Không biết có phải ảo giác hay không, cô cảm thấy bản thân mình nói xong, thì trong mắt Quý Thần Nham một tia bất lực.
Đương nhiên cũng có một khả năng đó là bản thân cô nhìn lầm rồi, bởi vì cô khi cô nhìn rõ lại thì phát hiện ánh mắt của anh trước sau đều là một vẻ vô dục vô cầu, chắc hẳn vừa rồi là cô hoa mắt.
Quý Thần Nham không nói gì, chỉ nhắc nhở cô: “Ngồi cẩn thận.”
Dì Lưu quay đầu lại nhìn thoáng qua, thì thấy Khương Tuệ Ninh không có việc gì, liền quay đầu lại.
Lúc này đây Khương Tuệ Ninh cũng không dám phân tâm, ngồi cẩn thận đoan chính lại.
Quý Thần Nham liếc mắt qua thì thấy cô bây giờ vô cùng ngoan ngoãn, liền lấy áo khoác trên người lấy xuống rồi gập lại để trên đùi mình, rồi anh đem ánh mắt chuyển ra nhìn bên ngoài cửa sổ.
Về đến nhà dì Lưu liền đi vào trong nhà bếp, phải đi làm ngay việc của bà ấy, Quý Thần Nham muốn đi đến thư phòng, còn Khương Tuệ Ninh đi vào phòng ngủ.
Cô định là trước hết đi tắm rửa đã, vậy thì buổi tối mới có thể đi thư phòng đọc sách, ngày hôm qua, quyển sách kia cô cũng chưa có đọc xong, nghe nói tranh minh họa thời nay rất hay, cô còn chưa bao giờ được xem.
Phòng tắm trong phòng là kiểu bồn tắm, Khương Tuệ Ninh sợ đến giờ ăn cơm mình còn chưa tắm xong, liền chỉ tắm rửa qua một chút, sau đó dầu ngao sò ra làm kem dưỡng da.
Dù sao bây giờ có nhiều tiền nhiều phiếu mà, không phải đau lòng chút nào.
Chờ khi cả người được bôi xong chuẩn bị mặc quần áo vào thì cô phát hiện ra hình như mình quên mang quần áo sạch vào.
Mà quần áo cũ đã bị cô làm ướt hết rồi.
Này……
Chẳng lẽ bây giờ cô phải lõa thể đi ra ngoài sao? Thật ra một mình cô thì không sợ, nhưng cái phòng ngủ này cũng không phải chỉ có một mình cô.
Lúc này Quý Thần Nham chắc là vẫn đang ở bên ngoài thư phòng đi?
Khương Tuệ Ninh dán lỗ tai lên lên trên cửa nghe một chút, phát hiện bên ngoài thực sự rất yên tĩnh, sau đó lại đem cửa mở ra một chút để nhìn, thì nhìn thoáng qua bên ngoài phòng ngủ thực sự không có ai hết.
Cô liền yên tâm, vừa che ngực vừa mở cửa đi ra ngoài.
Do Quý Thần Nham ngủ không đủ giấc, nên chuẩn bị về phòng ngủ nghỉ ngơi một chút, kết quả vừa mới đẩy cửa tiến vào thì thấy Khương Tuệ Ninh đang không mảnh áo che thân từ trong phòng tắm đi ra.
Mà khoảng khắc Khương Tuệ Ninh nhìn thấy Qúy Thần Nham đi ra kia, cả người như bị mất suy nghĩ, chỉ cảm thấy đầu óc mình như là trống rỗng.
Tuy da mặt cô cũng được tính là dày, nhưng ở trước mặt một người đàn ông mà không manh áo che thân, dù cho người đó có là chồng trên danh nghĩa của cô đi chăng nữa thì cô cũng không thể làm như không có việc gì được, cô không hét chói tai thì đã coi như giữ lại cho mình một phần thể diện rồi.
Lúc này đây cô cũng không biết mình nên đi chỗ nào, cơ thể cô như bị đóng đinh tại chỗ.
Quý Thần Nham đã nhanh chóng xoay người.
Khương Tuệ Ninh thấy anh xoay người, liền nhanh chóng che ngực lại chạy nhanh về phía phòng tắm.