CHƯƠNG 1116: HỔ LẠC ĐỒNG BẰNG.
Nghe được thanh âm kỳ ảo đến mức tận cùng, Tống Thanh Thư mơ mơ màng màng mở mắt, bởi vì Kim Ba Tuần Hoa chi độc, hắn lúc này nhãn lực bị ảnh hưởng, chỉ có thể loáng thoáng nhìn thấy một bạch y nữ tử đang đứng ở bên cạnh, hắn dường như nhìn thấy nữ nhân này phảng phất từ trong mây mù đi tới, giống như là tiên tử vậy…
Tống Thanh Thư nhịn cười không được: “ Vốn tưởng rằng ta là người tham hoa háo sắc, sau khi chết đi sẽ xuống dưới tầng mười tám địa ngục đâu rồi, không ngờ tới lại là tiên tử tới đón ta lên trên trời…”
Chỉ thấy bạch y nữ tử kia lấy tay rờ trán hắn, Tống Thanh Thư lập tức vui vẻ, trong lòng suy nghĩ: “ Xem ra vị tiên nữ này cũng có thất tình lục dục, ta phải hảo hảo triển khai ra một thân bản lĩnh, để cho tiên nữ tỷ tỷ có niềm vui, miễn cho về sau bị nàng làm khó dễ….”
Thấy hắn miệng mở ra, dường như muốn nói gì, bạch y nữ tử kia có chút tức giận:
- Ngươi thân trúng kịch độc, thời điểm này không cần nói gì làm lãng phí thể lực.
-Tiên tử tỷ tỷ muốn tại hạ không nói lời nào, thì tại hạ sẽ không nói….
Tống Thanh Thư lúc này đã phân không rõ sự thật cùng hư ảo rồi.
Nhìn thấy hắn lúc này có chút thanh tỉnh, bạch y nữ tử kia nhíu mày, ngồi xuống đem đầu Tống Thanh Thư đỡ đến nằm trên bắp đùi của mình, sau đó từ trong lòng lấy ra một cái bình sứ, một dòng chất lỏng óng ánh sáng long lanh màu hổ phách dần dần chảy vào trong miệng hắn.
-Rất ngọt, đây là quỳnh tương ngọc lộ của tiên giới sao?
Tống Thanh Thư chậc chậc lưỡi, thì thào lẩm bẩm.
Bạch y nữ tử dường như giống như bị chạm điện nhanh rút tay trở về, vừa rồi Tống Thanh Thư tựa như hài nhi hút sữa, tham lam mút vào bình sứ, không nghĩ qua là đã ngậm lấy luôn ngón tay của nàng say mê mút hút ..
Có chút tức giận, nàng trừng mắt liếc hắn một cái, bạch y nữ tử lại đưa hắn nâng dậy ngồi lên xếp bằng ở phía trước, sau đó dùng thủ pháp điểm trúng sau lưng của hắn mấy đại huyệt, nội lực tinh thuần liên tục không ngừng thâm nhập trong vào cơ thể của hắn.
Ước chừng thời gian một nén nhang, Tống Thanh Thư mới mở mắt, trong ánh mắt ngầu đục dần dần quay trở về thanh minh, khi hắn nhìn thấy rõ bên cạnh dung mạo nữ tử tuyệt sắc kia, liền giật mình kinh hô lên:
- Sư muội, là muội sao?
Trước mắt nữ tử kia khoác trên người một bộ lụa mỏng màu trắng, vẫn giống như đang ở trong sương mù, bên ngoài ánh trăng nhàn nhạt chiếu rọi vào trong, chiếu ra khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần thoát tục của nàng, không phải Tiểu Long Nữ thì còn là ai.
-Không phải là tiên tử mà trước đó ngươi tưởng đến, có phải hay không ngươi rất thất vọng ?
Tiểu Long Nữ thản nhiên nói, bất quá trên đôi môi của nàng, đã có chút mỉm cười.
Tống Thanh Thư mặt đỏ lên, vẫn còn mơ hồ ấn tượng vừa rồi, bất quá hắn xưa nay da mặt đủ dày, rất nhanh cười nói:
-Ta há lại thất vọng đâu rồi, sư muội so với cái gì tiên tử thì phải đẹp hơn nhiều.
-Sắp chết đến vậy mà miệng lưỡi trơn tru vẫn còn trơn tru như vậy.
