Tống Khỉ Trinh nhìn các tư thế trong trang giấy, liên tục líu lưỡi, vốn định dựa tay lên vai của Tống Như Oản để biểu đạt cảm xúc kinh ngạc của mình, ai ngờ lại đụng trúng ngực nàng.
“Ân… Nha…” Tống Như Oản hô đau một tiếng, mày nhíu lại, “Đau quá.”
Tống Khỉ Trinh nhanh tay buông cuốn sách xuống, vội vàng hỏi: “Đụng vào chỗ nào rồi? Mau cho tỷ nhìn xem.”
Tống Như Oản đâu thể không biết xấu hổ mà cho Tống Khỉ Trinh nhìn ngực nàng, lấy tay che ngực lại, nói: “Đường tỷ, muội không có việc gì.”
Tống Khỉ Trinh thấy hai tay của Tống Như Oản một mức che chở trước ngực, nghĩ thầm khẳng định là đụng tới chỗ kia. Nàng ấy cũng không kéo nữa, đương nhiên nàng ấy cũng không muốn khăng khăng đòi xem bộ ngực của nàng. Chỉ làm mặt quỷ, nói: “Như Oản, ngực muội đã phát dục chưa?”
Cái gì phát dục với không phát dục? Từ này là học được ở nơi nào? Nếu không phải đời trước, Tống Như Oản đã quen thân với Tống Khỉ Trinh, bình thường hay nghe nàng ấy nói những từ ngữ lạ lẫm, nên giờ nàng đã phần nào hiểu ý tứ trong câu hỏi đó của nàng ấy.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tống Như Oản đỏ lên, cắn môi dưới không nói lời nào.
Tống Khỉ Trinh đánh giá bộ ngực của Tống Như Oản ——
Hơi phẳng thì phải! Nàng ấy nghĩ đến những nữ nhân ái mộ người nam nhân trong lòng đường muội, cuộc cạnh tranh này cỡ nào kịch liệt! Đường muội tuy rằng dung mạo mĩ lệ, nhưng với thân mình như thế này, sợ là rất khó để cạnh tranh với các nàng. Vì thế, nàng ấy hảo tâm, nhắc nhở:
“Như Oản, tốt nhất là mỗi ngày muội nên uống một chén sữa bò. Còn có, nếu rảnh rỗi thì dùng tay xoa xoa, sau đó ngực sẽ to hơn.”
Nghe Tống Khỉ Trinh nói xong, Tống Như Oản xấu hổ, thật muốn tìm một khe đất để chui xuống. Kiếp trước, khi gả cho Tạ Tầm, ngực nàng chỉ là hai tiểu bánh bao, nhưng Tạ Tầm không hề ghét bỏ, còn tỏ ra thích thú. Mỗi lần có cơ hội liền xoa nắn chúng, lúc giao hoan còn dùng miệng cắn mút. Qua hai năm, tiểu bánh bao liền biến thành đại bánh bao, một bàn tay của Tạ Tầm cầm không vừa. Sau đó, hắn càng ngày càng thích.
“Ân, muội đã biết, cảm ơn đường tỷ.”
Kỳ thật, đời trước, Tống Khỉ Trinh cũng đã nhắc nhở nàng, chỉ là khi đó Tống Như Oản cảm thấy rất thẹn thùng và ngượng ngùng khi làm như vậy, chờ đến khi xuất giá, thân mình còn ngây ngô, may mắn Tạ Tầm không có ghét bỏ nàng, còn giúp nàng vừa xoa vừa mút bộ ngực sữa. Bất quá, đã có kinh nghiệm từ kiếp trước, biết nam nhân rất thích ngực lớn, cho nên nàng sẽ làm theo phương pháp của đường tỷ.
Thấy đường muội từ trước tới giờ vẫn luôn là bộ dáng thẹn thùng, tự nhiên lại đáp ứng cách làm của mình, Tống Khỉ Trinh trêu đùa: “Như thế này là muốn vì thế tử ca ca, dưỡng thân mình?”
“Tỷ nói bậy gì đó? Đường tỷ!” Tống Như Oản bị đoán trúng tâm tư, mặt đỏ đến mang tai.
Tống Khỉ Trinh che miệng cười trộm, “Nếu là vì Tạ Tầm, vậy thì nói hắn xoa giùm luôn, chắc chắn hắn sẽ thích! Hơn nữa a, nơi đó của nữ nhân chỉ cần được nam nhân xoa nắn một đoạn thời gian, liền sẽ trở nên rất lớn. Ai nha, muội thử đi, rồi sẽ biết.”
Tống Như Oản liếc mắt nhìn bộ ngực phập phồng của Tống Khỉ Trinh, kinh ngạc nói:
“Đường tỷ, chẳng lẽ tỷ để cho Mục đại ca xoa?” Mục Vân là đích trưởng tử của phủ trấn quốc tướng quân, trời sinh tính tình hào sảng, cùng Tống Khỉ Trinh là thanh mai trúc mã, đời trước hai người cũng đã thành thân.
Nghe vậy, Tống Khỉ Trinh phỉ nhổ, nghĩ thầm Mục Vân kia, từ khi biết mùi ngon ngọt, mỗi lần được dịp liền muốn làm, bú mút như trẻ bú sữa, còn dùng miệng cắn hút nàng ấy. Trong khoảng thời gian này, ngực nàng đang trong thời kì phát dục, dù đôi khi không chạm vào cũng cảm thấy rất đau. Sau đó hắn vừa xoa lại vừa hút, làm nàng đau đến chảy nước mắt, hắn cũng không chịu buông tay, thật là cái đồ đại sắc phôi!
ps: Nữ chính là trọng sinh, đường tỷ là xuyên không~
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~