Cảm giác nguy hiểm đến gần, Lục Vân toàn thân quang hoa hắc sắc tăng lên gấp bội, còn bát quái hắc sắc trước ngực lúc này đột nhiên lấp lóe phù chú hắc sắc, hợp thành một cơn lốc hắc sắc đáng sợ sau lưng chàng điên cuồng nuốt chửng áp lực cường đại bốn phía hóa giải nguy cơ.
Đồng thời, ngũ thái quang hoa vẫn luôn luân chuyển quanh người bạo phát quang mang thần thánh, đối chọi với lực hút càng ngày càng mạnh từ bốn phía. Nhờ Lục Vân toàn lực phản kích, cơn lốc hắc sắc đó cũng nhanh chóng nuốt chửng vô số cường lực tấn công tạm thời hóa giải nguy cơ trước mắt.
Khiến cho người ta chấn động nhất chính là bát quái huyết sắc đó tựa hồ đem theo lực lượng vô cùng vô tận, mặc cho bị cơn lốc hắc sắc đó hút lấy bao nhiêu vẫn bảo trì được áp lực, từng bước từng bức tới gần Lục Vân. Ngoài ra, Như ý quán thiên kính vô cùng thần kỳ trước ngực Lục Vân phát ra ngũ thái quang hoa đánh lên kết giới huyết sắc đó, nhưng tuyệt không mang lại chút kết quả nào như Lục Vân tưởng tượng mà còn bị huyết mang quay tròn đó rung lên một cái là chớp mắt đã biến mất tăm tích.
Nhìn Lục Vân trên không đang bị hãm vào tuyệt cảnh, mỗi người xung quanh đều có biểu lộ tình cảm khác nhau. Môn hạ Dịch viên vốn quan hệ thân thiết với Lục Vân, lúc này đều nhìn chàng với thần sắc lo lắng trầm trọng. Còn đám cao thủ Thiên Kiếm viện và Phong Lôi chân quân mặt đều lộ vẻ vui mừng, đã nhìn ra Lục Vân lần này nhất định khó thoát.
Còn cao thủ các viện còn lại và ba phái đại đa số đều thần sắc trầm mặc, không một ai vì Lục Vân lâm vào tuyệt cảnh mà tỏ ra mừng rỡ, trái lại hầu hết đều thầm thở dài. Có lẽ trận chiến này Lục Vân sẽ thua, nhưng hình tượng chàng lưu lại trong trong mọi người vượt xa Kiếm Vô Trần.
Trên không trung, Ma thần tông chủ khẽ thở dài, tự than:
- Đáng tiếc thay, Lục Vân tu vi như thế không ngờ lại gặp phải Huyết Hà đồ sát khí mạnh nhất thế gian, đúng là khó thoát khỏi kiếp nạn! Huyết Hà Đồ, Huyết Hà Đồ, trảm thần diệt ma, ai mà chẳng đồ sát?
Văn Bất Danh biến sắc mặt, kinh ngạc nói:
- Bạch Vân Thiên, ngươi đừng nói càn, sao lại khó thoát kiếp nạn chứ? Lục Vân tuyệt đối không dễ chết như vậy đâu.
Khẽ lắc đầu, Bạch Vân Thiên nhẹ giọng nói:
- Ngươi không tin thì hỏi lão đạo sĩ tạp mao bên cạnh đi, lão biết rõ hơn ngươi nhiều.
Văn Bất Danh quay đầu nhìn Quy Vô đạo trưởng, ánh mắt có vẻ dò xét. Nhưng Quy Vô đạo trưởng chỉ im lặng gật đầu, dáng vẻ lộ ra mấy phần mất mát.
Trong lòng chấn động, Văn Bất Danh lắc đầu nói:
- Lục Vân không thể chết dễ dàng thế được. Ta đã xem số mạng của hắn kỹ càng, tuyệt không phải là tướng đoản mệnh, ta tin hắn sẽ không chết, quyết không thể.
Không nói một lời nào, Bạch Vân Thiên và Quy Vô đạo trưởng chỉ trầm mặc nhìn hắn ta rồi lại tiếp tục chú ý nhìn lên không trung.
Kiếm Vô Trần lúc này nhìn thấy Lục Vân đang cố gắng phản kích không giấu được một nụ cười âm trầm, trong mắt hắn hiện lên huyết mang, một ý niệm tà ác quỷ dị lướt quan trong đầu hắn. Hai tay giao nhau trước ngực, Kiếm Vô Trần vận chân nguyên toàn thân lên đến cực hạn, cỗ huyết sát chi khí đột nhiên bạo phát gấp mười lần, mang theo hai tiếng hú chấn động trời đất xuất hiện trên không trung.