Tiểu Long Nữ nhíu mày, hiển nhiên rất không quen hắn trực bạch tán dương mình như vậy,
- Vừa rồi mới ta cho uống Ngọc Phong Tương, lại phối hợp chân khí của ta đầy vào, đáng tiếc vẫn không thể loại trừ kịch độc trong cơ thể của ngươi, chỉ có thể trì hoãn độc tính, qua không được bao lâu, chỉ sợ độc tính lại tái phát..
-Có thể khôi phục lại một chút thanh tỉnh, lại liếc mắt nhìn thấy thế gian xinh đẹp này, còn có thể trước khi chết, được nhìn thấy sư muội, ta đã thấy đủ lắm rồi.
Tống Thanh Thư đối với kết quả như vậy sớm có sở liệu, Kim Ba Tuần Hoa chi độc nếu dễ dàng giải hết như vậy, vậy là gì mà nổi danh là không có thuốc giải chứ?
-Vậy ngươi đã nhìn thấy được ta rồi đấy…
Tiểu Long Nữ nhàn nhạt đáp lại, tính tình nàng lãnh đạm chính là như vậy, lúc trước Tôn bà bà chiếu cố nàng từ nhỏ đến lớn, chết ở trước mặt, nàng một chút tâm tình chấn động cũng không có, huống chi là Tống Thanh Thư….
Bởi vậy Tống Thanh Thư buồn bực:
- Uy, lấy giao tình của chúng ta, tốt xấu gì sư muội cũng an ủi ta vài câu chứ?
-Ta và ngươi có cái gì giao tình?
Chẳng biết tại sao, nghe được đối phương nói những lời này, Tiểu Long Nữ bỗng nhiên nghĩ đến lần bên trong gian phòng cùng hắn và Hồ phu nhân đại sư tỷ của mình giao hoan, phái Cổ Mộ nội công luôn luôn chú ý đến thanh tâm quả dục, rất khó xuất hiện loại cái loại tình huống thân thể khô nóng, bên dưới hạ thể của nàng như đang ngứa ngáy như muốn bốc hỏa, lần đó nàng còn tưởng rằng là mình tẩu hỏa nhập ma, cho dù vận khởi chân khí điều tức, vậy mà một chút tác dụng cũng không có, cái loại này đến từ bản năng tính dục thuận theo tự nhiên khởi động, cho nên dù có dùng võ công áp chế cũng vô ích, nàng chỉ cảm thấy một loại kíƈɦ ŧɦíƈɦ lạ thường đánh úp, không êm đềm mật ngọt giống như là tình yêu của nàng đối với Dương Qúa, mà nó làm cho toàn thân nàng như là không có một điểm nhỏ khí lực, nàng chỉ thấy mình không tự chủ chống lại được phản ứng tự nhiên bên trong thân thể. Khi tiếng rêи ɾỉ của Hồ phu nhân đột nhiên vút lên kéo dài, nàng lại cảm thấy từ sâu bên trong nơi cái hang động ẩn mật của mình có một loại kɦoáı ƈảʍ mãnh liệt xuất ra trong tích tắc, hạ thể run rẩy dồn dập, âm tinh từ hoa tâm kích xạ trào ra mang theo một loại dinh dính ẩm ướt, nhưng lại mang theo cái cảm giác từ trước đến giờ chưa từng có được kíƈɦ ŧɦíƈɦ thư sướng như vậy, lần đó phản ứng làm cho Tiểu Long Nữ vô cùng bất ngờ..
Rồi lại lần thứ hai tại trong cổ mộ, tình cảnh hai người trần như nhộng ôm nhau cùng một chỗ……
Dù là nàng đang lãnh đạm, cũng nhịn không được nữa, bên dưới hạ thể liền ngứa nhột râm ran, sâu trong âm động có chút nóng bừng lên…
Nhìn xem nàng khuôn mặt bạch ngọc bình bỗng nhiên lộ ra đỏ hồng, Tống Thanh Thư nhìn thấy có chút ngây dại, Tiểu Long Nữ vốn là thanh lệ vô song, lúc này khuôn mặt ửng đỏ lên, càng là kiều diễm vô cùng, khuynh quốc khuynh thành.
-Ta bỗng nhiên có chút không nỡ chết rồi.
