Tựa hồ là phát giác được ánh mắt lạnh như băng của Bắc Tiểu Lục, Thôn Thực Trùng mãnh liệt há miệng máu rống lên một tiếng, xúc tu liền sát nhập tạo thành một cự thủ.
Thân hình khổng lồ của Thôn Thực Trùng nhảy lên khỏi mặt đất, tung cự trảo hung mãnh đánh tới hướng Bắc Tiểu Lục.
"Né tránh!" Bắc Tiểu Lục quát to, mọi người vội vàng lách mình tránh đi.
"Oanh!"
"Ông ông!"
Cự trảo nện xuống, oanh một tiếng nổ vang, khủng bố lực lượng đem mặt đất nổ ra một hố to mấy chục mét, mặt đất liên tiếp bạo liệt.
Nếu là bị đánh trúng mà nói, tuyệt đối bị miểu sát!
Mấy người Bắc Tiểu Lục dù chủ động tránh đi, nhưng vẫn bị âm dư lực lượng khủng bố, hình thành Cuồng Phong, đem mấy người đánh bay ra ngoài.
Thôn Thực Trùng ngưng tụ cự thú, khủng bố như vậy.
Đối mặt khủng bố như vậy tồn tại, càng làm cho mấy người Bắc Tiểu Lục ngưng trọng.
"Tiểu Lục, dùng lực lượng của chúng ta, căn bản không đối phó được cái này quái vật kia." Cốc Y ngưng trọng nói, Cốc Y tuy nói biết rõ Thôn Thực Trùng tồn tại, nhưng cũng chỉ là nghe nói, hôm nay là lần đầu tiên nhìn thấy, lại để cho nàng khó bình tĩnh được.
Cự thú đã đạt Trúc Cơ đỉnh phong cảnh cấp độ, lực lượng khủng bố đến cực điểm, bọn hắn căn bản không làm gì được.
"Rống!"
Cự thú ngửa mặt lên trời gào thét, tiếng gào thét điếc tai nhức óc, mọi người nhao nhao che lỗ tai, khuôn mặt lộ ra vẻ thống khổ.
Âm thanh rống giận dữ, vang vọng Bí cảnh, Thôn Thực Trùng phảng phất tại tuyên thệ, Bí cảnh đều là lãnh địa của bọn nó. — QUẢNG CÁO —
Lúc này, phía sau xuất hiện một vài bóng người, làm mấy người Bắc Tiểu Lục bất ngờ. Càng đến gần mấy người liền nhận ra, tất cả đều là nhóm người quen biết. Không sai mà nói đều là nhóm thiên kiêu tham gia khảo nghiệm của Tiểu Hằng tiền bối.
Phong Thiên, Vương Cầm Tử, Thiên Tinh Hoắc Thiên, Phó Dương, tỷ muội An Hồng,.., đều đến đông đủ. Bắc Tiểu Lục kinh ngạc, không nghĩ tới ngay cả tên Thiên Tinh cũng tham gia.
Có vẻ như cảm nhận được ánh mắt của hắn, Thiên Tinh khẽ hừu một tiếng.
Qua mấy câu Bắc Tiểu Lục liền hiểu, Thôn Thực Trùng trước khi đến đây, đã giết cắn nuốt không ít đệ tử môn phái. Bọn họ làm sao nhịn được, quyết định liên thủ đi tiểu diệt Thôn Thực Trùng, nếu không trở về chính là trò cười, bị cao tầng trách phạt.
Nghĩ tới đây mấy người Bắc Tiểu Lục liền hiểu, Phong Thiên cùng Vương Cầm Tử tiến lên chào hỏi:
“Các vị cũng ở đây, vậy quá tốt rồi, đã đẩy đủ những thiên kiêu mạnh nhất trong bí cảnh tham gia đều ở đây. Chúng ta liên thủ cùng tiêu diệt con Trùng thú này, không biết mấy vị nghĩ sao”
Mấy người Bắc Tiểu Lục liền không có ý kiến, càng thêm trợ lực càng có lợi thế, chỉ cần không làm đồ ăn cho Thôn Thực Trùng là tốt rồi.
Thiên Tinh khẽ hừ một tiếng, lạnh giọng nói:
“Còn nói nhiều làm gì nữa, nhanh chóng ra tay, nó đến rồi”
Mọi người đều không có ý kiến, bởi vì lúc này Thôn Thực Trùng đã xuất thủ, có tầm hơn mười cự trảo liên tiếp bay về phía họ.
Trận chiến kịch liệt diễn ra, mặc dù mọi người đều không ai bị thương nghiêm trọng. Nhưng đều không tổn thương được nghiêm trọng được Thôn Thực Trùng, nếu cứ tiếp tục như vậy, khả năng bị mài chết là bọn hắn.
Lúc này, một âm thanh thảm thiết vang vọng, chỉ thấy một đệ tử mặc y phục xanh lam, bị ba bốn xúc tu đâm xuyên người. Máu không ngừng chảy ra từ vết thương, miệng còn nhấp nháy, thanh phi kiếm liên tục đâm vào xúc tu, không đến một hơi thở liền vô lực buông xuống. Bị Thôn Thực Trung ném vào trong miệng, tất cả mợi người sắc mặt biến hóa.
Nhưng không ai dám đình chỉ công kích, Thiên Tinh ném ra một Đại Hỏa Thuật, bao quanh một vùng Thôn Thực Trùng. Bị hỏa diễm công kích, Thôn Thực Trùng phun ra một lượng chất lỏng, đem hỏa diễm tắt đi năm phần.
