Nhấp nháy … Nhấp nháy … Nhấp nháy
Từng đại huyệt nối tiếp nhau lóe sáng lên, hoàn toàn theo đúng thứ tự ban đầu. Tuy tốc độ có chậm hơn rất nhiều so với trước đây, nhưng rõ ràng là ngoại trừ việc đó ra thì còn lại đều bình thường. Lộ tuyến cũng không có thay đổi.
Khi đại huyệt thứ 50 lóe sáng lên, báo hiệu đã hoàn thành toàn bộ 50 đại huyệt. Theo lẽ thường, một đại huyệt chưa được kích hoạt sẽ là mục tiêu tiếp theo nhấp nháy.
Bởi vì tốc độ nháy sáng và vụt tắt của lần này sẽ rất nhanh, không giống như trước đây. Trần Minh Quân ngưng thần cực độ, quan sát toàn cảnh bản đồ đại huyệt. Hắn sợ bản thân quan sát không kỹ, sợ bỏ qua một dấu hiệu nhỏ nào.
Nhấp nháy
Một tia sáng rất nhỏ phát ra tại vị trí một đại huyệt chưa được kích hoạt. Tia ánh sáng này nhỏ yếu gần như không đáng kể, nếu không cẩn thận quan sát thì sẽ không thể phát hiện được. Khi nhìn thấy tia sáng này, tinh thần của Trần Minh Quân mới thực sự buông lỏng.
Hắn không khỏi âm thầm thở phào nhẹ nhõm một trận. Cảm giác lúc này vô cùng kỳ quặc, vừa vui vừa hụt hẫng, rất khó cân bằng.
Vui là vì không có sự cố không tốt nào xảy ra. Hụt hẫng là vì xảy ra nhiều chuyện lạ như vậy mà không mang tới hiệu quả gì mới. Nói thật trong lòng, Trần Minh Quân đã tin chắc hơn 80% là sẽ có chuyện gì đó xảy ra, một chuyện tốt. Nhưng kết quả lại là, chẳng có gì cả.
Tuy nhiên, cảm giác hụt hẫng này cũng không duy trì lâu thì Trần Minh Quân cũng lấy lại tinh thần. Hắn âm thầm tự nghĩ
“Mình đúng là có chút quá tham. Con đường hiện tại của mình đã thuận lợi hơn kẻ khác trăm ngàn lần rồi. Vậy mà còn chưa cảm thấy đủ sao? Ha ha ha … ”
Nghĩ xong, hắn cũng bình phục tâm tình. Cứ mỗi lần trải qua những chuyện kích động nhân tâm, lòng hắn như đạt được một tiến bộ nhỏ nào đó. Có lẽ bản thân hắn cũng không nhận ra, nhưng sự tiến bộ này tích tụ theo năm tháng sẽ vô cùng đáng sợ. Bởi vì thứ tiến bộ là tâm cảnh, một thứ rất khó rèn luyện, chỉ có thể tích lũy bằng năm tháng.
Trần Minh Quân quan sát thêm một lúc. Mục tiêu là xác định quá trình nhấp nháy có bắt đầu một chu trình mới hay không. Thông thường, sau khi đại huyệt mục tiêu đã nhấp nháy, quá trình nhấp nháy sẽ quay lại đại huyệt đầu tiên.
Và.. đúng như hắn nghĩ. Không bao lâu sau, huyệt Bách Hội lại sáng lên. Đi theo sau đó dĩ nhiên là Bách Hải, rồi tới Thần Hải. Trần Minh Quân thở phào, tới đây mới được xem là đã xác nhận hoàn toàn. Không còn lo lắng chuyện gì nữa.
Hắn đã kích hoạt được 50 đại huyệt, đây là một nửa mục tiêu vĩnh sinh. Nếu không phải vì khám phá ra lộ tuyến thuận lợi. Để kích hoạt được 50 đại huyệt này, có thể sẽ phải mất nhiều năm, thậm chí là mấy chục năm.
