CHƯƠNG 172: LÃO TỬ LIỀU MẠNG…
-Hà Thiết Thủ?
Vào lúc này trên bờ đột nhiên truyền tới tiếng nói kinh ngạc của một nam nhân, Hà Thiết Thủ hai mắt mờ ảo hướng về trên bờ nhìn lại, nàng chưa từng có bao giờ như giây khắc này, khi nghe được giọng nói của một nam nhân lại có thể êm tai và khiến cho nàng vui mừng như vậy, đồng thời cũng nhận ra đối phương chính là Tống Thanh Thư đã cùng song hành với Đông Phương Bất Bại, Hà Thiết Thủ đôi mi thanh tú cau lại.
Tống Thanh Thư không rõ, còn tưởng rằng Hà Thiết Thủ nửa đêm canh ba ở trong đàm tự thủ dâʍ lấy, âm thầm tặc lưỡi Miêu nữ đúng là lớn mật, liền lui lại:
-Hà cô nương..cứ tiếp tục... tiếp tục đi, tại hạ vừa rồi cái gì cũng không nhìn thấy, xin cáo lui, hi vọng không có quấy rầy nhã hứng của cô nương.
Hà Thiết Thủ mặt đỏ như lửa, trong đầu tranh đấu kịch liệt một lát, rốt ai thán một tiếng, mở miệng nói:
-Tống công tử xin dừng bước.
Tống Thanh Thư nghe nàng âm thanh ôn nhu thân mật, trong lòng liền động:
-Không biết Hà cô nương có điều gì chỉ giáo?
-ta trúng kịch độc, ngàn cân treo sợi tóc, mong rằng công tử lòng dạ từ bi, cứu giúp…
Tộc Miêu tuy rằng trong chuyện tính dục phóng khoáng, nhưng Hà Thiết Thủ dù sao thân cũng còn xử nữ, nghĩ đến việc chính mình chủ động cầu xin đối phương, nên rất là xấu hổ ngượng ngùng.
-Kịch độc? Tại hạ thấy dường như không phải trúng kỳ dâʍ hợp hoan tán, mà chỉ là uống phải độc dược kích phát dục tính…
Tống Thanh Thư thấy Hà Thiết Thủ dưới đàm nước gò má ửng đỏ, đôi mắt nước long lanh bao hàm xuân tình, lẩm bẩm.
Trong đêm tối rất là yên tĩnh, Tống Thanh Thư âm thanh tuy nhỏ, nhưng Hà Thiết Thủ lại nghe được rõ ràng, nàng chuyển buồn làm vui:
-Thì ra công tử y thuật thâm hậu, ta đúng là trúng loại độc dược tương tự như thế, mong rằng công tử xuất thủ cứu giúp..
-Hả…
Tống Thanh Thư há hốc miệng nói tiếp:
-Tại hạ biết rất ít về độc dược, Hà cô nương đừng có đùa giỡn tại hạ.
-Chuyện hệ trọng đến tính mạng, ta đâu thể nào lấy chuyện như thế này ra mà đùa giỡn.
Hà Thiết Thủ hít vào một hơi.
-Loại dược dạng thế này làm gì có thuốc giải, tại hạ từng nghe nói dùng sữa trực tiếp từ bầu vú của nữ nhân thì có thể để hóa giải loại này dược tính này, Hà cô nương hãy thử xem?
Tống Thanh Thư cảm thấy lão Thiên cứ trêu đùa với mình, chỉ vì sợ đến nổi lên thú tính đối với Chung Linh làm ra chuyện không hay, sau này sợ khó mà đối mặt với Mộc Uyển Thanh, nên mới cố tình đi ra ngoài hóng mát một chút, không ngờ rằng lại đụng phải một nữ yêu tinh khác.
-Không còn kịp thời gian nữa..
Hà Thiết Thủ đau khổ nói, nửa đêm canh ba ở ngoài hoang sơn dã lĩnh, thì biết đi đến nơi nào để tìm một nữ nhân đang có sữa mẹ dành cho hài nhi ?
-Um…chỉ còn có cách là nhờ Tống công tử giải độc cho ta.
-Giải bằng cách nào đây?
Tống Thanh Thư thấy mình cũng vô liêm sỉ thật, giờ đã biết rõ còn hỏi.
- Tống công tử xuống đây, ta chỉ cho …
Hà Thiết Thủ tiếng nói lúc này thật là kiều mị.
-Chúng ta đang là kẻ địch...
Tống Thanh Thư ngoài miệng tuy rằng nói như vậy, nhưng bước chân thì đang bước xuống đàm nước.
-Ta chỉ cầu một lần giao hoan, công tử cần gì phải nói đến việc đó...
