Dương Kỳ nuốt một số lượng lớn đan dược, rốt cục có thể khiến cho tinh hoa sinh mệnh bổn nguyên đột nhiên tăng mạnh, tất cả được rót vào trong viên lốm đốm thứ 21, khiến cho nó rục rịch, bắt đầu thức tỉnh.
Hiện giờ hắn hiểu và lĩnh ngộ khắc sâu về Thần Tượng Trấn Ngục Kính.
Càng về sau Thần Tượng Trấn Ngục Kính càng khó tu luyện, tiến thêm một bước là gặp phải trở ngại cực lớn, nếu như không có kỳ ngộ và số lượng lớn đan dược trợ giúp, thì bước tiến của Dương Kỳ sẽ cực kỳ khó khăn, cho dù có tu luyện trăm năm cũng không hề tiến triển.
Nhưng, hắn tuyệt đối sẽ không buông bỏ, khí công dành cho thần linh tu luyện thì thế nào?
Cơ thể hắn dần dần có khí thế bễ nghễ thiên hạ, tuy rằng hắn là người phàm, nhưng lại có một trái tim của thần, con người sở dĩ có thể trở thành cường giả, là bởi vì họ có một trái tim cường giả, trái tim đó bao la và rộng lớn hơn nhiều người thường!
Hiện giờ, hắn đã sử dụng một số lượng lớn đan dược bổ sung sinh mệnh tinh hoa, đem linh khí của đan dược rót vào trong phôi thai của Địa Ngục Dung Lô, sau đó bắt đầu trùng kích Đoạt Mệnh cảnh.
"Hướng thiên đoạt mệnh! Thần Tượng vô địch, trích tinh cầm nguyệt, khí thôn liệt nhật."
Sau lưng hắn chân khí ngày càng dày đặc, sau đó dựng đứng thẳng tắp, nhưng do bị Tụ Linh Trận ngăn cản nên không thể bay ra ngoài, chúng tập trung lại rồi tiếp tục chui vào trong cơ thể Dương Kỳ.
Bùm bùm.
Chân khí trong cơ thể hắn lại tiếp tục ngưng kết, bên ngoài không còn là hình dạng của áo giáp mà hình thành lân phiến, có màu ánh kim. Ở trên lân phiến giống như đang có dung nham chảy xuôi, ngoài ra còn có vô số tia sét quấn quanh người.
Hắn là người bị sét đánh không chết, chân khí trong kinh mạch toàn thân tự nhiên nảy sinh lực lượng của sấm sét.
Những mảnh lân phiến chân khí kia giống như những mảnh vụn bám vào người, trong nháy mắt đã bao phủ lên người của Dương Kỳ, biến thành một đầu viễn cổ cự Tượng.
Đầu cự Tượng này không còn hình dáng của con voi bình thường, mà nó cực kỳ cao to, khôi ngô, có một cái mũi thật dài hút toàn bộ chân khí ở trong phòng.
Dương Kỳ khoanh chân ngồi ngay ngắn ở trong con voi chân khí, giống như một viên hạch tâm.
Chân khí cự Tượng dường như đã chất đầy gian phòng.
"Hướng thiên đoạt mệnh? Hướng thiên đoạt mệnh...... Lấy tinh thần kiên cường, câu thông linh khí thiên địa, tinh hoa nhật nguyệt, cướp đoạt thọ mệnh, thay đổi bản thân....."
Hắn toàn lực vận chuyển.
Hắn luôn có ý định làm mình tiến triển hơn, đồng ngời cũng cảm nhận được không khí trong phòng đã bị pha tạp, không còn tinh thuần, nhưng trong bản thân nó lại có một loại “Khí” có thể khiến cho vạn vật sinh trưởng, cây cỏ nảy mầm, có thể khiến cho con người thoát thai hoán cốt, loại “Khí” này vô cùng kỳ quái, không thể bắt nó dung nhập vào trong cơ thể được.