Có thể nói, giai đoạn khai huyệt là giai đoạn đau khổ nhất. Tu sĩ phải luôn đối mặt với 2 sự lựa chọn. Một là kiên trì khai huyệt, nhắm mục tiêu tối thiểu là kích hoạt 100 đại huyệt. Chỉ khi kích hoạt được 100 đại huyệt thì tương lai mới có khả năng tu luyện đến cảnh giới trường sinh bất tử.
Tuy nhiên, rất có thể vì kiên trì khai huyệt mà tu sĩ bị chết già. Bởi vì quá trình này vô cùng gian nan và khó khăn. Tốc độ khai huyệt vừa chậm vừa đau đớn. Chưa kể là phải tốn phần lớn thời gian tu luyện chân khí làm nguyên liệu để khai huyệt.
Do đó, ai có khả năng và đủ kiên trì thì mới thành công. Một khi thành công, tuổi đời cũng đã rất cao, không còn trẻ trung. Thành ra, nếu chỉ xem vẻ bề ngoài, đối với tu sĩ chính thức, tuổi càng trẻ càng bị xem nhẹ. Họ trẻ vì họ từ bỏ thành tựu tương lai, chỉ kích hoạt một lượng đại huyệt nhỏ thì bỏ qua, tiếp tục luyện khí hóa linh, trở thành linh sĩ, cũng là tu sĩ chính thức.
Thông thường, hơn 70% người tu luyện đều bỏ cuộc ở hạn mức 30 đến dưới 50 đại huyệt. Chỉ có khoảng 20% là kiên trì được 50 đến dưới 80 đại huyệt. Một lượng khoảng 9,99% sẽ kiên trì đến trước 100 đại huyệt. Chỉ có một số lượng cực nhỏ chưa tới 0,01% là có thể đạt được mục tiêu 100 đại huyệt.
Tuy nhiên, còn một trường hợp có bề ngoài trẻ trung nhưng sẽ không phải là loại người không có tương lai. Đó chính là những người đã đạt cảnh giới trường sinh bất tử. Bởi vì, khi đạt cảnh giới này, họ sẽ có một cơ hội cải lão hoàn đồng. Có thể biến đổi vẻ ngoài về độ tuổi mà bản thân cảm thấy ưng ý nhất.
Trần Minh Quân suy nghĩ miên man một hồi lâu, rồi cũng quay trở lại vấn đề của chính mình. Những chuyện đối với hắn còn quá xa vời, bản thân hắn còn chưa phải là linh sĩ. Cơ bản chỉ là một người bình thường tương đối khỏe mạnh mà thôi.
Lần bế quan này cũng xem là thành công mỹ mãn, mục tiêu đề ra đều đã đạt được. Trần Minh Quân thu lại tâm tình, chuẩn bị xuất quan.
Tuy nhiên, trên đời này có những lúc rất là ngược đời. Khi bạn đang tìm kiếm thứ gì đó thì có làm sao cũng không thấy được nó. Nhưng khi bạn bỏ cuộc, không còn muốn tìm thì lại vô tình nhìn thấy nó ở khắp nơi.
Đang lúc Trần Minh Quân còn chưa kịp rời khỏi chỗ bế quan, một dị biến khác lại xảy ra. Hắn cảm nhận được chân khí trong thân thể đột nhiên tự động vận chuyển. Chuyện như vậy là không thể nào xảy ra. Chân khí sẽ không bao giờ tự hành, chỉ khi tu luyện hoặc cố ý điều chuyển thì nó mới di động.
Nhưng Trần Minh Quân cảm nhận được chân khí di động rất rõ ràng. Không chỉ có thế, tốc độ di động lại có vẻ như đang tăng lên nhanh chóng.
Vừa nghĩ rằng mọi chuyện đã kết thúc thì lại xảy ra chuyện này. Nhất thời, lòng Trần Minh Quân lại nóng như lửa đốt. Nên biết, chân khí di chuyển không phải là sự việc nhỏ. Làm không tốt còn có thể dẫn đến kinh mạch phá toái, triệt để chặt đứt con đường tu luyện.
Cho nên, hắn vội vàng ngồi xuống, ngưng thần tĩnh khí, chuyển dời ý thức vào thân thể để nội thị. Không những thế, hắn cũng chủ động vận chuyển đại chu thiên. Với ý đồ đem những chân khí kia đi theo lộ tuyến đúng đắn.
