Duỗi tay sờ một chút, cảm giác mát lạnh ùa tới, tấm vải mềm mại, giống như là tơ tằm, vuốt lên thấy có hoa văn, tựa như là được tỷ mỉ thêu lên. Bạch Tinh Tinh theo trực giác liền cảm thấy vải dệt này không giống tơ tằm thời hiện đại, rất khó để tạo ra.
"Không biết là do ai để lại, trước hết cứ cầm về thôi." Mang về thử hỏi Parker xem sao, nói không chừng là do người trong bộ lạc đánh rơi, rồi bị động vật tha tới hang động này.
Bạch Tinh Tinh đem tấm vải ôm lên, nàng kinh ngạc phát hiện, tấm vải này chạm vào thấy mềm, cầm lên tay lại nặng như thế.
Phí một lượng lớn sức lực, Bạch Tinh Tinh mới mang theo tấm vải từ trong động ẩm ướt leo ra, trên người nàng đã dính đầy nước bùn, không những thế thân thể còn vương chút mùi tanh kỳ lạ trong động.
Bây giờ nàng mới thấy rõ dáng vẻ của tấm vải trên tay, nó không hẳn là màu trắng, bên trên trải đầy những hoa văn hình vải, đây là nguyên nhân khiến nàng cảm thấy lồi lõm khi chạm vào tấm vải.
Thật sự là một tấm vải kỳ quái, ở hiện đại nàng cũng chưa từng thấy loại vải dệt nào như này, thú nhân thế nhưng lại có trình độ dệt vải cao siêu như vậy, thật sự khó thể tin được.
Bạch Tinh Tinh cũng không rối rắm quá lâu, liền ôm tấm vải trở về.
Trở lại nhà gỗ của Parker, Bạch Tinh Tinh liền thấy khắp nơi đều là hoa, nơi nơi đều là loại hoa nhỏ màu trắng, đem ngôi nhà trang trí thât giông một ngôi nhà trồng hoa.
Một con báo – giống tên tầm thần – đốm đang lăn lộn trên mặt đất, quả thực đã đến cảnh giới quên mình là ai.
Bạch Tinh Tinh cho rằng mình đi nhầm, vội nói: "Ngượng quá, tôi đi nhầm."
Lui vài bước ra ngoài, Bạch Tinh Tinh nhìn hai bên trái phải, không sai nha, đây chính là nhà của Parker nha?
Lại đi vào lần nữa, Bạch Tinh Tinh thấy túi sách của mình treo trên tường cũng đang cắm mấy cành hoa. Nàng cuối cùng cũng xác định đây chính là nhà của Parker!
"Ngao ô~" báo đốm đang chổng ngược bốn chân, thấy Bạch Tinh Tinh ánh mắt lập tức liền sáng lên, quay người đứng dậy.
"Ngươi đang làm cái gì vậy?" Bạch Tinh Tinh giật giật khoé miệng, vẫy vẫy cánh tay đau nhức, "xem ta vừa nhặt được cái gì nè".
Ánh mắt Parker lướt qua tấm vải dệt, nhìn về phía Bạch Tinh Tinh, đột nhiên như phát hiện ra cái gì, ánh mắt lại lần nữa quay về hướng tấm vải. Con ngươi hắn co rút lại, toàn bộ thân báo như chuẩn bị tấn công mà hạ xuống.
Hắn biến thành hình người, "bộp" mà đem tấm vải trên tay Bạch Tinh Tinh vứt đi, cầm lấy tay nàng thần sắc khẩn trương mà hỏi: "cái này ngươi lấy từ đâu?"
"ở bên hồ, làm sao vậy?" Bạch Tinh Tinh sốt ruột hỏi, thứ làm Parker khẩn trương, khẳng định đồ vật đó có nguy hiểm. Tuy rằng nàng không thể hiểu nổi tại sao tấm vải đó lại gây ra nguy hiểm.
Parker nhíu chặt mày lại, lẩm bẩm: "Sao có thể được chứ...".
||||| Truyện đề cử: Sống Chung |||||
"Đấy rốt cuộc là thứ gì vậy?"
Parker thấy Bạch Tinh Tinh sợ hãi, vội vàng thu hồi cảm xúc, trấn định mà trả lời: "Lưu lạc thú đã đến bộ lạc."
Tức khắc, Bạch Tinh Tinh có cảm giác như rơi vào hầm băng, máu trong người như muốn đóng băng.
Thật may không bị lưu lạc thú bắt được.
"Không phải anh nói lưu lạc thú sẽ không xuất hiện ở đây sao?" Bạch Tinh Tinh cảm thấy tấm vải trên tay thật dơ, hương vị trên người cũng làm nàng không thể chịu được: "Thế đây là cái gì? Có quan hệ gì với lưu lạc thú?"
"Đây là da của Xà thú đã thành niên, bọn họ sẽ dùng cái này để lấy lòng bạn lữ, cho nên lúc lột sẽ cố gắng lột thật đẹp."
Vừa nói Parker vừa nhìn tấm da rắn trên đất, cười lạnh nói: "Xà thú này kỹ thuật lột da không tồi, đáng tiếc a..."
Bạch Tinh Tinh càng nghe càng sợ, cũng nhớ tới da rắng bình thường cũng có dạng hình ống như vậy, tưởng tượng mình đã ôm thứ này về, lòng bàn tay liền cảm thấy tê rần.
- ----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
- ----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Mọi người đọc xong nhớ bình chọn cho mình nha!!!!!!!
Yêu nà!!!!