Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 844: Thảm liệt kết cục



Bên này, Ma thần Khiếu Phong và Ma thần Chích Thiên bị bốn tướng lĩnh của Tam Nhãn Long Lang liên thủ tấn công, tình thế có phần không tốt. Luận về tu vi, Ma thần không hề thấp hơn bất cứ tướng lĩnh nào trong bốn người. Nhưng khi hỗn chiến, bọn họ dùng hai chống bốn, khó tránh khỏi ứng phó không kịp. Lại thêm Lang Yêu bốn bề không ngừng nắm lấy sơ hở ra tay đánh lén, cứ như vậy, hai Ma thần nhanh chóng rơi vào tình cảnh nguy hiểm.

Cảm thấy tình hình không ổn, Ma thần Khiếu Phong quát lên:

- Chích Thiên, tình huống trước mắt nguy hiểm, ngươi đi trợ lực cho Ma tôn đại nhân, hỗ trợ Ma tôn an toàn rời đi, nơi đây để cho mình ta ứng phó.

Ma thần Chích Thiên liếc mắt hắn, lạnh nhạt nói:

- Chuyện đó giao cho ngươi, nơi đây giao cho ta, đi nhanh.

Ma thần Khiếu Phong hơi cảm khái, giọng đau thương nói:

- Chích Thiên, chúng ta tranh đấu cả đời, lần này ngươi hãy nghe lời của ta.

- Câm miệng, ta là Ma thần đệ nhất của Ma Ảo giới, nơi này ta là người ra lệnh, còn không đi nhanh.

Ma thần Chích Thiên ánh mắt sắc bén trừng mắt Khiếu Phong, còn đang nói thì hai tay đã múa lên, ánh Ma mạnh mẽ điên cuồng thổi bốn bề.

Ma thần Khiếu Phong ánh mắt biến hẳn, miệng thở dài u oán, dặn dò:

- Nếu vậy ngươi hảy bảo trọng, ta chờ ngươi …

Thân hình lóe lên, bóng ma ảo hóa hàng ngàn.

Lúc này, Ma thần Khiếu Phong thi triển thuật ảo hóa tối cao của Ma Ảo giới, cả thân hình chớp mắt hóa thành vài trăm bóng, bắn ra các phương hướng khác nhau.

Liếc nhìn Ma thần Khiếu Phong, Ma thần Chích Thiên trong lòng than dài:

- Từ nay về sau sẽ có ai tranh đấu cùng ngươi, gặp lại sau.

Bắn mình đi, Ma thần Chích Thiên lúc này lợi dụng thời cơ bốn tướng lĩnh Yêu vực tập trung chú ý đến Ma thần Khiếu Phong, lập tức thi triển công kích, thân hình hắn một hóa thành ngàn vạn, trong lúc mê hoặc mắt địch nhân liền nhanh chóng gia tăng chân nguyên toàn thân đến mức cao nhất.

Cứ như thế, toàn thân Ma thần Chích Thiên ánh Ma lóe lên, hình thành một vùng trông như hư vô trong phương viên chục trượng, nhưng thật ra lại là khu vực ma sát ngập đầy nguy hiểm, trong đó ngập đầy công kích tinh thần đáng sợ.

- Chúng tướng nghe lệnh, bách thú phi thiên.

Tiếng rống giận dữ phát ra từ miệng của bốn tướng lĩnh Yêu vực. Lang Yêu bốn bề đồng thanh vâng dạ, trăm bóng hình đột nhiên hiện ra bốn bề, các bóng liên kết thành một dây, hình thành một kết giới đỏ máu hình tròn, lập tức bao vây lấy sáu cao thủ vào bên trong.

Tốc độ bọn chúng thật nhanh, nhanh đến độ Ma thần Khiếu Phong còn không kịp ly khai. Lúc này, thế công của Ma thần Chích Thiên đánh đến mang theo tinh thần dị lực khí thế hủy diệt. Lập tức, cả trăm Lang Yêu ở tại chỗ bị hất bắn đi, trong đó quá nửa bị chết liền.

Giữa chiến trường, do bốn tướng lĩnh Yêu vực ở cự ly khá gần, có thể nói là ngay đúng tầm, bị công kích mạnh mẽ của Ma thần Chích Thiên, không khỏi gầm lên thảm thiết, phát điên xông thẳng về phía hắn.