Thế nhưng, khi bắt đầu nội thị, Trần Minh Quân phát hiện sự việc quái dị. Chân khí của hắn đúng là đang từ từ vận chuyển. Nhưng chúng không vận chuyển theo tiểu chu thiên, cũng không theo đại chu thiên. Chúng chỉ đang vận chuyển theo lộ tuyến khai huyệt. Cụ thể hơn là đang tự hành một chu thiên mới, xoay quanh 50 đại huyệt đã được kích hoạt.
Lấy 50 đại huyệt làm trung tâm, chân khí từ khắp kỳ kinh bát mạch đang bị một loại lực lượng nào đó không ngừng hấp dẫn kéo đến. Rồi tham gia vào chu thiên đặc biệt này mà vận chuyển. Bằng cách nào đó, lực lượng hấp dẫn này còn lớn hơn ý thức của Trần Minh Quân. Làm cho Trần Minh Quân muốn vận chuyển đại chu thiên để chống lại cũng không thể.
Mặc dù là vậy, Trần Minh Quân vẫn không buông tha vận chuyển đại chu thiên. Luôn cố gắng vận chuyển, so đấu sức kéo với chu thiên do 50 đại huyệt hình thành.
Cố gắng chống lại được một vài chu thiên, Trần Minh Quân liền nhạy béng phát hiện một vấn đề. Chu thiên do 50 đại huyệt hình thành chỉ lôi kéo chân khí, không lôi kéo năng lượng chưa luyện hóa. Nói cách khác, Trần Minh Quân vẫn có thể thoải mái vận chuyển đại chu thiên để luyện hóa năng lượng thành chân khí. Nhưng một khi có chân khí sinh ra thì sẽ ngay lập tức bị chu thiên đặc biệt kia chiếm lấy.
Hơn nữa, sau khi một lượng lớn chân khí tham gia vào. Vậy mà chu thiên đặc biệt này không có bị tràn đầy. Nói chính xác hơn là dường như một lượng lớn chân khí đã biến mất. Hoặc cũng có thể nói là đã bị hấp thụ để dưỡng dục một thứ gì đó.
“Không lẽ, chu thiên tự hành của 50 đại huyệt này cần chân khí để thực hiện việc chuyển hóa gì đó? Rất có thể đây là chuyện tốt mà mình đang chờ đợi!”
Trần Minh Quân vừa suy đoán vừa hưng phấn lên. Thế là hắn liền quyết định, toàn lực cung cấp chân khí cho chu thiên đặc biệt.
Hắn há mồm uống vào một ngụm lớn nguyên thủy dịch. Thứ này vô cùng trân quý, là thiên tài địa bảo tốt nhất cho người tu luyện trong giai đoạn nhập môn. Cũng là cách nhanh nhất để luyện hóa ra chân khí. Ở bên ngoài, rất khó để có được nguyên thủy dịch. Nhưng ở trong không gian châu, chỉ cần một ý niệm là hắn có thể ngưng tụ ra, vô cùng dễ dàng.
Nguyên thủy dịch vừa vào bụng, Trần Minh Quân lập tức tập trung vận chuyển đại chu thiên. Cố gắng hết sức để luyện hóa số năng lượng thuần túy này thành chân khí, cung cấp cho chu thiên đặc biệt kia.
Cứ như vậy, vốn hắn dự định xuất quan, giờ lại kéo dài thêm thời gian bế quan. Nhưng có lẽ thời gian này sẽ không kéo dài quá lâu. Bởi vì, hiệu suất tạo ra chân khí của hắn ở hiện tại đã nhanh viễn siêu đại đa số người tu luyện khác.
Hắn chạy ra phần mộ sau, chẳng những phải đối mặt triều đình cùng thế lực khắp nơi truy sát, còn được trợ giúp thê tử của hắn Bá Vũ Vương Tần Mộc Ca từng bước một cầm lại nàng hết thảy. May mắn là hắn đã giác tỉnh một cái hệ thống, càng nổi danh càng vô địch, càng cõng nồi càng cường đại.