Nghe Giang Thác nói mắc tiểu, Hứa Lan Ý suýt ngã xuống khỏi người hắn, gương mặt vốn đã ửng hồng phút chốc đỏ bừng như cà chua chín, có thể bóp ra nước bất cứ lúc nào.
"Vậy em...... đi tiểu trước đi......" Hứa Lan Ý thẹn đến nỗi cà lăm, run rẩy nhấc mông lên mấy lần mà dương vật không tuột ra, trái lại làm nước dâm của mình chảy ròng ròng, lỗ nhỏ thít chặt như muốn được yêu thương nồng nhiệt hơn. Nhưng nghĩ đến thiếu niên dưới thân vì mắc tiểu nên mới cương, thế mà mình còn không biết xấu hổ đòi hắn chịch tiếp, đỉnh đầu Hứa Lan Ý suýt bốc khói.
Đột nhiên Giang Thác đè lại Hứa Lan Ý đang cựa quậy trên người mình, ánh mắt lộ ra vẻ mập mờ quỷ dị: "Khỏi cần."
"Hả?"
"Tôi muốn...... tiểu trong người anh."
"Cái gì...... Á!"
Còn chưa dứt lời thì thiếu niên đã nắm eo thon của anh bằng cả hai tay rồi bắt đầu đâm rút dồn dập, thọc gậy thịt vừa rút ra một đoạn vào hết mức, thành ruột được nghỉ ngơi từ đêm qua đến giờ bị chịch phát ra tiếng lép nhép, nước văng tung tóe lên hai người, khoang thịt sáng nay lại khép kín, vì vậy Giang Thác không thể cắm đến cùng mà chỉ có thể đâm vào miệng nhỏ đóng chặt như trước đây.
"Không được! A a đừng cắm!!" Hứa Lan Ý hoảng sợ mở to mắt nhìn Giang Thác, tựa như không ngờ đối phương sẽ nói ra câu "kinh hãi thế tục" như thế.
"Mẹ kế à, lúc nãy mẹ cứ vặn vẹo mãi, lỗ dâm thít chặt quá làm con sắp nhịn hết nổi rồi." Giang Thác vô tội nhìn Hứa Lan Ý, ánh mắt như muốn nói "Đâu phải tôi không muốn rút, tại anh kẹp lại không cho tôi rút ra đấy chứ".
"Vậy tạm thời em đừng cắm nữa! A ưm......" Hứa Lan Ý cảm nhận được dương vật trong cơ thể lại cứng thêm một bậc, cùng là đàn ông nên anh biết rõ điều này có nghĩa gì, nghĩ đến thiếu niên sắp tiểu trong người mình, cơ thể anh không kìm được run rẩy, vừa sợ lại vừa tò mò khiến anh chỉ hận không thể tát cho mình tỉnh lại! Hứa Lan Ý thả lỏng cơ bắp để không gây áp lực lên dương vật bên trong, ngặt nỗi vật kia của Giang Thác quá to, lỗ nhỏ của anh đã bị lấp kín, có thả lỏng cỡ nào cũng vẫn siết chặt đối phương, hơn nữa vì thành ruột nhạy cảm nên Hứa Lan Ý mới nhấc mông lên chút xíu lại run chân ngã phịch xuống, đây đâu giống thả người đi mà là dụ dỗ mới đúng!
"Mẹ kế không muốn rút ra thì thôi vậy." Thấy vẻ mặt hoảng sợ của Hứa Lan Ý, Giang Thác cười gian một tiếng, đột nhiên nhớ lại đêm qua bị đùa giỡn "sỉ nhục", không ngờ hôm nay có cơ hội gỡ lại một ván, sao có thể bỏ qua được. Hơn nữa nếu thật sự làm vậy, dù mình không phải người đầu tiên bắn tinh trong cơ thể anh nhưng chắc chắn sẽ là người đầu tiên hay thậm chí là người duy nhất tiểu vào anh, cảm giác này giống như đánh dấu ở chỗ sâu trong người anh khiến hắn phấn khích lạ thường.
Nghĩ đến đây, Giang Thác lập tức trở mình đè Hứa Lan Ý dưới thân.
"Anh cứ cọ tới cọ lui như vậy chỉ làm tôi khó nhịn hơn thôi." Nói xong Giang Thác bắt đầu giao hợp bằng dương vật cương cứng vì mắc tiểu.
"Ưm a! Đừng cắm ư ư..... Em đi tiểu trước được không...... Nếu không sẽ hại thận...... Á!"
