Lý Giao đã tập luyện từ nhỏ, có tai và mắt rất thính. Hắn đưa ngón tay dọc miệng, dẫn theo Black đi về một hướng. Kết hợp với lấy sơ đồ ra xem, khu vực họ đang đi là đến vài mộ đất mới cất.
Hai người thấy phía xa có nhóm ba người đàn ông khác. Black theo phản ứng nấp sau ngôi mộ xem lén, nhưng Lý Giao vẫn trơ trơ đó, không chút do dự nói. "Chúng ta đâu phải làm việc xấu, nấp cái gì?"
Black mới đứng lên, phân trần. "Tôi quên thôi! Không phải sợ đâu nha!"
Ba người này đang dùng xẻng đào đất, gần đó còn nổi lên một cây nến, chắc chắn là đào mộ. Ngọn nến là câu hỏi đối với người dưới mộ, nếu nến còn cháy thì được phép lấy thứ đồ đó.
Mà hiện tại, ba tên này lo lấy cái gì nhưng không hề hay biết, nến đã tắt ngấm. Tức là trường hợp này nên chạy đi mới phải.
"Họ là ai?" Black nói.
"Cô đã nhắc tôi mà không nhớ sao? Là bọn trộm mộ."
Lý Giao nói không nhỏ, lời còn chưa dứt, ba người nghe động thì hoảng sợ đứng lên. Lý Giao hất ánh đèn pin về phía họ, ba người đều mặc áo khoác trùm đầu, bịt kín khẩu trang.
"Mày là ai?" Một trong số ba tên lên tiếng.
Lý Giao dửng dưng đi đến. "Quản trang."
Nghe đến đây, có hai tên định quay đầu chạy, tên còn lại hình như là đầu sỏ. "Tụi mày đứng lại!"
Gã quan sát diện mạo Lý Giao, bình tĩnh nói. "Một thằng và một con nhỏ thôi!"
Black nghe xong, một cơn nổi giận từng bước từng bước dâng lên.
"Mấy người biết tội trộm mộ không? Tôi báo cảnh sát." Lý Giao giả bộ bấm điện thoại. Nếu chúng hối lỗi thì hắn không làm thật, thả họ quay về.
Nhưng tên kia chửi thề một câu, chỉ mặt Lý Giao. "Mày dám? Tao chôn hai đứa bây ở đây luôn!"
Làm nghề này đương nhiên lá gan phải lớn, cũng là người vào Nam ra Bắc, không dễ gì hù doạ bọn họ. Lý Giao không sợ chúng, muốn đánh sao, được, hắn vững vàng bước lên.
Đột nhiên một bóng người còn nhanh hơn lướt qua hắn. Nhìn lại... Chẳng ai khác là Black.
Một tên trộm mộ định lao lên, lại thấy là con gái liền thụt lùi lại. Mà Black như không đi bằng chân, bước một cái, thân thể phóng đến mấy mét. Đột ngột quá, tên kia theo bản năng đứng khựng. Cặp mắt gã vẻn vẹn mở to lên, lúc này Black đã đến sát, cùi chỏ móc ngược đập vào ngực hắn.
"Bịch!" Cứ ngỡ bị xe tông vào, gã văng đến một ngôi mộ đá gần đó, gục xuống bất tỉnh. Cây xẻng bay lên trời đẹp mắt.
Còn lại hai tên đều sởn gai ốc, đứng nhìn một cách khó tin. Phía sau, Lý Giao không hơn gì, suýt nữa ngã ngửa. Không ngờ Black thật cá tính.
Tên đầu sỏ giương nanh múa vuốt chửi thề, Lý Giao chỉ kịp kêu "Cẩn thận!", gã đã đưa chân đá lên.
Black dùng tay phải nắm chân gã ta kéo về. Gã đá không nương tình nên tự lực giúp cho Black kéo càng mạnh. Bàn chân nàng ngăn lại dưới đất, chân kia của tên trộm mộ bị quét, cả thân thể hổng lên. Chưa hết, bàn tay trái nàng nắm cổ áo gã, đẩy mạnh xuống dưới.
Lý Giao đứng im tạm thời. Black thật đã ném tên kia xuống, từng đường võ thuật như phim hành động, kín đến nước chảy không qua.
Cột sống là phần trọng yếu, tên đó va đập lưng rất mạnh, nghe cả người như điện giật, sùi bọt mép ngất xỉu.
Tên cuối cùng đành chạy lên. Lý Giao phải nhảy vào ứng cứu thôi. Nhưng hắn chưa kịp tới, Black đã đón đầu tên trộm mộ. Chỉ thấy chân nàng co lên, đá ngang, gót chân đóng vào bụng tên trộm mộ. Gã nghe nội tạng muốn tán lạc, gập người ôm bụng. Nếu không có khẩu trang sẽ biết mặt gã nhăn đến mức nào.
Thoáng một cái, Black đã vòng ra phía sau gã, hai tay đưa qua một bên bắt phía dưới chân gã, giở lên.
Trong mắt Lý Giao, tên kia khó mà di động. Chỉ thấy gã đá phía trước một cái, tự nhiên té xuống. Black ở trên tung cú đấm bồi vào mặt gã, như cũ, gã đã ngất đi không hồi âm.
Ra tay hơi nặng thì phải. Lý Giao nhìn cục diện, vội vàng xem nhịp tim và hơi thở từng người, thầm kêu may quá, còn sống cả. Hắn nhận ra Black không đơn giản là mỹ nữ live stream, mà còn là "mỹ nữ đánh nhau".
Nói chứ người như Black thì đàn ông không thể hiếp đáp, nàng còn đam mê làm cảnh sát, học võ rất nhiều. Lý Giao nhìn nàng tỏ ra không có việc gì nghiêm trọng, tức khắc một nỗi sợ hãi không đầu không đuôi chạy ra. Bạn của hắn thật máu lạnh.
Black vỗ vai hắn, đem tâm trạng hắn đè xuống. "Tôi không vô dụng đâu! Nếu có ai ăn hiếp anh tôi sẽ ra tay."
Lý Giao đưa lên ngón tay cái. Nhưng làm sao với ba người này, nếu đem vào bệnh viện, rủi như hắn và Black lồi ra tội đánh người ta. Đầu tiên hắn kéo ba người nằm chung một góc, Black ngồi xuống quan sát, hắn mới nhớ ra nàng còn học y nữa cơ mà.
Dạng người này thật nguy hiểm, đánh người ta xong thì cứu người ta.
Lý Giao nhìn lại nhan sắc của cây nến lúc trước, không còn ngụm khói. Hắn mãi lo cho bọn trộm mà quên mất chi tiết này. Liền đi đến cái hố được đào sẵn, đón ánh trăng, cả nắp quan tài cũng bật lên.