Cứ như vậy, trong phạm vi vài trượng liền xuất hiện hỗn chiến. Bốn tướng lĩnh Yêu vực nộ khí đằng đằng, ai nấy toàn lực ứng phó, Yêu khí phát ra kết lại thành một, nhanh chóng thu nhỏ vào trong, cuối cùng hình thành một kết giới màu đỏ thẫm to khoảng năm trượng vây chặt Ma thần Chích Thiên ở trong.

Đối mặt nguy hiểm, Ma thần Chích Thiên gầm rú liên miên, hai lòng bàn tay ánh Ma bắn ra, đáng tiếc lại không cách nào phá được kết giới ở ngoài, ngược lại còn làm cho áp lực bên trong gia tăng mạnh, khiến cho tình thế của mình càng thêm nguy hiểm.

Thu hồi lại thế công, Ma thần Chích Thiên suy tư liên tục, làm cách nào để ứng biến. Nhưng bốn tướng lĩnh Yêu vực bên ngoài lại không cho hắn có thời gian, lúc này đã phát động công kích mãnh liệt nhất, bốn người cộng lại vượt quá sức mạnh tu vi sáu ngàn năm, lập tức khiến cho kết giới thu nhỏ ba lần, khóa chặt Ma thần Chích Thiên ở giữa.

Ma thần Chích Thiên không ngừng tranh đấu liên tục thổ máu tươi. Áp lực bên ngoài mãnh liệt tăng lên gấp chục lần, khiến cho thân thể hắn đã không còn chịu nổi, dần dần bắt đầu tan nát. Thở dài đau thương, Ma thần Chích Thiên liếc nhìn Ma Ảo tôn chủ xa xa, cùng với Ma thần Khiếu Phong vừa thoát khỏi vòng vây của Lang Yêu, khuôn mặt lộ ra nét thê lương đau khổ.

Thời gian không nhiều, sinh mạng sắp sửa rời xa. Đúng lúc đó, ánh mắt Ma thần Chích Thiên tàn độc, miệng kêu lên một tiếng điên cuồng, ngay khi trước khi thân thể tan nát, đem toàn bộ chân nguyên gia tăng đến mức cực hạn, sau đó dùng ý niệm cố chấp kiên định vô cùng, tự hủy nguyên thân trong cơ thể, vào sát na cuối cùng, bộc phát toàn bộ chân nguyên bản thân.

Đúng lúc đó, một luồng khí bi tráng thê lương mà hào hùng xông lên đến tận tầng mây. Ngay lúc toàn bộ chiến trường run sợ, một âm thanh to lớn rung trời vang lên. Sau đó, cả mặt đất hơi run lên, một quả cầu ánh sáng đường kính hơn ba trượng đột nhiên phát nổ, khí lưu điên cuồng hoang dã của nó thổi khắp bốn phương, đi đến nơi nào thì cây cỏ thành tro, đá núi tan vỡ, lập tức bao phủ toàn bộ yêu vật trong vùng phụ cận.

Hình bóng Ma thần Chích Thiên cũng tiêu tán, bốn tướng lĩnh Yêu vực do cự ly quá gần cũng không may mắn tránh thoát.

Giữa không trung, Ma thần Khiếu Phong cảm ứng được tình hình của Chích Thiên, miệng điên cuồng gào lên đến tan nát trái tim, ai nghe cũng thấy lòng lạnh toát:

- Chích Thiên! Không cần vậy!

Đáng tiếc lúc đó đã quá trễ, ngoài trừ việc tăng thêm mấy phần u oán ra, còn có thể thay đổi được chuyện gì đây?

Bên này, Ma Ảo tôn chủ đang giằng co tâm thần run lên, miệng kêu gào điên cuồng, ánh Ma toàn thân rực hẳn, luồng chớp điện màu đen trên đỉnh đầu lập tức gia tăng tốc độ, liền làm tê liệt cả không gian và thời gian, lại mang theo sức mạnh hủy diệt, lập tức áp chế được quả cầu ánh sáng màu vàng kim của Tam Nhãn Long Lang.

Cảm nhận được sự giận dữ của Ma Ảo tôn chủ, Tam Nhãn Long Lang không chút yếu hơn, tu vi toàn thân không bảo lưu chút nào, đem toàn bộ đẩy vào trong quả cầu ánh sáng. Cứ như thế, chỉ thấy giữa không trung ánh sáng mạnh mẽ như điện chớp, tiếng sấm liên tục thành từng tràng mang theo uy lực rung trời khuếch tán ra bốn phía.

