a…
Phương Di nâng cao lên hai chân, quấn quanh đến bên hông Tống Thanh Thư, thân thể cao thấp co rúm thừa nhận lấy thân thể Tống Thanh Thư va chạm, theo tốc độ Tống Thanh Thư nhanh hơn, nàng ngâm kêu lên rêи ɾỉ như lá cây bị cuồng phong thổi bay lên không trung, trong quá trình khi rơi xuống lại bị một trận gió xoáy thổi tung lên.
Kɦoáı ƈảʍ liên tiếp mãnh liệt như vậy làm cho Phương Di chịu không nổi nữa, nàng đạt đến đỉnh phong, toàn bộ thân thể mềm mại co rút lấy không theo quy tắc nào, Tống Thanh Thư không biết mỏi mệt vẫn rất nhanh vận động lấy, cuối cùng thì một tiếng hổ gầm, hắn lại đem toàn bộ tinh hoa của mình rót vào ở trong bí đạo của Phương Di!
………………………………………………………………………………………….
Đứng bên ngoài Tô Thuyên quan sát cẩn thận động tỉnh trong phòng, nàng luôn cảm thấy vừa rồi có chút gì đó không đúng, nàng vẫn hoài nghi Tống Thanh Thư giả ngây giả dại, có lòng muốn thăm dò đối phương, đến lúc thấy hắn đẩy ngã Phương Di không chậm trễ chút nào, mới rốt cục yên lòng, vốn định rời đi luôn, nhưng bên trong cái âm thanh kỳ diệu kia tựa hồ có một loại ma lực kỳ dị, níu lấy hai chân của Tô Thuyên như đóng đinh ở lại tại chỗ tò mò lắng nghe.
…………………………………………………………………………………………….
Trong lúc Tống Thanh Thư cùng Phương Di trên giường phúc vũ phiên vân, lúc này Tô Thuyên lại nghĩ tới một màn tình cảnh mà lúc này Tống Thanh Thư đang cùng giao hoan với Phương Di, rồi lại nhớ đên cây côn ŧɦịŧ to lớn của hắn vừa rồi..
"Ta làm sao vậy ah!"
Thân thể Tô Thuyên bỗng nhiên nóng lên, bắt đầu phát nhiệt, cảm giác lâu nay bên trong u cốc trống rổng làm cho nàng thập phần khó chịu, càng làm cho thân thể thành thục uyển chuyển nổi lên từng trận sợ run, đồng thời cũng câu dẫn ra trong nội tâm nàng ẩn núp lâu nay nhu cầu nguyên thủy, mỹ thiếu phụ bắt đầu chuyển động uốn éo, mặc kệ nàng làm như thế nào muốn đem cái loại dục lửa dập tắt, giờ thì theo du͙ƈ vọиɠ mãnh liệt của nàng từ ở sâu trong nặng nề trùng kích lấy lòng của nàng, dịch nhờn lại tiếp tục hướng ra phía ngoài cửa ngọc môn quan trào ra, không thể đỡ nỗi!...
Tuyệt sắc xinh đẹp má lúm đồng tiền đỏ ửng như lửa, phong tình vạn chủng, một đôi đùi ngọc ép chặt lấy, từ nội tâm không ngừng tiếng rêи ɾỉ…
Mãi đến khi trời dần sáng, Tô Thuyên mới giật mình tỉnh lại, tựa như thất vọng mất mát quay trở lại trong phòng của mình.