"Rốt cuộc là ai? Là ai lấy Băng Phách thần kiếm của ta? Băng Phách thần kiếm nằm dưới đáy huyền băng, không phải cao thủ truyền kỳ căn bản không cách nào lấy đi, chẳng lẽ có cao thủ truyền kỳ biết trên đảo Đào Hoa này có Băng Phách thần kiếm? Thế nhưng xung quanh đây đã bao giờ xuất hiện cao thủ truyền kỳ đâu.”
Lão giả áo bào trắng tức giận gầm thét.
Hắn giống như phát điên điên cuồng, từng đạo chân khí tán phát ra xung quanh khiến cho vô số cây đào trong nháy mắt héo rũ.
Đảo nhỏ vốn có phong cảnh mỹ lệ, nay chỉ còn lại một cảnh hoang tàn.
"Hàn Ly lão tổ không nên kích động, nói không chừng linh khí chỉ ẩn giấu đi mà thôi, Băng Phách thần kiếm vẫn còn nằm trong dòng suối. Chúng ta liên thủ truyền chân khí vào trong người lão tổ, sau đó để lão tổ truyền xuống dòng suối, biết đâu lại có thể câu được Băng Phách thần kiếm lên?"
Một đại hán da ngăm đen, khí công cao cường, là cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh nói:
"Lần này Huyền Không Sơn phái thiếu gia Già Thiên cường đại tới đây thu nạp các loại cường giả khí công ở ngoài biển thành lập Già Thiên minh (liên minh che trời), tu sĩ Đông hải chúng ta quyết tâm đi theo Hàn Ly lão tổ hàng phục Băng Phách thần kiếm, một khi lão tổ trùng kích truyền kỳ thành công, chúng ta sẽ trở thành những người đắc lực nhất Già Thiên minh, được Huyền Không Sơn coi trọng."
"Già Thiên minh? Huyền Không Sơn?"
Chân khí của Dương Kỳ vô ảnh vô hình, ẩn nấp trong không khí, ngay cả lão giả mặc áo trắng kia cũng không phát hiện.
Hắn nghe thấy những người này nói chuyện với nhau cũng biết được đại khái tình hình.
Ngoài biển có vô số tán nhân tu luyện, có rất nhiều cao thủ gặp kỳ ngộ nhưng không thành lập môn phái hoặc chỉ là môn phái rất nhỏ.
Nhưng nếu liên hợp lại thì chắc chắn là một lực lượng rất lớn.
Bây giờ có một người tên là "thiếu gia Già Thiên" xuất hiện thu nạp những người tu luyện khí công bốn biển, thành lập nên một cái gọi là "Già Thiên minh".
Mà nhóm người này bao gồm cả đội ngũ của Hàn Ly lão tổ ở Đông hải, họ vì muốn đạt được địa vị cao trong Già Thiên minh nên mới tới đây tìm Băng Phách thần kiếm, ý đồ hợp nhất với thần kiếm trùng kích truyền kỳ, đoạt được quyền lực hô mưa gọi gió trong Già Thiên minh.
Dương Kỳ đã nhận ra Hàn Ly lão tổ này tu luyện khí công thuộc tính băng hàn, nếu kết hợp với Băng Phách thần kiếm đúng là tăng thêm sức mạnh, tu vi khí công đột nhiên tăng vọt, rất có khả năng trùng kích truyền kỳ thành công.
Dương Kỳ vốn tu luyện Đại Nhật Càn Khôn Kiếm, đối với Băng Phách thần kiếm thủy hỏa bất dung, mặc dù có người ta nói có âm dương hỗ trợ, nhưng đa phần là âm dương tương khắc.
Cũng may hắn có Thần Tượng Trấn Ngục Kình và Địa Ngục Dung Lô.
Hắn đem ngọn lửa mặt trời và Băng Phách thần kiếm cùng tế luyện trong Địa Ngục Dung Lô có thể khiến cho băng hỏa giao hòa, nước lửa tương dung.
"Huyền Không Sơn, mình phải tìm hiểu một chút về nơi này, mẫu thân mình cũng đang ở đó."
Dương Kỳ đột nhiên nảy ra một ý nghĩ, nguyện vọng lớn nhất của hắn hiện giờ là đạp Vân Hải Lam dưới chân, thứ hai chính là tới Huyền Không Sơn tìm mẫu thân.
Hoàn thành hai nguyện vọng này hắn đã có thể yên tâm làm những chuyện khác.
