Trong làn âm phong lạnh buốt lay động những loài thảo mộc, quỷ soái Huyễn Mỵ cất tiếng cười vang, hắn bắt đầu thống lĩnh đám quỷ quân tạo thành quỷ trận vây quanh Huyết Lệ.
Tại khoảng không gian lục sắc, vô số hắc khí dày đặc cuồn cuộn như từng đám vân vụ bồng bềnh. Tiếng gào thảm thương hòa với tiếng thét dữ dội giữa Quỷ Vương thành hợp lại tạo nên những âm thanh tử vong tràn đầy thê lệ. Tên huyết hung thần không đầu gầm lên dữ dội, hai tay quay cuồng, hồng nhãn u ám hàm chứa vô biên huyết sát chi khí. Những tia huyết mang cương mãnh tỏa ra như cuồng phong làm tê liệt hồn phách bọn quỷ binh, thảm sát đối phương với tốc độ kinh hoàng. Xung quanh, quỷ khí của hàng trăm quỷ binh tạo thành nhất thể, biến thành một màn hắc khí toàn lực ép vào cố gắng áp chế Huyết Lệ. Cách đó không xa quỷ soái, quỷ tiên và chín tên quỷ mị khẩn trương nhìn vào Huyết Lệ.
Lúc này đám quỷ binh đã bị tiêu diệt quá nửa, quỷ soái không tự chủ được thở dài một tiếng, vung tay ra hiệu cho đám quỷ mị tấn công. Hắc ảnh chớp hiện, đám quỷ mị phân ra bao vây Huyết Lệ, chúng cùng lúc hét lớn, thân ảnh nhanh chóng xoay chuyển. Trong vòng xoay của đám quỷ mị, một cơn lốc đen mang theo sức mạnh tà ác như nuốt chửng tất cả, cuồn cuộn bốc lên giữa khoảng không.
Trong vòng vây một nguồn sức mạnh to lớn từ từ tiến gần Huyết Lệ khiến cho hắn liên tục gào rú, thân ảnh chậm lại dần, hồng nhãn u ám xạ ra những huyết tơ mỏng manh. Huyết Lệ sát khí dâng cao hét lớn một tiếng, hai tay nhanh chóng tung ra hai đạo huyết quang, như huyết long gầm trời, xông thẳng về phía trước. Huyết sát chi khí cường đại kích vào luồng quỷ khí âm u, tức thì sản sinh một lực đối kháng mạnh mẽ tạo ra một tiếng nổ lớn. Chỉ nghe thấy sấm chớp rung trời, vô số tiếng kêu thảm thiết từ luồng hắc phong phát ra.
Huyết ảnh mập mờ, Huyết Lệ đứng trong trong cơn lốc đã bị phá tan nhìn thẳng vào quỷ soái. Xung quanh vô số hình bóng quỷ binh tan rã, chỉ thấy chín tên quỷ mị toàn thân hắc sắc ảm đạm, cùng gào lên đau đớn, hiển nhiên đã bị thương không nhẹ.
"Huyết Lệ, ngươi tới đây làm gì, chẳng lẽ ngươi không biết rằng nơi đây là Hắc Hà gian - Quỷ Vương thành? Bây giờ ngươi chạy còn được, nếu không một lúc nữa ngươi có muốn rời khỏi đây chỉ sợ không kịp nữa rồi". Nhìn về phía Huyết Lệ, quỷ soái cười âm hiểm nói.
"Huyễn Mị, lâu ngày không gặp, bọn ngươi nhất định không ngờ chuyện ta đã phục hồi. Ha ha... sự tình năm đó ta không thể quên được. Một nghìn năm trước, sáu tên vô sỉ các ngươi liên thủ phong ấn ta, bọn ngươi đã không thể giết ta. Bây giờ ta đã quay trở lại tìm sáu người các ngươi để báo thù. Hôm
nay, ta sẽ đại náo Hắc Hà này một trận nghiêng trời lệch đất trước, sau đó sẽ giết ngươi và Quỷ Vương, tiếp theo là đi tìm bốn tên vô sỉ kia, giết tất các ngươi". Nói xong, thân ảnh huyết sắc hướng về phía quỷ soái.
