Sáng hôm sau lại là một ngày ngủ tới tự nhiên tỉnh.
Sau khi Khương Tuệ Ninh tỉnh lại chỉ cảm thấy cả người vô cùng bủn rủn, mà vị trí bên cạnh đã trống từ lâu.
Cô nghĩ chắc chắn là mình bị đè cả đêm rồi, thầm mắng trong lòng một câu, cô chịu đựng cơn đau toàn thân xuống giường ôm hai hộp kho báu của mình từ trong tủ quần áo ra, cẩn thận kiểm tra một lần, may mà không tổn hao gì, không thiếu tí nào.
Cô hài lòng, đến cơn đau trên người cũng giảm đi rất nhiều, tiền tài trị bách bệnh, lời này không sai chút nào.
Khương Tuệ Ninh không ngờ lúc còn sống mình có thể nhìn thấy Quý Thần Nham ở nhà ngồi cạnh bàn ăn thong thả ăn cháo lúc đã qua tám giờ.
"Đồng chí Tiểu Khương dậy rồi à." Dì Lưu nhìn thấy người đang từ trên lầu đi xuống, cười nói: "Hôm nay tôi làm bánh bao nhân đậu đũa muối chua mà cô nói này, cô nếm thử xem có phải hương vị này không."
Dì ấy nói xong thì đi xuống bếp bưng bữa sáng của Khương Tuệ Ninh lên.
Khương Tuệ Ninh ngáp một cái, lười nhác ngồi xuống bên cạnh Quý Thần Nham, nói một câu "chào buổi sáng" theo thói quen.
"Chào buổi sáng."
Nhìn dáng vẻ tinh thần sảng khoái của anh, lại nhìn dáng vẻ chật vật như vừa chạy mười kilomet suốt đêm của mình.
Khương Tuệ Ninh tức giận cố ý vươn cánh tay và không ngừng vung nắm đấm trước mặt anh, ánh mắt còn đảo qua đảo lại trên người anh, cứ như muốn nói anh mau xem chuyện tốt anh làm đi.
"Sao thế?" Quý Thần Nham buông chén xuống, nhìn người có cả đống biểu cảm trước mắt.
Hình như tâm trạng của anh hôm nay rất tốt, trong đôi mắt đen lộ ra sự dịu dàng, cứ như mang theo móc câu khiến người ta nhịn không được muốn nhìn nhiều thêm một lần.
Bởi vì vừa nuốt cháo trong miệng xuống nên yếu hầu lộ ra bên ngoài cổ áo ngay ngắn di chuyển lên xuống, Khương Tuệ Ninh nuốt nước bọt giống anh theo bản năng, đơn giản chỉ là nhìn thôi thì người đàn ông này đúng là quyến rũ.
"Cả người đau nhức."
"Sao lại đau?"
Khương Tuệ Ninh muốn trừng anh, tại sao đau anh còn không biết à? Đè tôi cả đêm thì tất nhiên anh thấy thoải mái rồi, nhưng cô thì đúng là biến thành cái gối ôm hình người miễn phí, còn là loại không có cách nào nhúc nhích được.
"Hửm?" Quý Thần Nham không để ý tới ánh mắt chứa đầy dao nhỏ của cô, hơi nghiêng đầu ánh mắt dừng lại trên mặt cô, lộ ra vẻ thắc mắc.
Chẳng lẽ anh không biết tư thế ngủ của mình xấu lắm sao? Hay là lúc tỉnh anh đã không còn đè mình nữa rồi?
Vậy bây giờ mình có nên nói cả người đau là do bị anh đè không, có khi nào anh nghĩ là mình đang vu oan cho anh không?
Thôi thôi, tôi hôm qua mới lấy được hộp kho báu và một cuốn sổ tiết kiệm của người ta, không lẽ cô không thể nể mặt tiền để rộng lượng một chút sao?
Quả nhiên của cho là của nợ, Khương Tuệ Ninh rút tay lại ảo não nói: "Không có gì, có lẽ là tư thế ngủ buổi tối không tốt nên bị ảnh hưởng tới."
Quý Thần Nham tán đồng gật đầu, đúng là tư thế ngủ không tốt thật, không ôm thì chắc chắn không chịu nằm yên.
Khương Tuệ Ninh:...