Một chiêu này, cả hai kẻ mạnh đều không chút nhượng bộ, sức mạnh kinh người của cả hai hội tụ tại một chổ, vừa ma sát va chạm vừa biến đổi nhanh chóng, cuối cùng sinh ra phản ứng dây chuyền, khiến cho trong khu vực vài chục trượng liên tục phát nổ, cuối cùng cả phương viên vài chục dặm đều chịu sự ảnh hưởng.

Những âm thanh to lớn điếc tai liên miên không ngừng, khí lưu điên cuồng hoang dã bắn ra như kiếm. Giữa không trung, Ma Ảo tôn chủ và Tam Nhãn Long Lang cùng nhau bắn ra như đạn, ai nấy đều hứng chịu một chiêu nặng nề có tính hủy diệt, tuy không bị tử vong nhưng cũng gần cái chết không xa.

Ma thần Khiếu Phong ở khoảng cách hơi xa, nhưng cũng không may mắn thoát được. Trên mặt đất, đám yêu thú của Yêu vực tình huống còn ảm đạm hơn, vài trăm Lang Yêu hứng phải một chiêu hủy diệt này gần như chỉ còn khoảng tám con.

Tiếng sấm dần dần mất đi, cuồng phong tan biến. Trên cao nguyên hoang dã, cả vùng đất cây cỏ xanh ngát lúc này đã thành hoang vu, phương viên vài chục dặm bị cát vàng phủ kín, cảnh tượng khiến người ta nhìn thấy phải lặng đi.

Giữa không trung, hai phe khoảng cách khá xa. Một bên là Ma thần Khiếu Phong ôm lấy Ma Ảo tôn chủ, một bên là tám Lang Yêu đang đỡ Tam Nhãn Long Lang, hai bên không một người nào bỏ đi.

Cúi đầu, Ma thần Khiếu Phong nhìn Ma Ảo tôn chủ trong lòng thần sắc ảm đạm, nhẹ giọng kêu:

- Ma tôn đại nhân, người hãy cố gắng nâng cao tinh thần.

Dường như nghe được thanh âm của hắn, Ma Ảo tôn chủ dần dần mở hai mắt.

- Khiếu Phong, Chích Thiên đi rồi phải không?

Ma thần Khiếu Phong trầm buồn đáp:

- Đúng thế, Ma tôn đại nhân, Chích Thiên đã đi rồi, không quản gì đến chúng ta mà ra đi.

Ma Ảo tôn chủ khóe miệng hơi nhếch lên đau thương nói:

- Có lẽ ngày đó ta không nên kêu hai ngươi đi.

- Theo hầu Ma tôn đại nhân, chúng thuộc hạ tuyệt đối không hối hận. Cho dù phải chết, chúng thuộc hạ cũng cam tâm tình nguyện.

Âm thanh của Ma thần Khiếu Phong nhẹ nhàng, nhàn nhạt vang vọng trong gió nhẹ ra xa.

Ma Ảo tôn chủ cười cười, hơi cảm động, nhưng càng đau thương hơn.

- Đủ rồi, không cần phải truyền chân nguyên cho ta, thương thế này của ta cũng không thể lập tức tốt trở lại được. Tam Nhãn Long Lang thế nào rồi, hẳn cũng không khác ta nhiều phải không?

Ma thần Khiếu Phong nhìn lên phía trước, gật đầu đáp:

- Đúng thế, hắn cũng trọng thương không dậy nổi, không còn sức lực để chiến đấu. Có cần để thuộc hạ đi giết hắn, cũng chính để báo thù cho Chích Thiên.

Ma Ảo tôn chủ lắc đầu lên tiếng:

- Không cần phải lỗ mãng, ngươi hiện nay cũng đã bị trọng thương, ta không hy vọng ngươi cũng bị nguy hiểm. Trước mắt, sự bất an trong lòng ta vẫn còn đó, xem ra chúng ta còn có kiếp nạn, phải cẩn thận đề phòng.

Ma thần Khiếu Phong liếc bốn phía, hơi suy nghĩ một chút, rồi trầm giọng nói:

- Ma tôn đại nhân, hay bây giờ chúng ta bỏ đi, tương lai khi thương thế đại nhân đã lành hãy quay lại báo thù cũng chưa muộn.