Nhìn Huyết Lệ đang lao đến, ánh mắt Huyễn Mị thoáng lộ vẻ sợ hãi, cố gắng bình tĩnh mở miệng nói: "Một nghìn năm rồi, ngươi vẫn lỗ mãng như xưa, so với Vô Gian Quỷ Sát và Vô Hồn Âm La thì ngươi ngu xuẩn hơn nhiều. Chắc ngươi không biết rằng, lúc này Vô Gian Quỷ Sát đang ẩn nấp trong lòng quỷ vực, đang chăm chú theo dõi mọi việc xảy ra tại đây. Còn Vô Hồn Âm La đã đi tới thông đạo giữa quỷ vực và nhân gian, chuẩn bị tiến nhập nhân gian, hưởng thụ huyết tinh tươi ngon không gì sánh được. Chỉ có ngươi là kẻ ngu ngốc, ở đây liều mạng gây phiền phức, hao phí sức lực mà chẳng đem lại cái gì."
"Ngươi chỉ nói xằng bậy, nếu bọn chúng xuất hiện ta nhất định cảm nhận được khí tức của chúng. Hiện giờ tại đây căn bản không có chút khí tức nào, 3 ngươi cố ý gạt ta phải không ha ha... Nếu lần này không giết ngươi và Quỷ Vương ta sẽ không cam lòng dừng tay, mau tiếp chiêu." Giữa không trung, Huyết Lệ bạo phát hồng quang chói lòa, tỏa ra tứ phía như mây khói, vô số hấp huyết lệ quỷ há to cái miệng đầy máu như muốn nuốt chửng tất cả.
Qủy suất nhanh chóng di động thân ảnh, miệng phát ra một tiếng "huýt" vẫy gọi Quỷ Tiên thống lãnh quỷ binh thoái lui. Đích thân quỷ soái muốn dẫn dụ Huyết Lệ đi theo, liền liền chạy thẳng về hướng cổng thành. Sau khi thoát khỏi ba chiêu tấn công của Huyết Lệ, quỷ soái cười nói: "Xem bộ dạng của ngươi, chắc đã lâu không được uống huyết tinh tươi ngon, hãy theo ta, ta sẽ cho ngươi thưởng thức mỹ vị trần gian. Ha ha! Chắc chắn sẽ cho ngươi ăn tim uống máu người no nê để thỏa lòng khao khát."
Đôi mắt Bất Tử Huyết Lệ đỏ ngầu nhìn thẳng về phía trước, đột nhiên hắn phát giác một luồng khí tức mạnh mẽ, thân thể bất giác dừng lại. Nhìn về hướng đó, Huyết Lệ lạnh lùng nói: "Muốn lừa ta ngăn chặn cường địch cho ngươi. Không dễ đâu, đúng là ngủ mơ giữa ban ngày, những tên đó nếu ngươi muốn thì hãy tự mình thu thập đi. Bây giờ ta phải tìm Quỷ Vương tính sổ trước. Còn ngươi, khi nào gặp lại sẽ giải quyết sau." Dứt lời thân ảnh chuyển mình nhanh chóng hướng về trung tâm Quỷ Vương thành phóng tới.
Quỷ suất kinh hoàng, không tưởng được tên Huyết Lệ đã trở nên giảo hoạt hơn trước, hoàn toàn không bị mắc lừa. Mục quang hướng về phía trước đầy vẻ tức tối, quỷ soái lạnh lùng ho khan một tiếng đề khí đuổi theo hướng Huyết Lệ. Sau khi quỷ soái bỏ đi không lâu, giữa không trung xuất hiện ba bóng nhân ảnh chính là Lục Vân, Ngạo Tuyết và Thương Nguyệt.
Nhìn thất quỷ soái từ xa, Lục Vân mỉm cười: "Hình như Huyết Lệ đối với chúng là một sự uy hiếp lớn, nếu không khi phát hiện ra hành tung của chúng ta, quỷ soái lại lờ đi như vậy. Bất Tử Huyết Lệ có tấm thân bất diệt, có lẽ lần này Quỷ Vương thành sẽ phải trả một cái giá rất đắt. Như vậy cũng tốt, chúng ta có thể loại bớt rất nhiều cường địch."
Ngạo Tuyết lo lắng nói: "Tuy nói là thế, nhưng nếu sau này phải đối đầu với tên Huyết Lệ đó thì chúng ta cũng phải bỏ ra nhiều công sức như vậy. Nếu như chúng ta đọat lại được Phong Hồn phù rồi phong ấn quỷ vực lại, việc này cũng không cần phải lo lắng đến. Nhưng nếu không tìm thấy Phong Hồn phù, tương lai sau này chúng ta không thể tránh khỏi tên Huyết Lệ này."
"Sự việc hiện tại nói cũng không giải quyết được gì, chúng ta hãy nhân cơ hội này truy tìm nơi tọa lạc của Hóa Hồn trì, thời gian còn lại ngày càng ít hơn rồi." Thương Nguyệt chen vào thay đổi chủ đề.
"Thương Nguyệt nói không sai, tương lai thế nào không ai có thể biết được. Việc hiện tại quan trọng hơn nhiều, mau đi thôi."
Nói xong, Lục Vân cùng hai nàng tiến lại gần thành.
Khi ba người tiến lại gần trung tâm Quỷ Vương thành, chỉ cảm thấy một luồng khí huyết sát mạnh mẽ tràn ngập bầu trời Quỷ Vương thành. Đồng thời xuất hiện thêm một nguồn khí tức cường đại khác mang theo khí tức âm u tà ác, bạo phát hiện ra không hề thua kém kém. Cảm nhận được hai luồng khí lực chí cường, Lục Vân cất tiếng nói với hai nàng: "Xem ra gã Huyết Lệ cùng Quỷ Vương khí thế cũng tương đương nhau, giữa hai tên đó khó mà đoán được kết quả thế nào."
Thương Nguyệt nhìn chàng, nhẹ nhàng mỉm cười: "Đây chẳng phải là điều huynh mong muốn sao, như vậy sau này mới có thể lợi dụng tên Huyết Lệ để chế trụ Quỷ Vương, tiện cho chúng ta hành sự. Bây giờ chúng ta hãy tìm bắt một tên quỷ vật, tra hỏi xem Hóa Hồn trì nằm ở nơi nào." Thấy hai người gật đầu, Thương Nguyệt liền cẩn thận theo dõi xung quanh tìm kiếm quỷ vật.
Nhìn Lục Vân, Ngạo Tuyết liền hỏi: "Lần trước huynh đã đánh đuổi tên Huyết Lệ ấy đi. Nếu gặp hắn lần nữa, huynh có chắc tiêu diệt được hắn không?"
Nhìn Ngạo Tuyết, Lục Vân trả lời: "Ít nhất huynh sẽ không để hắn làm tổn thương hai nàng, như vậy được chứ. Nói thật với muội, tiêu diệt tên đó huynh không dám chắc mười phần, nhưng cũng được khoảng bảy phần thành công. Huyết Lệ sở dĩ có tấm thân bất diệt là do trong thân thể hắn có một khối kim phiến rất thần bí. Lúc Thương Nguyệt cùng Vân Phong liên thủ, ta đã phát hiện ra khi tầng huyết tinh bao quanh thân thể hắn bị phá hủy trong chớp mắt, phần tim lộ ra một khối kim phiến. Chỉ cần chúng ta tìm ra cách để lấy ra hoặc hủy khối kim phiến đó đi là có thể tiêu diệt được hắn."
Khẽ mỉm cười trong mắt Ngạo Tuyết ẩn chứa đầy tình ý, nhẹ giọng thốt: "Hóa ra là thế, vậy sau này chúng ta sẽ có đối sách ứng phó rồi".
Đang nói chuyện Ngạo Tuyết chợt nhìn thấy Thương Nguyệt đã bắt được một quỷ vật, nàng thúc Lục Vân: "Thương Nguyệt bắt được một tên quỷ vật kìa!, chúng ta đếm xem có thể thám xét được gì không." Bóng nàng như tuyết trắng nhẹ nhàng hạ xuống gần Thương Nguyệt.
Nhìn tên quỷ hồn bị Thương Nguyệt khống chế, Lục Vân hỏi: "Muội đã hỏi được gì chưa?. Nhìn tên quỷ hồn này đạo hạnh kém như vậy chỉ sợ không biết được điều gì đâu."
Thương Nguyệt khẽ lắc đầu nhìn Lục Vân: "Muội đã hỏi hai lần rồi, đúng là hắn bảo không biết gì. Hắn chỉ nói rằng Hóa Hồn Trì là một trong quỷ vực tam đại tuyệt địa, trong cả quỷ vực, số người biết được nơi hạ lạc của nó chưa đến mười người. Xem ra muốn truy ra kết quả từ bọn quỷ vật này thật khó khăn, chỉ sợ sẽ tốn nhiều thời gian của chúng ta." Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.
Im lặng một lúc, Lục Vân nói: "Kết quả thế này thật ra ai cũng đã tiên liệu trước, khi xâm nhập Quỷ vực mọi người đều đã nghĩ đến các trường hợp khác nhau, chẳng qua bây giờ đã thành sự thật. Trong các kết quả thì hiện giờ gặp trường hợp tồi tệ nhất". Nói vậy nhưng khi nhìn hai nàng, nhãn thần chàng vẫn lộ vẻ thản nhiên.
