Lần đầu tiên anh gặp bạn, trên đường phố nhộn nhịp và tấp nập, bạn chỉ là một cô nhóc sinh viên năm hai nhỏ nhắn với mái tóc nâu hạt dẻ dài ngang vai, đôi mắt to tròn và khuôn mặt xinh xinh. Có vẻ bạn vội vã điều gì đó, chạy thật nhanh và sượt qua anh. Loạng choạng và suýt ngã. Theo phản xạ, bạn với bàn tay anh và nắm lấy vạt áo anh, giữ thăng bằng và buông ngay lập tức.
Lần hai anh gặp bạn là ngày nắng đẹp. Trong quán cà phê nhỏ, anh nhìn thấy bạn đang ngồi ở cuối dãy, tết tóc mái, đội một chiếc mũ len cùng chiếc kính tròn đen. Bạn hướng mắt ra ngoài, tay chống cằm và thả hồn nơi đâu đó.Anh rút túi, tay cầm thẻ học sinh và từ từ tiến tới chỗ bạn. Bạn hiếu kỳ nhìn anh. Đôi mắt long lanh chớp liên tục và đôi má hồng lên vì hạnh phúc, bạn vẫn đợi anh.
Cách anh quen bạn là thế. Và anh cũng chẳng thể quên được ánh nhìn của bạn, nụ cười của bạn hôm ấy. Bạn chính thức bước vào khoảnh khắc cuộc đời Anh. Mang tên Thanh Xuân. Tính ra đó là lần đầu tiên hai người xa nhau. Anh đến ngày đi nhập ngũ. Tận một năm. Bạn làm sao có thể đợi anh từng ấy thời gian? Làm sao cô có thể chịu đựng được cái sự dày vò này đây?
Bình luận truyện