Hà Thiết Thủ cảm thấy mình có chút không chịu được nữa, bên trong u cốc ngứa ngáy nóng bỏng khó chịu, nàng chỉ lo chỉ kéo dài thêm chốc nữa thì đánh mất thần trí, lúc đó lại càng thêm làm những chuyện ngượng ngùng hơn, vội vàng nói.
Tống Thanh Thư mới vừa bước vào xuống đàm nước, bị làn nước lạnh lẽo làm cho giật mình:
“ Nếu như đây là mưu kế của Hà Thiết Thủ thì làm sao bây giờ, mình bây giờ võ công mất hết, hoàn toàn không phải là đối thủ... ai da... !
Lúc Hà Thiết Thủ thấy hắn đã bước xuống nước nhưng lại hơi do dự, nàng liền bước tới, bờ môi lập tức liền dính vào miệng Tống Thanh Thư, hắn dù cho muốn thiên ngôn vạn ngữ cũng chỉ nuốt vào trở lại bụng.
Đầm nước bốn phía lạnh lẽo, trước ngực thì thân thể Hà Thiết Thủ mềm mại nóng hừng hực, chẳng bao lâu bên dưới hạ thể Tống Thanh Thư, cây côn ŧɦịŧ đã cứng rắn như sắt.
-Chúng ta có phải là đến với nhau quá nhanh? Vừa rồi là địch, giờ là bằng hữu…
Một nụ hôn dài qua ngộp thở qua đi, Tống Thanh Thư cảm thấy tất cả mọi chuyện giống như là không chân thực, đưa tay muốn đẩy Hà Thiết Thủ ra, vậy mà bàn tay lại đưa đến bầu vú mềm mại của nàng…
-Đúng là nam nhân, nói một đằng, làm một nẻo a...
Hà Thiết Thủ mặt đỏ như ra máu, hai tay quấn lấy cổ Tống Thanh Thư cái cổ, ghé vào lỗ tai phả ra hơi thở như lan, mỉm cười nói.
-Bàn tay của Hà cô nương……?
Nhìn thấy hai bàn tay trắng nõn, Tống Thanh Thư nghi hoặc hỏi.
-Lâu nay trãi qua các đời tiếp nhận chức vị giáo chủ của Hà gia, đều sẽ bị chém đứt bàn tay trái rồi gắn lên thiết ngô câu, để tu luyện tuyệt học gia truyền Hà gia, khi còn bé thϊếp rất sợ đau, mẫu thân đau lòng cho thϊếp, nên đối với bên ngoài tuyên bố thϊếp đã bị chặt bàn tay, rồi đặc chế thiết ngô câu gắn tạm lên dùng để che dấu tai mắt mọi người.
Hà Thiết Thủ một bên cởi ra y phục trên người Tống Thanh Thư, vừa cắn môi gắt giọng:
-Tình cảnh này, Tống công tử hỏi đến chuyện như vậy, không cảm thấy làm rất mất hứng sao?
Tống Thanh Thư cảm nhận được một bàn tay đưa đến bên dưới hạ thể mình, nắm lấy cây côn ŧɦịŧ, hắn giờ thì không còn ngừng lại được, đưa tay ra đem Hà Thiết Thủ ôm vào trong ngực..
-Lúc này mới đúng là việc của một nam nhân nên làm mà…
Hà Thiết Thủ đã có chút nửa mê nửa tỉnh, duỗi ra đầu lưỡi liếm môi nói, tiếp:
-Hãy yêu ta đi…
Bàn tay vuốt qua trên lưng da thịt bóng loáng, cảm nhận được đường cong eo mông của Hà Thiết Thủ, Tống Thanh Thư hoàn toàn trầm lún, hắn ôm lấy Hà Thiết Thủ mang lên bờ đặt nằm thẳng ở trên thảm cỏ mềm mại bên cạnh bờ hồ.
-Um..
Hơi thở của Hà Thiết Thủ trở nên hỗn loạn, ở chỗ sâu trong yết hầu không đè nén được.
Tống Thanh Thư không cần có quá nhiều thời gian dạo đầu, miệng không ngừng hôn lên cổ của nàng, cặp chân thon dài không còn gì che lắp, một đám thảm cỏ đen nhánh thấm nước dính sát nổi lên dập dờn trên gò mu âm hộ, hắn cúi người đè lên…
Hà Thiết Thủ nhận thấy được một cái đầu nấm thịt nóng hầm hập tại nơi cửa miệng ngọc môn quan mềm mại của mình tìm kiếm cửa vào, mũi nhọn cây thịt truyền đến cảm giác đưa đẩy chặt chẽ bên dưới hạ thể đã quán nhập trong cơ thể nhu sướng, bên trong hang động u cốc dài nhỏ đầy nếp gấp lớp lớp, bởi vì miệng ngọc môn quan còn nhỏ hẹp, cũng có thể là do côn ŧɦịŧ của Tống Thanh Thư so với cửa ngọc môn quan của nàng hơi lớn, chen chúc lắm mới nhét vào hết cái qυყ đầυ, làm Hà Thiết Thủ đổ mồ hôi lạnh, nàng kêu lên:
-A...... nhẹ chút….hơi đau..