Đột nhiên, Lục Vân thần sắc biến đổi, nhìn lên trời chỉ thấy một đạo huyễn ảnh nhàn nhạt không một tiếng động xuất hiện phía trên ba người, chính là quỷ soái Huyễn Mị. Cảm thấy Lục Vân khác lạ, hai nàng liền ngẩng lên nhìn, ánh mắt lộ rõ vẻ kinh ngạc khi thấy quỷ soái Huyễn Mị.
"Ha ha... thật không ngờ các ngươi vẫn chưa chịu bỏ cuộc, rốt cục vẫn tìm đến chịu chết. Lần này chỉ sợ là các ngươi đến được chứ không về được nữa đâu." Giọng nói âm trầm theo miệng quỷ soái phát ra có phần khủng bố.
Ngạo Tuyết cùng Thương Nguyệt biến sắc, đối với quỷ soái đều chú tâm đề phòng. Trước đây hai người chút nữa đã suýt chết dưới tay hắn, đối với Hắc La Tráo của hắn hai nàng đều cảm nhận một sự uy hiếp to lớn.
Lục vân thần sắc lạnh nhạt nói thẳng: "Ngươi không lo đối phó với Bất Tử Huyết Lệ mà lại chặn đón bọn ta, xem ra ngươi có vẻ thừa thãi thời gian? Như vậy cũng tốt, chúng ta cũng đang muốn tìm ngươi, trước hết là để thanh toán món nợ lần trước, thứ hai là có vài việc muốn hỏi."
Quỷ suất cười nhạt, nhìn ba người nói: "Thật sao, các ngươi tự tiện xâm nhập vào Quỷ Vương thành, giết quỷ binh trong thành của ta, bây giờ còn dám nói là muốn tìm ta đòi nợ sao?. Những kẻ tu chân ở nhân gian giới các ngươi, đúng sai, trắng đen đảo lộn, toàn một lũ giả dối. Việc các ngươi muốn hỏi có phải là việc liên quan đến Hóa Hồn trì không. Cái này, ta có thể cân nhắc, lúc ta cảm thấy vui vẻ, chưa biết chừng lại nói cho ngươi biết."
Lục Vân lãnh đạm trả lời hắn: "Ngươi đừng cố tình kéo dài thời gian ở đây, chắc ngươi đang lo sợ chúng ta tiến vào trong thành sẽ ảnh hưởng đến việc đối phó Huyết Lệ của Quỷ Vương phải không?. Huyết Lệ vốn có thân thể bất tử bất diệt, nếu năm đó Quỷ Vương có thể giết được hắn thì mọi chuyện đã đơn giảnhơn nhiều rồi, cũng không cần phải phong ấn hắn lại như vậy."
"Làm sao ngươi biết, chẳng lẽ ngươi đã từng gặp Huyết Lệ?". Kêu lên một tiếng bất ngờ hắn tiếp:" Không có khả năng, ngươi nói đi thật ra chuyện này là thế nào?".
Cười lạnh một tiếng Lục Vân nói: "Ngươi muốn biết, đơn giản thôi. Ngươi mang bí mật Hóa Hồn trì cùng ta trao đổi ta sẽ nói cho ngươi, thế nào, không ai sợ lỗ cả, nếu không ngươi vĩnh viễn không biết được bí mật của tên Huyết Lệ đó."
Âm trầm nhìn ba người giữa không trung quỷ soái trầm ngâm suy nghĩ. Dưới mặt đất, Ngạo Tuyết và Thương Nguyệt cùng nhìn Lục Vân, hai nàng chưa bao giờ nghĩ chàng đột nhiên cùng quỷ soái trao đổi điều kiện, thật là ngoài dự tính. Chẳng lẽ chàng không hiểu những lời nói của quỷ soái hoàn toàn không một chút đáng tin cậy.
Mục quang lấp loáng, quỷ soái nói: "Được, ta có thể nói cho ngươi, nhưng lời nói của ta là thật hay giả, ngươi cũng không dễ mà phân biệt. Chuyện này chắc ngươi cũng đã tính đến."
Nở một nụ cười Lục Vân bình tĩnh nói: "Điểm đó ta tự nhiên minh bạch, còn ta nói thật hay sai, ngươi có khả năng phân biệt không? Chúng ta mỗi người nói một kiểu, ngươi nghĩ sao?" Hai nữ tử mắt tròn mở to nhìn chàng và nở nụ cười thật mĩ lệ. Không ngờ từng câu từng chữ của Lục Vân lại mạnh mẽ cương quyết như vậy, chỉ một điểm nhỏ cũng chẳng nhường quỷ soái.
Tức tối hét lên quỷ soái nói: "Bọn người nham hiểm, không có gì tin được. Hay lắm, các ngươi nói trước, nói xong ta sẽ cho các ngươi biết về Hóa Hồn trì."
