Thẩm Thanh Yến cảm thấy quá trình chờ đợi vô cùng dài dằng dặc, nhưng chỉ cần nhìn người này, mặc dù có chờ đợi lâu hơn, hắn cũng nguyện ý giữ vững. Mà thực ra, Nghiêm Tu cũng không để hắn chờ quá lâu, cái gật đầu đáp lại cực nhẹ kia, làm tất cả thấp thỏm cùng băn khoăn trong lòng hắn phai đi.
Nụ hôn rất nhanh từ môi răng lan tràn đến cổ, cái loại nóng bỏng cùng dịu dàng này, không giống Thẩm Thanh Yến bình thường, đã quen với lực đạo trước kia của Thẩm Thanh Yến muốn ăn người vào bụng, loại dịu dàng ấy quả thực làm cho người ta chịu không nổi…
Y đã không nhớ là lúc nào mất đi ý thức, nhưng lần này hình như không giống trước kia, Nghiêm Tu mò mẫm vươn tay, bắt lấy ngón tay Thẩm Thanh Yến.