Vừa nghĩ tới nếu chết đi thì sau đó sẽ không còn có thể thưởng thức được vẻ đẹp của nàng nữa, Tống Thanh Thư cảm thán.
-Mỗi người cuối cùng thì ai cũng sẽ chết đấy, chỉ là chết sớm hay chết muộn, cũng không có gì khác nhau.
Một chốc lát này, Tiểu Long Nữ đã khôi phục bình thường, nhàn nhạt mà đáp nói.
-Được, sư muội cũng đừng an ủi ta, lời an ủi này làm cho người khó chịu hơn.
Tống Thanh Thư cười khổ nói.
-Vậy sao?
Tiểu Long Nữ đáp lại, quả nhiên không nói thêm gì nữa.
Thật đúng là một cô nương không hiểu lòng người a, Tống Thanh Thư cuối cùng là người thích náo nhiệt, hắn rõ ràng không muốn chết một cách quá lạnh nhạt, liền mở miệng hỏi:
-Sư muội tại sao lại ở đây
-Ta ở ngay tại chỗ này trước đó, chỉ là ngươi không có chú ý tới mà thôi.
Tiểu Long Nữ sắc mặt vẫn còn nóng như bị phỏng, nàng đích xác là đang tại trong cái sơn động này nằm nghỉ ngơi, vừa lúc Tống Thanh Thư thần tình hoảng hốt xông vào, một là hắn không ngờ bên trong nơi hoang sơn dã lĩnh này lại có ó người, hai là hắn cũng không có tinh lực kiểm tra cả sơn động.
Lúc hắn xâm nhập đến thì Tiểu Long Nữ lập tức thức tỉnh, sau khi thấy rõ là Tống Thanh Thư, thái độ của nàng biểu lộ có thể nói là cực kỳ quái dị, bởi vì từ trong cổ mộ phát sinh ra cái chuyện kia vơi hắn, Tiểu Long Nữ không muốn lại đối mặt với hắn, liền lặng lẽ ẩn giấu thân mình đi, Tống Thanh Thư công lực mất hết, cho nên không cách nào biết đến sự hiện hữu của nàng.
Tiểu Long Nữ ngay từ đầu thì cho là Tống Thanh Thư chỉ trùng hợp đi ngang qua, trong lòng cầu mong hắn nhanh lên rời đi, vì vậy rất kiên nhẫn chờ đợi hắn bỏ đi về sau nàng dần dần phát hiện ra Tống Thanh Thư trên thân thể không ổn, thấy được hắn thân trúng kịch độc, đến lúc này nàng cũng không cách nào ẩn mình nữa, đành mới đi ra.
Cho dù nàng không muốn đối mặt với Tống Thanh Thư, thế nhưng nàng không muốn thấy hắn chết mà không cứu, dù sao đối phương cũng là tỷ phu của nàng, hơn nữa còn ba lần bốn lượt đã cứu tính mạng của mình.
Chỉ tiếc nàng dụng hết toàn lực, cũng chỉ có thể trì hoãn thời gian hắn tử vong mà thôi, không có cách nào thay hắn giải độc.
-Thì ra là thế.
Tống Thanh Thư còn muốn nói điều gì, bỗng nhiên bên ngoài sơn động truyền đến tiếng quân binh thét to:
-Nơi này có sơn động, họ Tống rất có thể núp ở bên trong, mọi người hãy vào trong lục soát..
Tiểu Long Nữ kinh ngạc nhìn qua hắn:
- Những ngững người này đuổi theo ngươi sao?
Tống Thanh Thư cười khổ gật đầu, chẳng bao lâu sau, hắn là người đang bị treo thưởng lấy thủ cấp, hôm nay rõ ràng bị đám tiểu binh đuổi chạy đến chạy lên trời không đường, xuống đất không cửa, đúng là hổ lạc đồng bằng, bị chó khinh.
Một chốc lát này đã có một đám quân binh xông vào, vừa nhìn thấy Tống Thanh Thư, từng tên hai mắt sáng lên, dù sao thủ cấp của hắn đó là hoàng kim vạn lượng, quan lên tam cấp.
Bất quá khi bọn chúng thấy rõ bên cạnh còn có Tiểu Long Nữ, đang lao nhao trong sơn động chốc lát yên tĩnh trở lại, người người trong lòng đều bay lên một ý niệm trong đầu: “ Trên đời tại sao có thể lại có nữ nhân xinh đẹp như vậy chứ? “