Đám học trò không hiểu tại sao thầy Nhiêu lại kích động, tưởng rằng đáp án của Diệp Chiêu không giống trên giấy, nên lão Nhiêu đang mượn cơ hội chỉnh bọn họ.
Ai ngờ câu tiếp theo của lão Nhiêu đã vả mặt bọn họ: "Cậu xem bạn học mới đi, nửa tiếng làm xong bài, ngay cả câu kèm thêm khó như vậy cũng đã xong. Bài làm nắn nót, nhìn từ trên xuống, không một câu sai."
Đám học sinh ồ lên.
Bởi vì đề này thực sự quá khó.
Phần lớn bọn họ đến bài trắc nghiệm còn đoán sai, chẳng mấy ai là đạt tiêu chuẩn cả.
Bạch Lộ còn đang hăng hái giải đề nghe vậy thì dừng bút, khẽ quay đầu nhìn Diệp Chiêu.
Cô ta biết Diệp Chiêu học yếu, không thể nào làm được bài kiểm tra này trong nửa giờ mà đúng hết được.
Tăng Tiểu Linh đầu óc nhanh nhạy, lập tức nghĩ rằng có khả năng Diệp Chiêu từng làm những đề này từ trước rồi: "Thầy ơi, cậu ta học lại mà."
"Học lại thì thế nào? Quan tâm là mèo đen hay mèo trắng, cứ bắt được chuột là mèo tốt rồi."
"Không đúng, chắc chắn cậu ta được làm đề này của thầy từ trước rồi."
Nói nghe cũng đúng.
Đề này lấy ra từ kho đề của khóa thi đại học trước, có khả năng cao học sinh học lại đã được làm rồi.
Thầy Nhiêu nhìn Diệp Chiêu: "Em từng làm mấy câu này bao giờ chưa?"
Ha, đã từng làm chưa ư? Diệp Chiêu không nhớ nổi trước kia đã làm hay chưa.
Thấy nữ sinh mờ mịt ra mặt, lão Nhiêu vội xua tay: "Bất kể là trước kia làm rồi hay chưa, bây giờ vẫn có thể giải được bài, như vậy ở chỗ tôi em ấy chính là cái này."
Nói đoạn thầy giơ ngón tay cái lên.
"Các em xem lại mình đi, tôi dạy xong, các em tan học cái là quên hết. Mà bạn học này có thể ghi nhớ kỹ trong đầu, chứng tỏ là người chăm chỉ, có trí nhớ tốt." Thầy Nhiêu nhìn Diệp Chiêu: "Em tên là gì?"
'Diệp Chiêu ạ."
Lão Nhiêu lại nhìn bài làm của Diệp Chiêu, thấy tên viết trên đó: "Tên rất tốt, thầy Nhiêu nhớ em rồi."
Diệp Chiêu cười rạng rỡ, xem ra trong mắt thầy, biết bắt được chuột thì cô chính là mèo tốt. Cô không quan tâm làm chuột hay làm mèo, thắng Bạch Lộ là được.
Mà sắc mặt Bạch Lộ sầm xuống, thậm chí có chút mờ mịt.
Từ nhỏ tới lớn, Diệp Chiêu chưa bao giờ là đối thủ của cô ta, không thể nào ưu tú hơn cô ta được. Câu hỏi kèm thêm khó như thế, cho dù lúc trước Diệp Chiêu từng làm rồi, với chỉ số thông minh kia, cô cũng không thể làm ra đáp án được.
Vậy vấn đề nằm ở đâu?
Trong lòng Bạch Lộ có chút trống rỗng.
Nếu Diệp Chiêu có thành tích tốt như cô ta, vậy chú Diệp có còn thiên vị cô ta như trước nữa không?
Nữ sinh phía sau Bạch Lộ khẽ đụng cô ta: "Chỉ là một đứa học lại mà thôi, mặc kệ cậu ta đi."