Ma Ảo tôn chủ nhẹ giọng đáp:

- Cũng được, nơi đây thủy chung cũng không an toàn, chúng ta đi thôi.

Ma thần Khiếu Phong vâng một tiếng, ôm lấy Ma tôn xoay mình muốn đi, lại bị một âm thanh nhanh chóng ngăn lại.

- Nếu đã đến rồi, hà tất phải đi nhanh vậy?

Ma thần Khiếu Phong nghe thấy thất kinh quát lên:

- Người nào sao lại ma ma quỷ quỷ, còn không xuất hiện gặp mặt đây?

- Là ta.

Ánh xanh lam lóe lên, bóng hình xuất hiện. Trước mặt Ma thần Khiếu Phong ba trượng đột nhiên xuất hiện Thủy Kỳ Lân Huyền Dạ.

Hai mắt hơi khép lại, Ma thần Khiếu Phong cảnh giác nhìn Huyền Dạ, trầm giọng nói:

- Thì ra là ngươi, không ngờ chúng ta lại nhanh chóng gặp lại như vậy.

Còn đang nói, lòng bàn tay trái đã áp chặt lên lên Ma Ảo tôn chủ, chân nguyên trong cơ thể nhanh chóng truyền vào trong người Ma Ảo tôn chủ.

Huyền Dạ liếc nhìn Ma Ảo tôn chủ, nói với Ma thần Khiếu Phong:

- Phật nói có duyên liền có thể gặp nhau, nhưng xem ra giữa chúng ta tuyệt đối không phải là duyên tốt lành. Nguồn truyện: Truyện FULL

Ma thần Khiếu Phong lạnh giọng nói:

- Ngươi muốn nói điều gì cứ nói thẳng ra, đừng loanh quoanh trước mặt ta nữa.

Huyền Dạ bật cười ha hả lên tiếng:

- Được, thật là sảng khoái, thế thì ta sẽ nói thẳng ra. Ta muốn giữ hai ngươi lại, ngươi chuẩn bị đi.

Ma thần Khiếu Phong tuyệt đối không kinh khiếp, nhưng giọng lại cứng rắn nói:

- Muốn lưu bọn ta lại, ngươi phải trả giá đắt đó.

Huyền Dạ cười khinh miệt nói:

- Với bộ dạng hiện tại của ngươi, đã không còn tư cách nói với ta lời đó.

Vẻ mặt tự phụ, Huyền Dạ chầm chậm tiến lên.

Nhìn thấy Huyền Dạ đang chuyển đến, vẻ mặt Ma thần Khiếu Phong hơi cổ quái, có đau thương, có bất lực, lại có bi phẫn cùng bất cam.

Cúi đầu, Ma thần Khiếu Phong đưa mắt ra hiệu Ma Ảo tôn chủ rời đi, sau đó dời mắt sang chỗ khác nhẹ giọng lẩm bẩm:

- Ma tôn đại nhân, thuộc hạ có thể làm là đưa người về lại Ma vực, còn lại cần phải trông cậy vào người. Bảo trọng.

Ma Ảo tôn chủ ánh mắt đầy vẻ bi ai, miệng lại nhẹ hô lên:

- Khiếu Phong … Không cần phải điên rồ …

Ma thần Khiếu Phong khuôn mặt trắng toát mờ hiện nét cười nhàn nhạt, nhìn thấy Huyền Dạ đến gần điềm nhiên nói:

- Đại nhân có thể tồn tại bất quả chỉ có vài phần hối tiếc.

Lời này hơi có vẻ cổ quái, Huyền Dạ như hiểu như không, không khỏi dừng lại một chút.

Đúng lúc đó, toàn thân Ma thần Khiếu Phong xuất hiện ngọn lửa màu đen, nhẹ nhàng vây phủ bên người Ma Ảo tôn chủ, khiến cho hắn thêm mấy phần sắc thái thần bí.

Nhìn thấy cảnh này, vẻ mặt Huyền Dạ ngây ngốc ra, mơ hồ phát giác điều gì, nhưng nhất thời còn không nghĩ ra được.

Ma Ảo tôn chủ vẻ mặt thê lương, đau khổ kêu lên:

- Khiếu Phong, không cần, dừng lại nhanh.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv