Sáng sớm hôm sau, Lâm Thanh Dao đặt biệt thức sớm phụ giúp dì Trương làm bữa sáng, cô muốn làm đồ ăn sáng cho Hạ Duật. Lâm Chí Viễn vừa xuống cầu thang đã nhìn thấy bóng dáng bảo bối nhà mình đang tất bật ở trong bếp.
" Dao Dao, hôm nay con tự tay chuẩn bị bữa sáng cho ba sao?"
" Ba buổi sáng tốt lành, ba mau ngồi xuống đi. Con làm sắp xong rồi."
" Dù có chờ bao lâu, ba vẫn sẽ chờ!"
Về phần nấu ăn Lâm Thanh Dao vô cùng có năng khiếu và được thừa hưởng người mẹ quá cố của cô. Ông đã được thử rất nhiều món mà cô nấu.
" Xong rồi đây! Ba mau ăn đi."
" Con không ăn sáng sao?"
" Vâng, lên trường con sẽ ăn sau. Ba con đi đây. Tạm biệt."
" Cẩn thận coi chừng té, nhớ ăn sáng đấy."
" Dạ vâng."
Lâm Thanh Dao được chú Vương đưa đi học, giờ vẫn còn sớm nên trong lớp chỉ có vài người, cô đi vào lớp Hạ Duật, xác định vị trí ngồi liền đặt hộp cơm trên bàn còn cẩn thận ghi chú trên đó, lúc cô quay lại chạm phải Mộc Khả Hân. Cả hai mỉm cười gật đầu coi như chào hỏi, đợi cô đi ra khỏi lớp, cô ta nhìn chằm chằm vào hộp cơm trên bàn kia, sắc mặt tối sầm đi thấy không ai để ý liền tự ý cầm đi.
Đến giờ vào lớp, Hạ Duật mới đến trường, Mộc Khả Hân cũng chẳng có ý định nói về hộp cơm của Lâm Thanh Dao. Cô ta biết nếu có nói thì chưa chắc cậu sẽ dùng bữa, nên chuyện này cô ta giấu đi. Từ năm lớp 10, cô ta đã thích thầm Hạ Duật, lúc đấy cô ta vẫn còn ngại Lâm Thanh Dao nên chằng dám ngỏ lời, luôn đứng từ xa quan sát hai người.
Thấy cậu cũng đối xử với Lâm Thanh Dao giống như mấy bạn nữ khác, cô ta vô cùng vui vẻ, cái danh trúc mã của cô cũng chằng có tác dụng gì, hiện tại cô ta càng có lợi hơn bởi vì được cùng lớp với cậu.Trước kia khi biết cậu chọn ban tự nhiên nên âm thầm sửa lại ban của mình, bây giờ hai người học cùng lớp, còn cô thì ban xã hội.
Bởi vì còn ân oán với Dịch Dương nên hiện giờ Lâm Thanh Dao càng nổ lực học tập hơn, không hề ngủ gật tiết nào cả.
Giờ ra chơi Lâm Thanh Dao háo hức đợi chờ những lời khen của Hạ Duật, nhưng đến lớp cậu chằng thấy người đâu cả nhưng lại vô tình nhìn thấy Mộc Khả Hân đang ngồi ăn phần thức ăn mà dành cả buổi sáng làm cho Hạ Duật. Cô thất thần đứng chôn chân tại chỗ.
Tại sao lại như vậy? Hạ Duật đưa hộp cơm đó. cho Mộc Khả Hân sao?
Rốt cuộc hai người đó có quan hệ gì?
Mộc Khả Hân giả vờ lơ đãng nhìn về phía cửa lớp, cô ta thấy Lâm Thanh Dao giả vờ hoảng hốt rồi sau đó cất tiếng gọi cô khi thấy cô tính quay người đi.
" Dao Dao, cậu chờ tớ một chút."
Mộc Khả Hân làm vẻ mặt hối đi đến trên tay còn cầm lấy hộp cơm đưa cho cô.
" Lúc sáng tớ chưa ăn sáng nên có chút đói, Hạ Duật thấy vật nên mới đưa cho tớ dùng. Tớ không cố ý đâu."
" Ừm."
" Cái này trả cậu, cảm ơn bữa sáng của cậu nha Dao Dao."
Dứt lời Mộc Khả Hân ung dung quay người vào trong, trên khuôn mặt không biểu lộ cảm xúc gì nhưng trong lòng vô cùng hả hê. Lâm Thanh Dao nhìn hộp cơm trong tay, cô đi đến bên cạnh thùng rác liền giục vào trong.
Hai người đã tiến triển đến mức nào mới có thể chia sẻ bữa sáng cho nhau chứ?
Nhưng nghĩ lại lời nói của Mộc Khả Hân lại có chút sai, cậu xưa nay đều không chú ý đến bất kì ai, càng không thể nào chia sẻ bữa ăn cho người khác giới. Cho nên cô chưa dám tin những lời mà Mộc Khả Hân nói, lâng sau nhất định cô sẽ đưa tận tay của cậu.
" Sao vậy Dao Dao?"
Tô Thi Thi thấy gương mặt bí xị của Lâm Thanh Dao cũng đoán được vài phần. Dịch Dương mặc dù đang làm bài nhưng lỗ tai sớm đã dựng đứng lắng nghe cô kể chuyện.
Tô Thi Thi nghe xong càng muốn đi đánh người, đòi lại công bằng cho chị em của mình cũng may có cô ngăn kịp thời, hai người tám chuyện một lúc cũng đến giờ vào học.
Vào tiết thứ tư là tiết thể dục, lớp của Hạ Duật trùng với lop của cô. Cả hai lớp đứng cạnh nhau, bắt đầu tập hợp kiểm tra sỉ số. Ánh mắt si mê của Lâm Thanh Dao luôn dáng lên thân ảnh chàng trai đang báo cáo sỉ số kia.
Mộc Khả Hân cứ nghĩ cô sẽ đi kể lễ chuyện bữa sáng cho Hạ Duật nhưng rất may rằng cô không hề nhắc đến, làm cô ta cũng thở phào nhẹ nhõm. Giờ đây Hạ Duật cũng đồng ý với cô ta rằng sẽ tham gia vào đội tuyển thi hoá, như vậy cô ta càng có thời gian bên cậu nhiều hơn.
" Các lớp bắt cặp với nhau, khác lớp cũng được, sau đó thay phiên nhau đếm số gập bụng. Nam 50 cái, nữ 30 cái."
Các bạn nữ nghe xong liền than trời đất, nhiều như vậy sau bọn họ có thể làm được. Lâm Thanh Dao không muốn bỏ cơ hội lần này muốn chạy đến chỗ Hạ Duật nhưng đã bị Dịch Dương chặn đường.
" Cặp với tôi đi."
" Tôi có bạn cặp rồi."
" Hạ Duật sao? E rằng cậu đã đến chậm một bước. Nhìn đi."
Tầm mắt Lâm Thanh Dao nhìn theo thấy được Mộc Khả Hân đứng trước mặt cậu nói gì đó, cô càng tò mò về mối quan hệ của hai người hơn. Tô Thi Thi muốn đi lại chỗ cô để làm một đội, đi được vài bước đã có bạn nữ khác đến ngỏ ý, cô ấy cũng không tiện từ chối, vừa hay cho cô và Dịch Dương cùng một chỗ để xem cái tên Hạ Duật trong lòng cảm thấy thế nào.