Tống Thanh Thư làm sao có thể bởi vì nàng hơi đau mà liền dừng lại, hắn đem côn ŧɦịŧ nhét vào từng chút, đến khi có chút trở ngại, biết đó là màиɠ ŧяiиɦ của Hà Thiết Thủ, lập tức lại dùng sức đỉnh đầu, chỉnh cây côn ŧɦịŧ nhấn vào thêm hai phần ba, Hà Thiết Thủ rêи ɾỉ:
-A......
Hắn bắt đầu chút chậm rãi cắm vào rút ra, dùng qυყ đầυ từ từ nhấn vào sâu trong u cốc nàng, rất nhanh Hà Thiết Thủ đã không còn đau thốn, từ trong trào ra thêm nhiều dịch nhờn trơn nhớt, Tống Thanh Thư tinh tường cảm nhận được từng trận nhiệt lưu trơn trợt từ trong u cốc, không ngừng kíƈɦ ŧɦíƈɦ lấy côn ŧɦịŧ của hắn.
-Ưm…... công tử..... nhanh chút... đi...
Không muốn cây thịt cứ chậm rãi chen vào như vậy, qυყ đầυ cứ cọ lấy làm bên dưới hoa tâm vô cùng nhột ngứa, tận cùng ở chỗ sâu trong u cốc không có được nhét vào tràn đầy, từng trận run lên thèm khát vì dược độc phát tác, Hà Thiết Thủ đành phải lên tiếng thúc giục, bộ ngực sữa phập phồng kịch liệt, đôi môi anh đào mím chặt lấy, hắn mỉm cười rồi dùng mông eo nhấn mạnh, cây côn ŧɦịŧ vượt qua tầng thịt non tiến quân thần tốc, trên mặt qυყ đầυ đã gắn kết chạm vào hoa tâm, Hà Thiết cằm ngẩng thật cao, kéo thẳng cổ trắng thon dài, cái miệng nhỏ nhắn hồng diễm mở ra.
-Um..ui..ui….a…..
Lần này côn ŧɦịŧ nhập rất sâu, toàn bộ qυყ đầυ được hoa tâm xiết chặt làm cho Tống Thanh Thư thư sướng rạo rực, một Hà giáo chủ oai hùng hồng nhan hiện ra tư thái quyến rũ kiều mị như thế, hắn trong lòng một trận kích động, nhìn chằm chằm ngọc nhan mỹ nhân…
………………………………………………………………………………………..
Tống Thanh Thư lúc này đang hai đầu gối về phía trước nhún nhanh, cây côn ŧɦịŧ rút ra đút vào gấp rút hơn, bên trong u cốc cũng đang co rút từng trận, Hà Thiết Thủ nhíu mi cắn môi kêu rên liên tục, u cốc đang bị côn ŧɦịŧ như cuồng phong mưa rào xâm nhập, kiều nhụy hoa huyệt non mềm càng mẫn cảm dưới dược vật lan tỏa cơn sướng hòa tan đến phạm vi đáy chậu, từng làn nhiệt lưu dần dần tích lũy tại hoa tâm, chợt hoa tâm run lên, toàn thân nàng run theo, hai đầu núʍ ѵú lại sứng cứng thêm vài phần.
-Muốn..sắp…tiết
Hà Thiết Thủ lớn tiếng ngâm nga, đồng thời Tống Thanh Thư cảm thấy qυყ đầυ côn ŧɦịŧ căng thẳng, quả thực từ hoa tâm của Hà Thiết Thủ đang gắt gao mút hút vào làm hắn bủn rủn khó nhịn, cây côn ŧɦịŧ trướng đến cực hạn, huyết mạch sôi trào chống đỡ như muốn nổ tung ra...
Trong đầu trống rỗng, Hà Thiết Thủ sướng chịu không nổi, tiếng rêи ɾỉ cao vút lên, ngay lúc đó Tống Thanh Thư cũng nhìn ra Hà Thiết Thủ đang sắp đến cao trào, cây côn ŧɦịŧ thay đổi hung mãnh dữ dội đút vào, qυყ đầυ nhẵn nhụi xay nghiền, cạo lộng thật sâu kíƈɦ ŧɦíƈɦ trong hoa tâm non mịn, rất nhanh toàn thân Hà Thiết Thủ chấn động, cặp mông to lớn hẩy lên, cổ đáy huyệŧ bắt đầu từng đợt co rút lại...