"Trông ngươi có vẻ không được thành thật, trước tiên ngươi muốn biết chuyện về tên Huyết Lệ thì phải trả lời chúng ta trước, nếu ngươi không muốn biết, chúng ta hủy bỏ giao dịch này. Thế nào Quỷ suất đại tướng quân?".
Thần sắc bình tĩnh, Lục Vân tự tin nói.
Rít lên hai tiếng đầy tức giận, quỷ soái tựa hồ không ngờ lại bị Lục Vân soi thấu tâm can. Trừng mắt nhìn Lục Vân, đúng lúc quỷ soái vừa há miệng chuẩn bị nói, đột nhiên một cỗ khí tức thập phần mạnh mẽ xuất hiện. Hét lớn một tiếng, quỷ soái thần sắc vừa kinh ngạc vừa giận dữ, mục quang chăm chú nhìn giữa không trung. Chỉ thấy một đạo ngũ thái quang hoa đột nhiên ập tới, khí tức thần thánh mạnh mẽ vô bỉ, ngũ sắc thần long đằng không phi vũ, uốn mình lượn phòng khắp bốn phía.
Ngạo Tuyết cùng Thương Nguyệt đưa mắt nhìn nhau, kinh ngạc nói: "Đúng là Thiên Linh thần kiếm, có lẽ là Kiếm Vô Trần, tốt rồi." Thương Nguyệt nhè nhẹ gật đầu định đáp lại, thì đột nhiên một cỗ khí tức mạnh mẽ khác truyền lại.
Luồng khí âm hàn ẩn chứa mấy phần tà mị đi trước mang theo lãnh khí lạnh buốt. Khí tức cường đại của Kiếm Vô Trần bùng phát theo sau, nháy mắt đã tràn đầy không trung. Tuy nhiên sau luồng khí tà mị có thêm một luồng khí tức tà ác ngập ngụa mùi máu tanh truyền lại, khí thế mạnh mẽ không hề thua kém luồng khí đi trước.
Giữa không trung quỷ soái sắc mặt biến động, liên tục từ miệng phát ra tiếng gầm gừ, hiển nhiên cực kỳ tức giận. Một tiếng thét lớn phát ra, toàn thân hắn quang hoa lưu chuyển, quỷ ảnh thình lình biến mất trước mắt ba người.
Ngay sau khi quỷ soái biến mất lại có một cỗ khí tức cường đại đi đến, khí tức cực kỳ âm lạnh, kèm theo khí thế vô cùng cường đại từ giữa thành bay lên. Trầm ngâm nhìn về phía trung tâm thành, sắc mặt Lục Vân lộ vẻ trầm trọng, quay ra hai nữ tử Lục Vân lên tiếng: "Chúng ta đi xem thế nào, lần này trong Quỷ Vương thành rốt cuộc có bao nhiêu cao thủ tề tựu. Họ là những nhân vật nào, tại sao có khí thế cường đại đến vậy?"
Thương Nguyệt khôi phục lại vẻ bình tĩnh, dịu dàng cất tiếng: "Chúng ta vào trong, có thể bị vây hãm. Điều này sẽ trở ngại trong việc chúng ta tìm Hóa Hồn trì."
Lục Vân nhãn thần trầm lặng, bồn chồn chăm chú nhìn về trung tâm thành, trầm giọng nói: "Hiện tại chúng ta tìm kiếm không có phương hướng, tựa như mò kim đáy bể, nên không thể bỏ qua điều gì. Cần xem xét mọi động tĩnh, điều đó có lợi cho chúng ta trong việc truy tìm Hóa Hồn trì. Khi tiến vào mọi người phải nhớ hạ chân khí xuống tần suất thấp nhất để có thể ẩn tàng khí tức của bản thân." Nói xong thân hình ngự phong lướt đi về trung tâm thành.
Nhìn thân ảnh Lục Vân lúc này có chút lạnh lùng, dường như hơi khác lạ, nhưng hai nữ tử không thể nói được đó là cái gì. Nhìn nhau, hai người thoáng chút ngạc nhiên nhưng không ai mở miệng, chỉ cùng ngự kiếm phi hành theo sau Lục Vân.
Giứa quảng trường hình bát giác tập trung vô số cao thủ, ngay chính giữa Hắc Hà gian quỷ vương cùng quỷ soái Huyễn Mị một phía, sau lưng phân ra một tên quỷ tiên cùng mười sáu tên quỷ mị. Lúc này, chỉ thấy quỷ vương toàn thân bao trùm một tầng hắc khí lượn lờ, nhãn thần phát ra hồng sắc quang mang chói lọi, nhìn ra xung quanh thần tình thập phần nghiêm nghị.