Đây là linh khí thiên địa!
Đoạt Mệnh cảnh chính là đề thăng bản thân, có thể mạnh mẽ cướp đoạt thiên địa linh khí, dung nhập vào trong thân thể, luyện hóa thành sinh mệnh bổn nguyên của chính mình, bổ sung chân khí, thay đổi thân thể, cường hóa thể chất, tăng cường thọ mệnh, tinh thần sáng suốt.
Cái thay đổi lớn nhất chính là cường giả Đoạt Mệnh cảnh tung một chưởng, có thể khiến cho thiên địa linh khí cùng ảnh hưởng, còn có thể lấy mẫu thiên địa linh khí trực tiếp công kích địch nhân, thậm chí có thể thay đổi hiện tượng thiên văn.
Ví như: Dương Kỳ tu luyện Tứ Quý Kiếm Thuật, nếu như đến Đoạt Mệnh cảnh, thi triển kiếm khí Đông Tuyết, vậy thì cho dù có đang ở giữa mùa hè cũng có thể khiến cho tuyết rơi.
Nếu như là Đoạt Mệnh cảnh đỉnh phong, đã tiến thành đoạt mệnh 5, 6 lần, vậy thì trong phạm vi mấy trăm dặm, thiên lý sơn hà đều có thể biến sắc, muốn gió gió tới, muốn mưa mưa về, muốn tuyết tuyết rơi, thậm chí dẫn phát sấm sét.
"Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ......"
Thần Tượng do chân khí của Dương Kỳ hóa thân thành hí lên một tiếng thật dài, lập tức chân khí tán phát tứ phương, hóa thành tứ tướng thần thú, nhanh chóng lao tới chỗ voi thần, sau đó quỳ xuống thần phục.
Thần Tượng là do vố số Thiên Thần sáng tạo ra để thống lĩnh thiên sơn vạn thủy, là hóa thân cho lực lượng của Địa ngục ở vô số vi diện thế giới, cho dù thần thú nào cũng phải hàng phục.
Giết!
Dương Kỳ mở mắt, nổi giận gầm lên một tiếng, một lần nữa trùng kích.
Thân hình hắn vẫn ngồi ngay ngắn trong luồng chân khí, mỗi một lỗ chân lông của hắn đều phun ra những luồng chân khí nhỏ, dược lực trong phôi thai của Địa Ngục Dung Lô đã bị luyện hóa toàn bộ, kết hợp với khí huyết hóa thành sinh mệnh bổn nguyên.
Hô hấp.....
Vô số lần hít thở, lấy Dương Kỳ làm trung tâm, một cỗ lực lượng chân khí không nhìn thấy xuyên thấu qua gian phòng, xông thẳng lên trời, hóa thành mây trắng, những đám mây này di chuyển tới đâu, mây trên trời lập tức trở nên trong suốt.
Dương Kỳ chìm đắm trong cảnh giới gần như đã phá kén thành bướm.
Thế nhưng, đột nhiên!
Dược khí trong phôi thai của Địa Ngục Dung Lô toàn bộ đều biến mất, linh dược không cách nào tiếp tế được nữa.
Vẫn còn thiếu một lượng lớn sinh mệnh bổn nguyên.
Đã không còn dược lực của linh dược trợ giúp, viên lốm đốm thứ 21 vốn đã gần thức tỉnh nay bắt đầu trở nên im lặng.
Ai!
Dương Kỳ thở dài một tiếng, thu hồi tất cả chân khí vào trong cơ thể.
Chân khí Thần Tượng kia cũng biến mất, da dẻ trên cơ thể hắn có màu sắc ám kim, giống như một thiên thần, qua một lúc lâu mới trở lại bình thường.
Khi nhắm mắt, Dương Kỳ thấy tầng da mỏng ở dưới da đang biến đổi màu sắc, từng đạo hoa văn xuất hiện, giống như mặt trời đan chiếu, cấu thành trận pháp.
