"Ối giời!" Tăng Nhị Xảo bất lực với con trai mình: "Mặc kệ nó, để dì bảo chủ quán đưa tới."
"Dì Xảo, dì đặt bánh sinh nhật cho cháu rồi ạ?"
Diệp Chiêu thực sự không thể tin được, cứ tưởng rằng gặp bà chủ nhà thô lỗ, ai ngờ lại là một bồ tát sống.
Nếu không phải mình nghèo rớt mồng tơi, đối phương là bà chủ nhà trọ thì cô còn thực sự nghĩ gặp phải lừa đảo.
“Trong thôn phát vài phiếu bánh trung thu, dì dùng phiếu này đổi bánh sinh nhật. Dì cũng muốn ăn bánh gato, vừa vặn sinh nhật của cháu, không phải là đúng dịp sao."
Tăng Nhị Xảo đi tới ban công gọi xuống dưới lầu: "Câm! Câm! Đuổi nhà kia đi cho tôi, bảo bọn họ chuyển đi ngay hôm nay."
Tăng Nhị Xảo quay đầu lại, phàn nàn Diệp Chiêu: "Chưa từng thấy gã đàn ông nào hèn như vậy, mang theo bồ nhí đến ở cùng vợ con mình, thứ gì vậy. Thu tiền nhà của bọn họ mà dì còn muốn quyên góp đi luôn, xui!"
Bà chủ nhà bồ tát của cô, trên đầu lóe hào quang.
Dì Xảo đi đánh mạt chược, chú Câm dưới lầu đuổi người.
Diệp Chiêu đi một chuyến đến kho lưu trữ, kết quả đóng cửa, hỏi người ta mới biết biết kho lưu trữ mỗi tuần chỉ mở cửa bốn ngày.
Từ kho lưu trữ về nhà là đã gần mười hai rưỡi. Lúc vào sân, nghe tiếng xe máy, cô dừng chân quay đầu lại.
Chỉ thấy xe máy dừng ngay trước mặt, trên đầu xe treo hộp bánh sinh nhật.
Tăng Tường không xuống xe, chỉ đưa hộp bánh ga-tô cho cô, "Cầm!"
Quả nhiên, nói dối lòng chính là dấu hiệu đặc thù nhất của Bking, cậu ta đúng là con trai ngoan của dì Xảo mà.
Diệp Chiêu nhận bánh ga-tô, cười nhạo: "Không phải cậu không rảnh sao?"
Tăng Tường cười như không cười gật đầu, không phản bác.
Đang định vặn ga muốn đi, cậu lại nghĩ tới điều gì đó: "Nói với mẹ tôi là ông chủ tặng thêm nửa pound."
Diệp Chiêu không nghe rõ, "Cái gì?"
Tăng Tường cho là cô không hiểu "Pound" là gì, thuận miệng giải thích: "Ông chủ tặng thêm nửa cân."
Diệp Chiêu nghe rõ: "À, nửa pound à? Nửa pound không phải nửa cân, nửa cân là 250 lạng, nửa pound đại khái là 226,8 lạng."
Ai mà không biết làm màu chứ?
Thấy Diệp Chiêu thể hiện, Tăng Tường nhìn cô với ánh mắt như không thể tin được.
"Hầy, cậu không cần đề phòng tôi như thế."
Với tư cách là người ngoài, Diệp Chiêu không muốn làm mối quan hệ của mình với con trai chủ nhà trở nên không thoải mái.
Cô quyết định phá cục: "Dì Xảo yêu thích tôi, chủ yếu là vì dì ấy muốn tôi giúp cậu bổ túc, dì ấy yêu ai là yêu cả đường đi..."
"Ý của cậu là, tôi là nóc nhà, cậu là con quạ đen trên nóc nhà?"
Diệp Chiêu: "!!!"
Logic này... Đạt điểm tối đa!