Hàn Ly lão tổ được thuộc hạ một khuyên bảo nên bình tĩnh lại, nói:
"Ngàn năm trước, đây chính là đảo mà Băng Phách thượng nhân tu luyện, con suối này chính mà mắt của Tử Ngọ hàn triều, sâu dưới vạn trượng là một quốc gia huyền băng. Băng Phách thượng nhân sau khi tiến vào truyền kỳ, tìm hiểu tu luyện các loại pháp tắc hư không, nên mới đem Băng Phách thần kiếm phong ấn ở bên dưới con suối, tôi luyện ngày đêm, muốn biến nó thành binh khí cấp bậc truyền kỳ. Thế nhưng sau đó Băng Phách thượng nhân tu luyện khí công đột nhiên bị tẩu hỏa nhập ma, đi đâu không rõ tung tích, binh khí này bị phong ấn dưới đó rất lâu. Trăm năm trước ta phát hiện ra bí mật này, muốn vận dụng chân khí câu binh khí từ dưới con suối lên, thế nhưng không thể thành công. Lần này Già Thiên minh được thành lập, ta biết nếu không nghĩ biện pháp vậy thì chẳng có hi vọng gì trong việc tranh đoạt quyền lợi. Vì vậy mới tập trung mọi người cùng nhau tu luyện trận pháp khí công, áp chế luồng không khí lạnh, thử câu nó một lần nữa. Nếu như thành công, ta sẽ đem toàn bộ linh dược, tài phú tích lũy trên Hàn Ly đảo chia cho mọi người"
"Được, lão tổ là người chúng ta tin tưởng, chúng ta sẽ cùng nhau nghe theo lão tổ."
Một người đoạt mệnh lần 5 mở miệng nói.
Nhóm người này hiện giờ tổng cộng có 8 người.
Lập tức, 8 cao thủ cường đại liên thủ với nhau bố trí thành một đại trận ngay bên cạnh con suối.
Họ cùng nhau thét lớn, trên đỉnh đầu mỗi người đều có một đạo chân khí hình người bay lên, xoay tròn xung quanh ngưng tụ thành một quả cầu lớn, rồi tiến vào trong cơ thể của Hàn Ly lão tổ.
Hàn Ly lão tổ thân hình chấn động, một luồng chân khí băng hàn di chuyển xuống con suối, tiến xuống độ sâu vạn trượng.
Một lúc lâu, trên mặt hắn hiện lên sự kinh ngạc, sau đó là sự thất vọng, sau cùng là tuyệt vọng, thân hình run rẩy, chân khí bùng nổ.
"Súc sinh! Súc sinh! Ta khổ sở bao nhiêu năm vì Băng Phách thần kiếm, lập nên kế hoạch trăm năm, thậm chí bỏ qua rất nhiều thứ, kết quả lại là lấy giỏ múc nước, đúng là công dã tràng. Tại sao lại như vậy, nếu như ta biết ai lấy đi thanh kiếm này, ta nhất định khiến cho hắn chết, hoàn toàn tiêu vong!"
Chân khí khổng lồ trên người hắn bùng nổ, đánh bay 7 ngày xung quanh.
Một cường giả đoạt mệnh lần 5 không kịp đề phòng, bị chấn cho phun máu tươi, nguyên khí đại thương.
"Quả nhiên đã bị người ta lấy đi."
Những người này hai mặt nhìn nhau, sau đó nhìn Hàn Ly lão tổ đang phát cuồng.
"Chúng ta đi thôi, để cho lão tổ ở đây yên tĩnh một chút."
Một cao thủ nói.
Bọn họ đều sợ cái tên lão tổ đang phát điên này làm chuyện điên rồi, coi bọn họ thành đối tượng xả giận, cho nên ai nấy cùng nhau gật đầu, lập tức bay lên:
"Hàn Ly lão tổ, người ở chỗ này tĩnh tâm một chút, có lẽ sẽ có kỳ tích phát sinh, chúng tôi không làm phiền người."
Sau đó, bọn họ bỏ chạy nhanh hơn thỏ.
Hàn Ly lão tổ hai mắt đỏ như máu, giống như sắp cuồng bạo tìm kiếm đối tượng để giết chóc, nhưng mà lý trí của hắn vẫn còn tồn tại. Chân khí băng hàn của hắn bay lên không trung, bao phủ mặt biển, khiến cho mặt biển trong phạm vi 10 dặm đóng băng, đảo Đào Hoa tan tành thảm hại.
Răng rắc, răng rắc...
Đúng lúc này mặt băng trên biển tan vỡ.
"Ai?"
Hàn Ly lão tổ cả kinh, chợt nhìn về phía mặt biển, mặc dù hắn đang phát tiết sự tức giận, nhưng chân khí của hắn ngang với Bách Hoa thánh nữ, sao lại không phát hiện ra động tĩnh kiểu này?
Một bóng người xuất hiện ở trên đảo nhỏ, bóng người này đi tới đâu băng tan tới đó, hàn khí biến mất, gió xuân bay khắp nơi, mặt biển bị bao phủ trong không khí ấm áp, hắn chính là Dương Kỳ.
"Ngươi là ai?"
Hàn Ly lão tổ nhìn Dương Kỳ, hắn biết khí công của Dương Kỳ cường đại, cảnh giới tuy rằng không cao nhưng cũng không thể coi thường.
"Hàn Ly lão tổ, ngươi muốn tìm thanh kiếm này đúng không?"
Dương Kỳ vung tay, một cái bóng xanh lục phóng lên cao, bay xung quanh hắn, đây chính là một thanh thần kiếm.
"Băng Phách thần kiếm!"
Hàn Ly lão tổ hai mắt lóe sáng, giống như người sắp chết đuối vớ được một cái cọc, giống như người tuyệt vọng cuối đường hầm tìm thấy ánh sáng.