Đối diện quỷ vương, Bất Tử Huyết Lệ giờ đã ngừng tấn công, sau khi đảo mắt sang trái nhìn đám người Kiếm Vô Trần một lượt liền ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, ánh mắt lóe lên huyết sát chi khí. Giữa không, một đám hắc vân u ám, dường như ẩn chứa khí tức tà mị thập phần cường đại, nhìn vào không nhận rõ được gì. Phía bên phải đám hắc vân, một kẻ toàn thân tràn đầy âm hàn khí tức, nhân ảnh mang theo nông nặng mùi máu tanh đứng giữa không trung thật là tà dị. Đối diện kẻ đó, bốn đoàn quỷ ảnh chia làm hai ẩn thân trong làn hắc vụ cuồn cuộn. Nếu để ý quan sát có thể phát hiện, bốn đoàn quỷ ảnh chính là cao thủ thuộc hai bên khác nhau, nhưng khí tức lại rất giống nhau.
Nhẹ nhàng tiến đến gần quảng trường, ba người bọn Lục Vân dừng lại tại một góc cách quảng trường khoảng mười trượng. Xa xa nhận thấy thấy sáu luồng khí tức mạnh mẽ. Lúc này, Kiếm Vô Trần đang đứng giữa còn Liễu Tinh Hồn, Lãnh Gia Hào, Tất Thiên, Đỗ Lực đứng bốn phía xung quanh, trên đầu Thiên Linh thần kiếm chuyển động nhanh chóng, năm con thần long bay vòng bên trên, không ngừng nuốt hết những quỷ vật gần đó. Dưới đất, bốn người Liễu Tinh Hồn thi triển Tứ Tượng kiếm trận, nghiêm nghị phòng thủ, chú tâm từng động tĩnh.
Ánh mắt dừng lại trên thân Kiếm Vô Trần một lúc, trong mắt Lục Vân lộ vẻ cổ quái, khẽ nhíu mày tựa hồ cảm thấy gì đó. Trầm tư một hồi, Lục Vân từ từ dời mục quang khỏi Kiếm Vô Trần bắt đầu xem xét những quỷ vật còn lại. Khi ánh mắt chàng lướt qua đám hắc vân, một cảm giác quen thuộc dấy lên trong tâm khảm. Chỉ trong nháy mắt, Lục Vân đã nhận ra bên trong đám hắc vân ẩn tàng một ai đó. Khi nhìn tới nhân ảnh mang mùi huyết tinh tà ác, Lục Vân nhãn thần lạnh lẽo, trong hai mắt lộ ra một thoáng lãnh khốc. Rồi ánh mắt Lục Vân chuyển về phía tối hậu nơi có bốn luồng quỷ ảnh, khóe môi không khỏi nở ra một nụ cười thần bí, ánh mắt sáng lên.
"Lục Vân, huynh có thấy những khí tức này đều rất giống nhau, ngoại trừ mấy người Kiếm Vô Trần ra, còn lại đều ít nhiều có phần âm u quỷ khí, hiển nhiên không phải hạng tốt lành gì." Nhìn vào khoảng sân, Ngạo Tuyết thì thầm.
Thương Nguyệt ghé nhìn Ngạo Tuyết, trầm giọng nói: "Muội nghĩ trong này ngoại trừ nhóm người của Kiếm Vô Trần ra, nhân ảnh chứa đựng huyết tinh chi khí, ẩn chứa bên trong có khả năng là cao thủ tà ác của nhân gian giới, bởi vì muội cảm nhận trên người hắn, có hơi thở của con người, không giống với quỷ vật."
Lục Vân quả quyết: "Thương Nguyệt nói không sai, hắn đích xác là con người, hơn nữa còn là một kẻ nổi tiếng độc ác ở nhân gian giới. Một trong ngũ đại tà ma của tu chân giới, danh tính ta không rõ. Ngạo Tuyết hãy nhớ lại xem, trước đây trong Tuyệt Âm cốc, lúc Khiếu Nguyệt Thiên Lang phi thăng, đột nhiên xuất hiện hai tên ác nhân một trong số đó là hắn".
"Là hắn? Thật khó mà tin được. Làm sao hắn lại tới đây, không biết hắn có mưu đồ bất chính gì?" Ngạc nhiên nhìn Lục Vân trong mắt Ngạo Tuyết đầy vẻ sửng sốt.