Nói cách khác, lớp da mỏng dưới da của Dương Kỳ đã sắp ngưng tụ thành một tòa trận pháp, một đại trận hiếm thấy kinh thế hãi tục.
Sau khi tấn chức đến Đoạt Mệnh cảnh, lúc đó cơ thể hắn chính là trận, trận chính là cơ thể, thiên nhân hợp nhất, vô địch nhân gian.
"Lần này trùng kích Đoạt Mệnh cảnh thất bại, nhưng mà cũng có lợi ích lớn, tu vi lại tiến bộ một chút."
Dương Kỳ thu hồi chân khí vào trong cơ thể, hắn bắt đầu kiểm tra kinh mạch, phát hiện mỗi một đường kinh mạch đã to hơn trước, chân khí được lưu chuyển một cách thông suốt, giống như trường giang đại hà, hồng thủy có thể bộc phát bất cứ lúc nào, tạo thành lực lượng hủy diệt thiên địa.
Nếu như nói, kinh mạch của người khác là một dòng suối nhỏ róc rách, vậy thì kinh mạch của Dương Kỳ là một đại giang rộng lớn, mênh mông vô bờ, các loại huyệt vị đều ẩn chứa chân khí, một bạo phát là giống như núi lửa phun trào, tạo thành tai nạn diệt thế.
Dương Kỳ trùng kích Đoạt Mệnh cảnh thất bại.
Nguyên nhân chính là vì thiếu sinh mệnh tinh hoa.
Lúc hoàn toàn luyện hóa lôi đình cự Tượng, tinh hoa sinh mệnh cũng dùng hết, Dương Kỳ thế mới biết tu luyện khó khăn bao nhiêu, cũng may hắn đã chuẩn bị kỹ tâm lý, thực lực hiện giờ vẫn ngang với cường giả Đoạt Mệnh cảnh là được rồi.
"Phải nghĩ biện pháp kiếm thêm đan dược tăng cường sinh mệnh bổn nguyên mới được."
Dương Kỳ đứng thẳng lên, nhìn vào trong giới chỉ, đan dược chỉ còn lại một nửa.
Tất cả những đan dược này cũng không đủ tăng cường sinh mệnh bổn nguyên cho việc tấn chức.
Nếu đã dùng một viên linh đan này mà vẫn tiếp tục dùng viên thứ 2, dược lực sẽ giảm xuống một nửa, không còn được bao nhiêu. Dương Kỳ phải chuẩn bị tài phú cho mình và gia đình sử dụng.
Trong một tháng tiếp theo, Dương Kỳ đều giam mình ở trong phòng, chân không bước chân ra khỏi cửa, an tâm tu luyện, yên lặng vận chuyển chân khí trong cơ thể, nghiền ngẫm các loại khí công.
Hắn đã được cô cô Dương Tố Tố chỉ điểm, quả thực đã hiểu ra nhiều điều, tu luyện khí công như cá gặp nước, thậm chí có cảm giác như mình có thể sáng tạo ra khí công.
Tứ Quý Kiếm Thuật đã chân chính đạt tới đỉnh phong, chỉ cần thi triển là bốn mùa Xuân Hạ Thu Đông đều thay đổi.
Ngoài ra, chân khí trong cơ thể hắn liên tục rèn luyện cơ thể, trong các huyết vị đã đầy chân khí.
Hiện giờ, máu của hắn cũng có vẻ ám kim, thỉnh thoảng nhắm mắt là có hể nhận ra, khi máu huyết lưu thông trong cơ thể đều phát ra những thanh âm ùng ục, giống như là thủy ngân lưu chuyển.
Lúc này, thời tiết lạnh lẽo bên ngoài đã dần dần trôi qua, có một chút dấu hiệu ấm áp của mùa Xuân, trong học viện lại bừng lên sức sống, mang theo vị đạo ngàn năm.
Vù!