-A.. a... nhanh…nhanh..!
Hà Thiết Thủ ra sức kêu lớn tiếng gọi, khuôn mặt kiều mị tựa như là bị cực độ thống khổ, hoặc như là đang sướng như lên tiên cảnh, hai bàn tay múa máy lung tung, toàn thân lại xiết chắt, sâu từ trong cổ đáy huyệŧ đã tiết ra một làn âm tinh, toàn bộ đậm đặc đánh vào qυყ đầυ côn ŧɦịŧ, lúc này Hà Thiết Thủ giống như con cɦó ƈáϊ động dục kêu rên không ngừng, cơn cực khoái thay nhau nổi lên..
Tống Thanh Thư vội vàng thẳng lưng, đem cặp chân của Hà Thiết Thủ dạng phân ra đến cực hạn bẹt ra hai bên thành một đường thẳng, là con nhà luyện võ từ thuở bé nên đối với Hà Thiết Thủ động tác này thật dễ dàng, do tư thế như vậy nên gò mu của nàng cong vễnh lên, cửa miệng u cốc ngập đầy dịch nhờn thẳng hướng, gò xương mu gắt gao va chạm lấy hạ thể Tống Thanh Thư, qυყ đầυ côn ŧɦịŧ tới lui không ngừng mài trên hoa tâm
-A…. á … nóng …bị … ngươi hại chết a... á….lại tới nữa rồi…
Cực khoái làm cho tuyệt sắc Hà Thiết Thủ quả thực sắp điên rồi!
Tống Thanh Thư thân thể cũng đột nhiên run lên, tinh quan mở rộng ra, dương tinh nóng bỏng liên tục bắn ra, đổ vào trong hoa tâm kiều nộn của nàng.
………………………………………………………………………………………..
Một lúc sau, Hà Thiết Thủ ánh mắt mờ sương, trên cái trán cùng chóp mũi thấm ướt dầy đặc mồ hôi, e thẹn nói:
-Độc của ta vẫn chưa có giải hết hoàn toàn...
-Cô nương ….vẫn còn muốn nữa sao….?
Qua cuộc giao hoan, nghe nàng thỏ thẻ bên tai, Tống Thanh Thư có chút thất thần, hắn bởi vì trong người bị nội thương, công lực tạm thời mất hết, thân thể đang là hư nhược, sau khi xuất tinh đã có cảm giác lực bất tòng tâm.
-Ta sẽ không để cho công tử khó xử..
Hà Thiết Thủ lộ ra nụ cười kiều mị, nàng hít một hơi, chậm rãi đảo người lên để Tống Thanh Thư nằm bên dưới,
Thân thể mềm mại của liền trùi xuống, đầu nàng nằm đến giữa hai chân của hắn, một bàn tay nắm lây cây côn ŧɦịŧ đã mềm cao thấp vuốt ve, một cái đầu lưỡi liếm lên qui đầu của hắn, chẳng mấy chốc một luồng nhiệt lưu từ dưới bụng Tống Thanh Thư lại sôi trào, côn ŧɦịŧ lại bắt đầu toan ngứa xuẩn xuẩn dục động , Hà Thiết Thủ hai tay vịn tại trên háng Tống Thanh Thư, đầu lưỡi dính nước miếng thấm ướt đôi môi, miệng há to đem cây côn ŧɦịŧ ngậm vào trong miệng, hao hết khí lực mới có thể ngậm vào hơn phân nửa, côn ŧɦịŧ trong miệng nàng ấm áp trơn nhợt mặc dù không bằng cái huyệŧ, nhưng lại có đầu lưỡi mềm nhẵn linh hoạt, hai bờ môi kẹp chặt lại trên thân cây thịt giúp cho Tống Thanh Thư hưởng thụ tư vị từ cái lỗ miệng tuyệt vời của nàng.
Đúng là thân thể tuổi trẻ rất mau lấy lại sức lực, Hà Thiết Thủ dùng miệng lưỡi hầu hạ một lát, côn ŧɦịŧ của Tống Thanh Thư lại lần nữa giận dữ đứng lên, lần này hắn không cần cố sức, cây côn thị kia đã hoàn toàn cứng rắn, du͙ƈ vọиɠ đã một lần nữa lại bị Hà Thiết Thủ trêu chọc,
-Ta đã dám chắc là được lần nữa mà...
Tống Thanh Thư cảm nhận được dương tinh súc tích đã xong, côn ŧɦịŧ ngo ngoe lại muốn xuất trận, hắn lẩm bẩm nói:
-Cho dù xương cốt có bị hút khô, lão tử cũng liều mạng phen này….