Im lặng nhìn hai nàng Lục Vân trầm giọng: "Lúc này hắn xuất hiện tại đây tự nhiên là có mục đích. Huynh chỉ không hiểu hắn đến quỷ vực để làm gì, hắn ta từ nơi nào mà vào được quỷ vực?. Theo lý thì thông đạo hiện tại đã có Dịch Viện cao thủ bọn ta trấn giữ, hắn tuyệt đối không thể theo đó vào. Có khi nào trong quỷ vực có thông đạo bí mật tương thông với nhân gian, nếu như vậy làm sao chúng ta trấn thủ thông đạo đó đây?"
Thương Nguyệt nói: "Điểm đó hiện tại chưa rõ ràng, chúng ta tạm thời tập trung việc trước mắt đã. Ngoài tên đó ra huynh có nhận ra thêm tên quỷ vật nào nữa không?"
Ánh mắt chăm chú nhìn về giữa quảng trường, Lục Vân trầm giọng nói nhỏ: "Ngoại trừ người kia, thì quỷ vật ẩn tàng giữa đám hắc vân Ngạo Tuyết đã từng thấy, xem ra cũng xưng danh cùng Bất Tử Huyết Lệ chính là Vô Gian Quỷ Sát. Không ngờ hắn ta tới đây nhanh như vậy trước cả chúng ta. Còn bốn đạo quỷ ảnh, ta nghi ngờ rất có khả năng là quỷ soái cùng quỷ tiên đến từ hai xứ Âm Thi gian và Vô Hồn gian, bởi vì khí tức của chúng mặc dù có điểm bất đồng với Quỷ Vương, quỷ soái ở đây nhưng lại khá giống nhau." Nhẹ kêu một tiếng hai nữ tử nét mặt lộ vẻ trầm tư, tại sao có bao nhiêu cao thủ đều tụ tập tại nơi này, không biết là chuyện gì?
Tại trường quỷ soái Huyễn Mị bỗng mở miệng nói trước: "Các vị đột nhiên giá lâm bổn thành không biết là vì cớ gì. Hai vị quỷ soái của Âm Thi gian cùng Vô Hồn gian mang theo thuộc hạ quỷ tiên tới bổn thành, xem ra khó có thể nói là việc tốt lành. Ẩn thân trong làn hắc vân đích thị là Vô Gian Quỷ Sát, lúc này ở đây chắc cũng không phải vì xem náo nhiệt?. Đến sau cùng chắc là Chiêu Hồn Quỷ Tẩu nổi danh ở Nhân gian giới, không biết làm thế nào lại tới Quỷ Vương thành của ta".
Vẻ nham hiểm, Chiêu Hồn Quỷ Tẩu cười hắc hắc nói: "Lão phu bất quá quay lại thăm thú, thuận tiện xem quỷ vực sau bao năm thế nào, có thay đổi gì không? Hiện tại mà thấy, thay đổi không nhỏ. Hắc hắc! Có chút thú vị."
Ẩn thân trong đám hắc vân, Vô Gian Quỷ Sát im lặng tỏ vẻ không hề quan tâm. Bốn tên quỷ vật của Âm Thi gian và Vô Hồn gian cũng chỉ cười nham hiểm không tên nào mở miệng. Quỷ suất Huyễn Mị lại khai khẩu nói: "Âm Lệ, Vô Phách bọn người cùng ta lập thế chân vạc, giữa chúng ta không can thiệp vào chuyện của nhau. Lần này các ngươi tới đây tốt nhất hãy nói rõ mục đích ra, nếu không đừng trách ta lấy đông hiếp ít thu thập các ngươi."
"Bọn ngươi hiện tại tự thân khó giữ còn dám khoác lác, ta thấy ngươi mau thu thập Huyết Lệ cùng với bọn cao thủ ở nhân gian giới. Hiện tại ta không có thời gian nói nhiều, ta phải tìm lão Chiêu Hồn Quỷ Tẩu để tính sổ, chúng ta làm việc không phạm vào nhau." Âm Lệ nói xong, mục quang không rời Chiêu Hồn Quỷ Tẩu, ánh mắt đầy vẻ độc ác. Quỷ vương khẽ hừ một tiếng, quỷ soái liền hiểu ý tứ phân phó năm tên quỷ mị thuộc hạ dẫn quỷ binh lập trận tấn công mấy người Kiếm Vô Trần. Liền đó quỷ soái Huyễn Mị ra lệnh cho Quỷ Tiên và sáu tên quỷ mị chủ động tấn công quỷ soái Vô Phách và một tên quỷ tiên khác đến từ Vô Hồn gian. Bản thân hắn cùng năm tên quỷ mị còn lại chú ý quan sát động tĩnh tại trường, tùy lúc chuẩn bị chi viện. Âm phong bất ngờ nổi lên Âm Lệ cùng quỷ tiên thủ hạ bỗng xuất hiện cạnh Chiêu Hồn Quỷ Tẩu vô thanh vô tức, đột nhiên phát động công kích cường đại. Chỉ thấy hai luồng hắc khí cương mãnh, đều là khí tức quỷ dị bủa vây xung quanh Chiêu Hồn Quỷ Tẩu chụp hắn vào giữa. Sau khi bị Lục Vân dùng Ngũ Lôi Chính Thiên quyết hủy diệt Chiêu Hồn kì, Chiêu Hồn Quỷ Tẩu thực lực đại giảm, ánh mắt biến động trong thâm tâm phẫn nộ cùng cực. Lúc này bị hai đại cao thủ của quỷ vực vây công không dám không đề phòng kẻ địch, hành động thập phần cẩn thận nhanh chóng di động thân ảnh, Chiêu Hồn Quỷ Tẩu thi triển chiến thuật du đấu cố gắng bảo trì thực lực.