Chỉ thấy hai đạo quang ảnh một đỏ một đen lấp lóe quang mang yêu dị đang cùng gào thét trên không trung. Cái bóng màu đỏ là một con ma mị hút máu hình dáng khủng bố cùng cực, hai mắt đỏ ngầu, không ngừng phát ra hồng mang. Còn bóng màu đen là một con thiên yêu ngoại hình khủng bố, nửa người nửa thú, thân thể không ngừng ảo hóa ra vô số ảo ảnh.
Hai vật này miệng phát ra tiếng rống tà ác tạo thành âm sát, theo sự khống chế bằng ý thức của Kiếm Vô Trần bắt đầu nhằm vào Lục Vân đang phản kháng, phát động tấn công có tính hủy diệt. Chỉ thấy ma mị hút máu quay quanh Lục Vân ào ạt, trong huyết ảnh yêu dị có một luồng cương phong huyết sắc mạnh mẽ đến mức tê liệt vạn vật, không ngừng tiêu hủy kết giới phòng ngự bên ngoài thân mình Lục Vân. Còn thiên yêu lại xuất hiện bên dưới Lục Vân, cùng với bát quái huyết sắc phía trên tạo thành thế giao kích chặn mọi đường rút lui của Lục Vân.
Trong hoàn cảnh nguy khốn Lục Vân mặt trắng bệch, liên tục mấy lần thử đều thất bại khiến cho chân nguyên của chàng tiêu hao rất nhiều, tình huống càng ngày càng xấu. Lúc này, kết giới đáng sợ trước mắt bản thân chàng không có cách nào phá giải, lại xuất hiện ma mị hút máu và thiên yêu mà thế gian cực kỳ ít thấy đó, đối với Lục Vân chẳng khác gì tuyết lại thêm sương, lửa đổ thêm dầu.
Cảm giác thấy chân nguyên sụt giảm nhanh chóng, nguy hiểm lúc này đã đến gần, trong lòng Lục Vân vừa kinh hãi vừa tức giận. Cho đến lúc này, Lục Vân vẫn không nghĩ được phương pháp nào có thể phá giải kết giới đáng sợ đó. Nghĩ đến bí mật giấu kín trên người mình, Lục Vân nghiến răng niệm chú. Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.
Chỉ thấy Lục Vân hai tay giơ lên, Quỷ Vương chiến giáp trên người chàng dưới sự chủ động điều khiển lập tức phân giải rời ra, sau khi quay tròn toàn diện sau lưng Lục Vân lại kết lại lên người chàng. Như vậy Lục Vân trừ hai đạo bát quái trước ngực và sau lưng đã thay đổi vị trí thì không có biến đổi gì khác.
Hai tay bắt ấn trước ngực, Lục Vân vận mạnh công lực toàn thân ra trước ngực, lập tức đạo bát quái hắc sắc đó phát ra vô số phù chú tối đen, quang hoa hắc sắc hợp thành một đồ án bát quái quay tròn trước người chàng ba xích. Chỉ thấy trên đồ án bát quái đó có hai cỗ khí âm dương kết hợp với nhau xoay vòng, nhanh chóng hội tụ thành một quang cầu hắc sắc ở phía trên cao một xích, phát tán khí mang hắc sắc liên tục công kích vào kết giới huyết sắc đó.
Theo đạo bát quái quỷ bí đó xuất hiện, vô số hắc mang đem theo khí tức hủy diệt nhanh chóng hình thành một tầng khí thể hắc sắc phía trên kết giới huyết sắc đó. Khi khí thể hắc sắc hoàn toàn bao trùm bên trong kết giới huyết sắc thì một đạo quang hoa hắc sắc thần kỳ hợp thành một không gian đặc thù càng thần bí, hoàn toàn cách tuyệt Lục Vân khỏi kết giới bên .
Đảo mắt một cái, toàn thân Lục Vân lóe lên ngân quang, thuật dịch chuyển không gian lập tức đem thân thể Lục Vân ra ngoài mấy trượng, thoát khỏi kết giới đáng sợ của bát quái huyết sắc kia. Nhưng thân thể Lục Vân còn chưa ổn định lại thì hai đạo quang ảnh một hồng một đen đem theo khí tức tà ác nuốt chửng vạn vật đã lập tức trùng trùng vây chặt lấy chàng.