Dương Kỳ lại vận chuyển chân khí, một ngón tay nhẹ nhàng di chuyển, ngón tay bên phải xuất hiện một giọt máu tươi, trực tiếp rơi xuống mặt đất, nó không tản mất mà biến thành một hạt châu có màu ám kim, ánh sáng lấp lánh giống như kim châu.
Nó chẳng khác nào thủy ngân rơi xuống đất, vẫn giữ nguyên hình dạng không thẩm thấu.
Máu của Dương Kỳ có thể đạt tới trình độ này, cho dù cao thủ Đoạt Mệnh cảnh cũng khó có thể tưởng tượng, bởi vì đây không còn là người nữa. Máu hóa thành dịch thể màu vàng, nặng như thủy ngân, đây chính là dị tượng thoát thai hoán cốt khi tu luyện khí công.
Chỉ một giọt máu mà đã nặng như thế, vậy thì huyết nhục trong cơ thể Dương Kỳ sẽ chặt chẽ nhường nào? Chắc chắn nó có lực lượng cường tráng và cứng cỏi hơn cả viễn cổ cự thú.
"Bất tri bất giác, hắn đã bế quan một tháng, đám người Lý Hạc cũng đã trở về, mình còn phải xem tình hình trong nhà thế nào rồi?"
Dương Kỳ tâm linh khẽ động, khí công thôi không vận chuyển, hạt máu rơi xuống đất vừa nãy bây giờ từ từ bay lên, tiến vào cơ thể qua lỗ chân lông.
Máu của hắn đã trở thành linh dược hiếm thấy, một giọt cũng không thể bỏ qua, vạn nhất bị cao thủ luyện đan thấy được là phiền phức kéo tới ầm ầm.
Chân khí thẳng tắp bắn nhanh ra ngoài, chân khí vô hình tiến nhập vào mấy lầu các bên cạnh.
Quả nhiên, hắn phát hiện đám người Lý Hạc đã trở về.
Gọi một tiếng, đám người Lý Hạc lập tức từ trong phòng bay ra, trực tiếp tới bên ngoài cửa.
"Dương huynh, chúng ta trở về được mười ngày rồi, sao huynh bế quan lâu như vậy? Một lần tu luyện mất tới tận một tháng?"
Đám người Lý Hạc vui sướng, trên mặt hiện đầy sự kiêu hãnh.
"Các ngươi về nhà lần này chắc cũng kiếm được không ít chỗ tốt, tình hình trong gia tộc của ta thế nào rồi?"
Dương Kỳ hỏi, hắn liếc mắt một cái đã phát hiện thực lực của họ đã phát triển rất mạnh, so với thời gian mới tấn chức Khí Tông đúng là khác xa một trời một vực.
Chắc chắn họ đã chiếm được không ít tài nguyên tu luyện của gia tộc.
Gia tộc sau lưng bọn họ đều rất khổng lồ, hiện giờ họ đã tu luyện thành Khí Tông, đương nhiên sẽ được gia tộc tài bồi.
"Chúng tôi đã tới thành Yến Đô, gia tộc của ta, Hoa Dần Hổ, Lương Đông, Hà Cát Lợi tổng cộng phái ra hơn ba mươi vị cao thủ Khí Tông và hơn trăm vị cường giả khí công tầng 8 đi tới thành Yến Đô, phụ trợ lão thái gia thành lập cơ nghiệp, hiện giờ Yến Cô Phong đã thoái vị, thành Yến Đô trở thành địa bàn của Dương gia."
Lý Hạc nói liến thoắng, tuy vậy thông tin này khiến cho Dương Kỳ rất vui vẻ.
"Cái gì? Có thể chiếm thành Yến Đô? Phụ thân của ta có gửi thư không?"
"Có, Dương Kỳ huynh mời xem."
Lý Hạc lấy ra một phong thơ.
Dương Kỳ nhận lấy mở ra, trong thư hiện lên nét chữ quen thuộc của phụ thân Dương Chiến.