Vốn dĩ bà ta muốn hờn dỗi không ăn cơm, chờ chồng và đám con trai quay về quan tâm mình, đến khi đó bà ta có thể nói mình bị Lâm Uyển làm cho tức giận, như thế mấy người đàn ông có thể vào hùa với nhau trách cứ Lâm Uyển, nhân cơ hội cho cô một bài học. Sao ngờ đến ả độc phụ này lại ác độc như thế, lấy dầu của bà ta làm người tốt, khiến cho mọi người không tiện mắng cô, thật đúng là ác độc, tức chết, tức chết bà ta.
Bà ta cũng không giả bệnh, không tuyệt thực nữa, xuống dưới ăn cơm.
Thế mà không cần cô nấu cơm, Lâm Uyển có chút mất mát.
Cô nhìn thoáng qua bà cụ, cố ý chọc giận bà ta: “Mọi người nhìn đi, thật ra mẹ chính là vì thiếu dinh dưỡng, cho nên mới dễ dàng bị bệnh như thế, không phải thật sự có bệnh gì, ăn một bữa cơm thật ngon là không sao hết.”
Bà Lục vừa ăn cơm vừa tức giận, trừng mắt lườm Lâm Uyển, vừa định nói gì đó đã bị Lâm Uyển chặn lại.
Lâm Uyển cười nói: “Một lát nữa con sẽ rửa bát, hôm nay đột nhiên dùng nhiều dầu để nấu ăn như thế, bát đũa khá trơn, phải cẩn thận không để làm rơi.”
“Mày đây là muốn tao tức chết mà!” Bà Lục đau tim, nhớ đến bộ ấm trà của mình bị làm vỡ kia, nếu lại để cho Lâm Uyển rửa bát, tuyệt đối không an toàn.
Chị dâu cả vội vàng nói.
“Để chị rửa, để chị rửa.”
Bà Lục không mắng được Lâm Uyển, đành quay mũi nhọn mắng con dâu cả: “Chỉ biết ăn thôi, cũng không biết về sớm để nấu cơm.”
Chị dâu cả muốn nói, cô ta có thể bỏ việc về nhà nấu cơm à? Nhưng cô ta không dám nói, nếu như cô ta dám mạnh miệng, bà cụ sẽ bảo chồng đánh cô ta.
Bởi vì chuyện này, cơ hội Lâm Uyển nấu cơm, rửa bát gần như bị tước đoạt, cô cảm thấy có chút mất mát.
Ăn cơm xong, Lâm Uyển đi đọc ghi chép của bác sĩ Kim, thuận tiện bổ sung kiến thức cho mình.
Bà Lục tức chết đi được, ăn cơm xong cũng không tiếp tục ở trong nhà nữa, vừa nhìn thấy Lâm Uyển thì bà ta đã nổi cáu.
Bà ta không tài nào nghĩ được, chính mình nắm chắc được nhà thằng cả thằng hai, thế mà không nắm được nhà thằng ba, bà ta nghĩ mãi không rõ, lúc trước Lâm Uyển an phận thủ thường biết bao, mỗi lần gặp bà ta đều cúi thấp đầu nịnh nọt, nào dám như thế?
Bà ta càng phát hiện ra Lâm Uyển cố ý, ghi hận thằng tư và mình, nghĩ cách trả thù.
Một phương diện khác, bà ta cũng cảm thấy may mắn vì thằng tư không cưới ả độc phụ Lâm Uyển này, vừa hận đến đòi mạng, lúc đó không nên đồng ý để Lâm Uyển gả cho thằng ba, nên để cô cút về nhà ngoại, như thế sẽ không có những chuyện phiền phức phía sau nữa.
Nhưng bản lĩnh của bà ta cũng chỉ có thế mà thôi, đối mặt với người yếu thế hơn mình rất nhiều, bà ta sẽ trực tiếp mạnh mẽ đánh chửi, đối mặt với người có thực lực tương đương hoặc mạnh hơn bà ta, bà ta sẽ cáo trạng với chồng và con trai. Hiện tại Lâm Uyển này vừa có thể đối diện đánh trả bà ta, lại vừa có thể giả bộ yếu đuối trấn an mấy người đàn ông.
Văn võ đều không dùng được, bà Lục lập tức không còn chiêu gì để dùng.
Ngột ngạt chết bà ta!
Bà ta ăn quả đắng, Lâm Uyển lập tức vui vẻ.
Mấy ngày nay, Lâm Uyển chuyên tâm đào thảo dược, học kiến thức cơ bản về dược lý, lại phối một chút canh thảo dược cho hai chị dâu uống. Lúc này là do dinh dưỡng không đủ, hai chị dâu lại bị mẹ chồng chèn ép mà uất ức, cho nên nóng trong người, đó chính là âm hư dẫn đến hư hỏa, mà không phải bị nhiệt.
Thảo dược nông thôn, chỉ cần không có độc, đúng bệnh hay không, uống cũng không có hại, dù sao rất nhiều người đến cơm còn không đủ ăn, thường xuyên đi đào rau dại để bổ sung đấy, còn có một số người, giữ lại hoa màu mà trong nhà trồng, không nỡ lãng phí rau, lâu dài đều đi đào rau dại ăn, bồ công anh, ngải cứu, cải lông, rau cúc sữa, dương xỉ…
Uống mấy ngày, chị dâu cả và chị dâu hai đã cảm thấy dễ chịu hơn nhiều, cũng cho rằng Lâm Uyển là nhân tài bác sĩ.
Cứ như thế, bọn họ cũng vui vẻ giúp Lâm Uyển đào thảo dược, lúc làm việc nhìn thấy sẽ thuận tay đào mang về, cái gì mà hà thủ ô, hoàng cầm, địa hoàng, cây gai, cây ích mẫu, dương xỉ…
Mặt khác Lục Chính Đình tìm Lục Chính Hành, anh ta lại phát động những người khác, ví dụ như lúc đến đập chứa nước bơi lội, nơi đó thủy tảo tươi tốt, mọc ra nhiều dược liệu thân cỏ, phụ nữ và trẻ em không đi được những nơi nguy hiểm đó, bọn họ có thể đào trở về.
Có mọi người giúp đỡ, mỗi ngày tiểu Cửu đều ở trong đầu Lâm Uyển nhai ngồm ngoàm.