Hai mắt hắn nhìn chằm chằm vào Băng Phách thần kiếm, yết hầu di chuyển liên tục, một lúc lâu sau hắn mới dùng thanh âm khàn khàn, nói:
"Tiểu tử, là ngươi lấy đi Băng Phách thần kiếm."
"Đúng vậy, là ta lấy thanh kiếm này."
Dương Kỳ gật đầu:
"Không ngờ trên một cái đảo nhỏ bình thường, dưới một con suối lại có thể cất giấu một thanh kiếm như vậy, thật sự là làm cho ta giật mình."
"Đã như vậy, tiểu tử, ta ra lệnh cho ngươi dâng thanh kiếm lên đây, ta miễn cho ngươi tội chết."
Hàn Ly lão tổ liếm liếm môi, khí công trên người tỏa ra giống như muốn hạ sát thủ, một chiêu đoạt được thần kiếm.
Hắn làm sao có thể bỏ qua thứ này, thanh thần kiếm này chính là hi vọng để hắn tấn chức truyền kỳ, nó còn quan trọng hơn cả tính mạng.
"Ngươi muốn giết ta?"
Dương Kỳ cười ha ha:
"Hàn Ly, ngươi dùng đầu óc suy nghĩ một chút xem, nếu ta có thể hàng phục thanh thần kiếm này, chẳng nhẽ lại không hàng phục được ngươi? Ngươi có chủ ý này, ta khuyên ngươi một câu, tu luyện đạt tới đoạt mệnh lần 9 không dễ, không nên lãng phí công sức cả đời như vậy. Hàn Ly, ta sở dĩ cầm Băng Phách thần kiếm cho ngươi xem, chính là muốn hỏi ngươi một chuyện, Già Thiên minh kia có lai lịch thế nào? Thiếu gia Già Thiên kia là ai, có địa vị gì ở Huyền Không Sơn? Ngươi kể lại chuyện của Già Thiên minh và tất cả tình hình của Huyền Không Sơn cho ta biết."
"Tiểu tử, ngươi có thấy mình quá cuồng vọng không? Chắc là người của đại thế gia hoặc đại môn phái nào đó, trên người ngươi có bảo bối có thể khắc chế Băng Phách thần kiếm đúng không? Cho nên ngươi mới có thể từ trong quốc gia huyền băng sâu vạn trượng câu thanh kiếm này lên. Nhưng ngươi muốn uy hiếp ta, vậy thì đúng là buồn cười, hiện giờ ta cho ngươi hai lựa chọn, đầu tiên là giao thần kiếm, thứ hai là chết, sinh tử do ngươi chọn."
Hàn Ly lão tổ đột nhiên tỏ ra thoải mái, bản thân hắn không có một chút lo lắng.
"Đúng là vô tri, ngươi cho rằng mình có thể thắng một người có tu vi đoạt mệnh lần 5 như ta? Đã như vậy thì ta sẽ ép ngươi thần phục, buộc ngươi nói ra lai lịch của Già Thiên minh."
Ánh mắt Dương Kỳ trở nên lạnh lùng, đột nhiên xuất thủ.
Vù!
Kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn ngưng tụ thành một thanh thần kiếm trên không trung, quang mang vạn trượng, cùng với Băng Phách thần kiếm song kiếm hợp bích, giống như hai con rồng bay múa trên không trung.
Đột nhiên trên bầu trời có ánh sáng lóe lên, Băng Hỏa Thái Cực Đồ xuất hiện đánh về phía Hàn Ly lão tổ.
Dương Kỳ kiếm thuật đại thành, băng hỏa thái cực, song kiếm hợp bích, hắn muốn dùng Hàn Ly lão tổ làm đối tượng chiến đấu để tăng thêm kinh nghiệm.
Hàn Ly lão tổ là một cao thủ vô thượng, chín lần đoạt mệnh, là người thử nghiệm kiếm thuật của hắn tốt nhất.
Hơn nữa, khi bắt được người này, hắn có thể ép hỏi ra tình hình của Già Thiên minh, trước đây Dương Kỳ chưa từng nghe nói tới có một liên minh kiểu này tồn tại, ngay cả cường giả Đoạt Mệnh lần 9 cũng muốn gia nhập Già Thiên minh, có thể thấy được cái liên minh này có thế lực to lớn tới mức nào.
Băng hỏa Thái Cực, song kiếm hợp bích, uy lực cực lớn, mới chém ra một cái, toàn bộ đảo nhỏ đã bị bao phủ trong một luồng khí tức.
Trong luồng khí này, mọi thứ đều bị hai tầng áp bức, hai loại lực lượng mang tính chất cực âm cực dương, hỗ trợ lẫn nhau, khiến cho không khí trở nên vặn vẹo.
Ngay lập tức, Hàn Ly lão tổ cảm thấy thân hình mình như bị vặn thành một cái bánh quẩy, chân khí trong cơ thể dường như bị một bàn tay to lớn vô hình tóm chặt, kinh mạch, đan điền khí hải đều có cảm giác đau đớn.