"Đúng vậy, để tránh hại thận nên tôi chọn tiểu ngay tại đây."
Nói xong Giang Thác cố ý thọc vào lỗ nhỏ bị lật ra ngoài của Hứa Lan Ý, một tay ghì chặt đùi anh trước ngực không cho vùng vẫy.
"Ư a không, không được! Không được tiểu vào!" Hứa Lan Ý lắc đầu liên tục, mặt mũi đỏ bừng vì xấu hổ nhưng lỗ nhỏ dâm đãng lại mút chặt dương vật, cứ như đang chờ một đợt cực khoái vừa đáng sợ vừa kích thích.
"Đừng tiểu...... Ư ư..... Xin em, đừng tiểu vào trong, mất mặt lắm......"
"Giờ cầu xin cũng vô ích thôi mẹ à ~" Giang Thác tà ác gọi Hứa Lan Ý một tiếng, sau đó cắn cổ anh, hung hăng mút ra một "quả dâu", "Chẳng phải tối qua anh nói tôi mới là người muốn hiếp anh sao, đúng vậy, chẳng những tôi muốn hiếp anh mà còn muốn chiếm anh làm của riêng, đánh dấu lên người anh để lão già Giang Nghiệp Thành kia biết anh đã thuộc về tôi!"
"Ưm, nhóc hư em là chó à! Đánh dấu với không đánh dấu cái gì...... Ưm a!"
Còn nói mình thuộc về hắn nữa chứ...... Hứa Lan Ý chỉ thấy đại não và trái tim bắt đầu nóng lên, thiêu đốt mình choáng váng, nhất thời quên cả chuyện Giang Thác muốn tiểu trong người mình. Vừa lơ là cảnh giác thì thiếu niên bóp eo anh thúc nhanh mấy cái, sau đó một luồng chất lỏng nóng gấp mấy lần tinh dịch đột nhiên bắn vào thành ruột nhạy cảm.
"A a a!!" Đầu óc Hứa Lan Ý trống rỗng, hai tay túm chặt cái gối dưới người, thân thể cong lên rồi lại hạ xuống, cũng lên đỉnh theo.
Giờ phút này trong đầu Giang Thác chỉ còn một ý nghĩ duy nhất: Tôi đã tiểu vào chỗ sâu nhất của anh, cho nên anh chính là vật sở hữu của tôi.
"Đừng tiểu a a nhiều quá!"
Hứa Lan Ý vừa khóc vừa ra sức đẩy người trên thân, cứ tưởng ráng nhịn một chút sẽ qua, ai ngờ đi tiểu và xuất tinh hoàn toàn khác xa nhau, lực bắn nước tiểu không chỉ mạnh hơn mà lượng nước cũng nhiều hơn, thiếu niên đã nín tiểu rất lâu nên "miệng cống" vừa mở ra thì nước ồ ạt tuôn trào, không hề ngừng nghỉ mà bắn liên tục vào miệng nhỏ mẫn cảm của anh, Hứa Lan Ý cũng lên đỉnh phun nước không ngừng, cảm thấy ruột và bụng mình đầy ắp nước.
"Sắp xong rồi."
"Sao em tiểu nhiều thế! Bụng căng quá huhu!" Chờ Giang Thác tiểu xong, Hứa Lan Ý thút thít ôm cái bụng phồng to, cảm giác như sắp chết trên giường, "Mau rút ra đi."
"Giờ mà rút ra thì anh đâu giữ lại được, sẽ chảy đầy giường đấy."
"Ưm......" Đúng là thế thật.
"Tiền đền giường chắc sẽ cao hơn sofa nhiều. Hay là anh ráng nhịn chút đi, tôi bế anh vào phòng tắm rồi rút."
"Giang Thác, lát nữa em về trường ngay đi." Hứa Lan Ý xấu hổ nói bằng giọng lạnh như băng.
Sáng sớm bị làm một trận khiến Hứa Lan Ý tỉnh táo hẳn, sau khi vào phòng tắm thải hết nước tiểu thì xụ mặt đạp Giang Thác ra ngoài rồi tự mình tắm rửa. Nam sinh cấp ba bị nhốt ngoài phòng tắm tỏ vẻ tủi thân, vốn dĩ đánh dấu xong sẽ thành người của mình, sao còn lạnh lùng hơn trước kia nữa vậy.
Dường như thiếu niên không ý thức được động vật hay tè vào thứ mình thích để nó thuộc về mình chỉ là mong muốn đơn phương mà thôi, hầu hết là sẽ bị đập cho một trận.