Hoắc Thiên sử dụng Tật Phong Bộ liên tiếp muốn tiếp cận dùng phi kiếm chém lên người nó. — QUẢNG CÁO —
Mấy người khác cũng xuất ra đại chiêu, trong phút chốc nơi đây tràn ngập đủ loại thuộc tính pháp thuật. Hơn nữa Phù lục cũng bay loạn không ít, tất cả đều nhằm vào đầu của Thôn Thực Trùng, làm nó chỉ biết phòng thủ.
Bắc Tiểu Lục lướt lên, Diệt Lôi Kiếm trong tay tạo ra tư thế kỳ lạ, chém ra một kiếm.
Thất Kiếp Kiếm Pháp, thức thứ hai: Thương Hải Kiếp
Vô số kiếm khí, kiếm quang va chạm vào nhau, khuấy động điên cuồng, nhất thời mặt đất xung quanh bay tán loạn, mặt đất cũng theo đó mà có chút rạn nứt, như một tấm địa đồ nứt vỡ, ngay cả Thôn Thực Trùng cũng có chút không chịu được.
Cùng lúc đó mấy người khác cũng ra tay, vô số phi kiếm bay khắp bầu trời, khung cảnh vô cùng ác liệt.
Cốc Y trên tay xuất hiện Lam Ngọc Diễm, đánh ra một đạo pháp quyết Lam Dực Hỏa Thiêu, một con Lam Ưng Diễm to lớn bay vút về phía Thôn Thực Trùng.
Ngay sau đó, một chiêu Băng Thiên Kiếm Tuyết của Tư Khuynh Mỹ cũng theo sau, khu vực Thôn Thực Trùng tràn ngập kiếm băng.
Phong Thiên một cơn Cuồng Phong kiếm pháp chém như vũ bão vào trong Thôn Thực Trùng.
Vương Cầm Tử cũng không lạc hậu, bay khỏi mặt đất vài mét, thân hình yểu điều, phi kiếm hóa thành một cơn Thủy Long gào thét va chạm vào Thôn Thực Trùng.
Âm thanh gào thét dần dần chợt nhỏ lại, tất cả mọi người đều mệt mỏi mất sức, nhưng đều giữ vững. Tinh thần cảnh giác nhìn về nơi Thôn Thực Trùng, không ai dám lơ là.
Phong Thiên thi triển một kiếm chém vào trong đó, cuồng phong đem bụi mù tản đi, hiện ra hiện trạng của Thôn Thực Trùng. Trên người nó vô số vết thương chằng chịt, xúc tu cũng bị đứt gãy tám phần, phần bụng mất một mảng lớn.
Mọi người nhìn nhau, không dám xác định nó đã nghiêm trọng đến mức nào. Dù sao vừa mới trước đó sức mạnh nó thể hiển ra quá kinh khủng. Không ai dám tiến lên, không khí rơi vào tĩnh lặng.
Thiên Tinh lạnh lùng nói:
“Mặc kệ là nó đã chết hay chưa, cứ đánh ra một đợt công kích nữa, nếu chờ đợi có khi để nó hồi phục mất. — QUẢNG CÁO —
Tất cả mọi người đều không phản đối, rất đồng ý, không ai nguyện ý cho Thôn Thực Trùng cơ hội lật kèo.
Một loạt công kích pháp thuật một lần nữa bay về phía Thôn Thực Trùng, nhưng cường độ yếu hơn trước một chút. Dù sao bọn họ vẫn phải giữ lại một vài thành sức lực, để có thể đối phó mọi tình huống.
Nhìn Thôn Thực Trùng sắp phải đón đợt công kích tiếp theo, bỗng trên người của nó nổi lên những dòng khí lưu màu đỏ, vờn quanh cơ thể.
Ầm!
Tất cả công kích vừa ra đều bị dòng linh khí chấn ra, con Thôn Thực Trùng này bỗng kích thước thu nhỏ dần dần, những vụn vỡ máu thịt đều bị hút lại, hòa nhập vào trong cơ thể của nó.
Ghừ!
Một âm thanh vang lên, một thân hình còn hơn mười mét, Thôn Thiên Phù xung quanh tràn ngập linh khí màu đỏ lưu động. Nó giống như khát máu hơn rất nhiều, hơn nữa ánh mắt lộ ra rõ ràng, miệng há rộng, những chiếc răng nanh sắc nhọn dài.
Mấy người không ai dám chuyển động, bởi vì bọn họ nghĩ tới một chuyện, giờ đây con Thôn Thực Trùng này rốt cuộc là làm gì.
Cốc Y kinh ngạc khiếp sợ, lên tiếng:
“Nó đây là sử dụng thiên phú, Huyết Cấm, có thể chuyển hóa cơ thể một mức nào đó thu gọn lại. Như vậy tốc độ của nó được đề cao hơn, điều càng ác mộng hơn, sức mạnh nó sở hữu không những không giảm, mà lại tăng hơn trước. Nhưng một khí sử dụng Huyết Cấm, sau một giờ thể trạng của nó sẽ suy yếu đến mức tận cùng. Đây cũng là một trong những điểm yếu của Huyết Cấm. Nó làm như vậy, chắc chắn là muốn liều mạng rồi, mọi người cẩn thận”.