Gầm lên giận dữ, thanh Như Ý thần kiếm trong tay Lục Vân đột nhiên chém ra, hai đạo kiếm mang đỏ rực vào khoảng khắc huyền ảo nhất đã ép thiên yêu cùng ma mị phải thoái lui. Cấp tốc lùi ra ba trượng, Lục Vận quát lớn:
- Long Hồn hộ thể, thiên ảnh xuất kích!
Trong tiếng quát, một lượng lượng cường mãnh tà ác đột nhiên từ Như Ý tâm hồn kiếm phát ra. Chỉ nghe một tiếng rồng ngâm rung trời cùng với tiếng rú chấn động phiêu đãng trên bầu trời Dịch viên. Hồng quang lóe lên, thân ảnh khổng lồ của Liệt hỏa Long hồn mang theo khí thế cường đại xuất hiện trên đầu Lục Vân, một mặt bảo vệ chặt chẽ cho chàng, một mặt cảnh giác nhìn ma mị và thiên yêu đó.
Đồng thời, Thiên ảnh huyết mị tà ác vô cùng dưới đáy Tỏa Hồn tỉnh cũng xuất hiện trên đầu Lục Vân. Chỉ thấy hồng quang lóe lên, một tiếng hú rung trời mang theo lực âm sát chấn động hồn phách truyền ra bốn phía. Thiên ảnh huyết mị dừng lại, nháy mắt đã ảo hóa ra hàng nghìn huyết ảnh lao tới ma mị hút máu.
Giữa hàng nghìn ảo ảnh, hai dị vật cùng lấp lóe quang mang huyết hồng đem theo huyết sát chi khí không phân cao thấp giao chiến kịch liệt giữa không trung xuất hiện trước ánh mắt kinh hãi của mọi người. Trong lúc công kích, chỉ thấy Thiên ảnh huyết mị toàn thân cuộn máu, ba con mắt phân biệt xạ ra ba loại quang mang tử, hồng, xích đem theo thiên uy sát huyết điên cuồng đối kháng với ma mị hút máu đó.
Cạnh đó, Long Hồn thấy thiên yêu liên tục hóa thành nghìn vạn ma ảnh vây khốn Lục Vân, không kìm được gầm lên giận dữ, thân thể khổng lồ đem theo địa tâm liệt hỏa thiêu đốt vạn vật trên thế gian cuốn tới thiên yêu. Giữa không trung, Long Hồn và thiên yêu toàn lực đối kháng, nháy mắt đã giao thủ hơn một nghìn hiệp. Sau một trận công kích mãnh liệt, Long Hồn miệng liên tục gầm rú bị thiên yêu bức cho toàn lực tránh né không dám ngạnh tiếp.
Trên không trung, lúc này Thiên ảnh huyết mị và ma mị hút máu đánh nhau bất phân thắng bại, nhưng Long Hồn lại có dấu hiệu không thắng nổi thiên yêu đang liên tục tránh né. Phía trên, Kiếm Vô Trần toàn lực thi triển Huyết Hà đồ khống chế bát quái huyết sắc đó cùng thiên yêu điên cuồng tấn công. Bên dưới, Lục Vân đuợc Long Hồn và Huyết mị tương trợ, một mặt toàn lực hấp thụ linh khí xung quanh nhằm hết sức khôi phục chân nguyên, một mặt nhanh chóng di chuyển để thoát ra bát quái huyết sắc trên đầu.
Thân ảnh ảo hóa, Lục Vân liên tục di động qua hàng trăm phương vị nhưng bát quái huyết sắc vẫn luôn bám sát trên đầu chàng, cho dù chàng tránh né thế nào cũng không thể thoát được. Cảm giác có cố gắng cũng vô ích, Lục Vân lập tức dừng thân hình, cẩn thận xem xét lỗ hổng và vết nứt không gian xung quanh nhằm tìm điểm đột phá. Đáng tiếc Lục Vân dùng Ý niệm thần ba trong thời gian ngắn phân tích toàn bộ không gian xung quanh, kết quả là hoàn toàn bị phong bế không có một lỗ hổng nào.
Nhìn thấy bát quái huyết sắc càng lúc càng đến gần, Lục Vân khuôn mặt trắng bệch của Lục Vân hiện ra một chút thần sắc điên cuồng không cam tâm, cả người đang từ từ bị hãm vào tà dị. Lúc này, ưu thế của Huyết Hà đồ khiến Lục Vân liên tiếp phản kích thất bại, trái tim phản nghịch kiên nghị không khuất phục trời đất đó trong lúc không còn lối thoát đã biến thành ý niệm hủy diệt cuồng liệt, điên cuồng kích thích tâm linh của người thiếu niên.