Phía bên này năm tên quỷ mị đối đầu với năm người Kiếm Vô Trần có vẻ rất quyết liệt. Chỉ thấy khí tức năm tên quỷ mị hợp thành một thể vô số quỷ ảnh bên ngoài năm người phi tốc xung quanh, quỷ khí nồng nặc hình thành một đạo hắc sắc bao trùm. Xoay vòng với tốc độ ngày càng tăng lực lượng mạnh mẽ tập trung áp lực hướng vào từng người bên trong, thật là điên cuồng làm năm người bên trong thở dốc.
Bên trong vòng tròn bốn người Liễu Tinh Hồn triển khai Tứ Tượng trận pháp phòng thủ nghiêm ngặt, dựa vào uy lực của trận pháp sức mạnh đó làm cho luồng quỷ khí cường đại kia phải thối lui. Giữa trận, Kiếm Vô Trần nhãn thần lóe sáng, hai tay cầm thần kiếm, giữa không trung xạ ra thần thánh quang mang mạnh mẽ, áp chế luồng quỷ khí âm sâm phải chấn động tản mác, khó hội tụ thành hình. Quát một tiếng lạnh lùng mắt Kiếm Vô Trần chói lên tử quang Thiên Linh thần kiếm rung động mãnh liệt, một tiếng nổ rung trời khí tức tuyệt cường bao trùm trời đất từ vương thành bay lên không. Giữa không trung chỉ thấy năm con thần long nhỏ đồng loạt gầm lên, giống như một dải băng từ thế trận của năm người hợp thành một vòng hào quang ngũ sắc bay lượn, hợp lại đột kích năm tên quỷ mị.
"Quỷ vương bây giờ chúng ta giải quyết nợ nần trước kia, một nghìn năm qua nên kết thúc tại đây. Ngươi tuyệt đối không thể thoát được, quỷ sát ở trên kia đã đáp ứng ta giúp ta trấn giữ tứ phương. Hãy tới đây thể hiện bản lĩnh của ngươi đi."
Lạnh lùng nhìn Huyết Lệ rồi ánh mắt Quỷ Vương kinh ngạc nhìn lên giữa không trung, không biết liệu quỷ sát có xuất thủ hay không? Hiện tại chuyện này đối với Quỷ Vương mà nói, thập phần quan trọng, vì như vậy mới có thể giúp hắn phân tích tình hình địch thủ từ đó đưa ra đối sách thích hợp.
Một cơn cuồng phong ập tới Quỷ Vương nhãn thần chớp lóe, thân thể nháy mắt đã tiêu biến. Lúc hiện ra đã xuất thấy ở phía trên năm người Kiếm Vô Trần, hữu chưởng tàn độc xuất ra một kích người theo đó lướt theo. Thân thể Quỷ Vương vừa lóe lên, Huyết Lệ đồng thời xuất hiện. Cùng lúc, Kiếm Vô Trần phản kích mãnh liệt, liền đánh trúng vào Huyết Lệ.
Hống lên giận dữ hai mắt Huyết Lệ hiện rõ ánh hồng huyết sát, mãnh nhiên đối trước đòn thế của Kiếm Vô Trần, chỉ thấy một đạo huyết mang như huyết sắc thất luyện, huyết sát chi khí đầy trời thu lại chỗ năm người. Những luồng sát khí mạnh mẽ cùng khí tức từ Thiên Linh thần kiếm chạm vào nhau phát ra một tiếng nổ cực lớn. Chỉ nghe thấy sấm nổ động trời Huyết Lệ bị bắn ra vài trượng, nhưng bốn người Liễu Tinh Hồn trong Tứ Tượng trận cũng bị rung động kịch liệt, cả bốn người sắc mặt đột nhiên tái đi.