*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chào mọi người, ta tên Tưởng Lạc Vân, ta là một kẻ tan nát cõi lòng sau khi ý thức được Long Tiêu Bảo Kiếm thế mà thật sự cần phải có mật mã.
Ta dìu Trương Trùng Cửu trở về, suy nghĩ nửa ngày, chạy đi tìm tiểu sư muội, không nghĩ tới tiểu sư muội vừa thấy ta, lập tức chui đầu vào trong lòng ngực bạn trai mà khóc hu hu hu.
Sư muội nức nở nghẹn ngào nói: "Ta không muốn nhìn thấy giáo chủ phu nhân, giáo chủ phu nhân nói ta là đồ ngốc."
Thật hết ý kiến, người mắng ngươi là sư tỷ không phải ta, ngươi ngay cả cái này cũng nhớ nhầm còn dám nói ngươi không phải là đồ ngốc?
Có điều hiện giờ ta có chính sự muốn thương lượng với nàng, đành phải nhún nhường, ta nói: "Liễu cô nương, có phải cô nương đã nhớ nhầm hay không, ta không có nói cô nương là đồ ngốc nha, ta làm sao có thể nói cô nương như vậy?"
Sư muội ngao một tiếng khóc ngã vào trong lòng ngực bạn trai nàng, nói: "Ngươi không cần phải nhắc lại hai chữ kia!!!"
Bạn trai nàng ở nơi đó dỗ dành nàng, ta sợ nàng khóc đến lời thật cũng tuôn ra ngoài, vội vàng nói với nàng: "Liễu cô nương, cô nương đừng khóc nữa, ta làm đường dấm trứng tráng bao* cho cô nương ăn ha."
Sư muội ta nức nở nghẹn ngào nói: "Không muốn ăn, ta sẽ không tha thứ cho ngươi."
Đến đây ta thật sự nhịn hết nổi, ta nói: "Liễu cô nương, cô nương nhớ lại một chút xem rốt cuộc là ai mắng cô nương là đồ ngốc? Nếu như ngay cả chuyện này cũng nhớ nhầm vậy cô nương thật sự đúng là đồ ngốc."
Sư muội ngước mặt nhìn trời ngẫm nghĩ một hồi, vỗ bàn tay một cái nói: "A a a a nhớ nhầm nhớ nhầm, đi thôi chúng ta đi ăn đường dấm trứng tráng bao."
Bạn trai nàng: "..."
Ta làm đường dấm trứng tráng bao cho nàng, thấy nàng bưng dĩa ăn hai ngụm, ta thấp giọng nói: "Sư muội."
Sư muội "Ừ" một tiếng, hỏi ta "Chuyện gì?"
Ta nói: "Long Tiêu Bảo Kiếm thật sự yêu cầu phải có mật mã."
Sư muội gật gật đầu, dáng vẻ một chút cũng không ngoài dự đoán, nói: "Muội đã sớm nói với sư huynh rồi."
Ta cảm thấy sư muội là đại trí giả ngu sâu không lường được, vì thế lại hỏi nàng: "Vậy ngươi cảm thấy bước tiếp theo chúng ta nên làm thế nào?"
Sư muội ăn hết dĩa trứng tráng bao, lau lau miệng nói với ta: "Sư huynh, muội cảm thấy bước tiếp theo chúng ta phải tìm cho được mật mã của Long Tiêu Bảo Kiếm, sau đó mang Long Tiêu Bảo Kiếm đi phá hủy."
Ta không hiểu vì sao phải phá hủy, ta nói: "Mang nó về sư môn không tốt sao?"
Sư muội lắc đầu nói: "Không tốt không tốt, thứ này ai cầm cũng không tốt."
Ta cảm thấy sư muội nói có lý, thế nhưng ta lại có chút do dự, ta nói: "Vì hoà bình võ lâm vì chính đạo quang --"
Sư muội lại nói: "Đại sư huynh cả ngày mắng muội là đồ ngốc không chịu cầu tiến là bởi vì hắn muốn nắm tay muội bị muội né tránh nha."
Ta: "...?????"
Sư muội nói: "Sư huynh cảm thấy người chính đạo chúng ta là người tốt sao, đánh rắm á, sư huynh cảm thấy người quấy rối nữ đệ tử có thể tính người tốt sao? Sư huynh lấy thanh kiếm về đưa cho sư phụ, sư phụ có khả năng sẽ cầm kiếm chạy tới Nga Mi uy hiếp Đại sư tỷ phái Nga Mi làm vợ ông ta."
Ta không nghĩ tới sư phụ mà mình luôn luôn kính trọng lại là loại người này, nhưng ta lại cảm thấy lời sư muội nói có thể tin được, bởi vì nàng chính là một người ngốc nghếch xinh đẹp chỉ muốn yêu đương với soái ca, nàng trước nay chưa từng dối gạt ta.
Sư muội nói với ta: "Sư huynh, chúng ta tiêu hủy Long Tiêu Bảo Kiếm đi, sau đó không bao giờ quay về nữa. Nếu sư huynh có thể để cho Trương Trùng Cửu yêu mình, vậy là tốt nhất, nếu sau này hắn phát hiện sư huynh là nam thẹn quá hóa giận muốn giết người, vậy sư huynh dịch dung một chút, đi theo muội và bạn trai muội cùng nhau lưu lạc chân trời."
Ai, ta không biết bạn trai nàng có biết mình đã bị an bài không, chưa từng nghe qua ai lưu lạc chân trời còn muốn mang theo bóng đèn.
Thấy ta không nói câu nào, sư muội lại bắt đầu truyền thụ cho ta kỹ xảo thả thính nam nhân, nàng nói: "Bây giờ sư huynh nhất định phải mau mau rút ngắn khoảng cách với Trương Trùng Cửu, đào ra càng nhiều tin tức Long Tiêu Bảo Kiếm càng tốt, chiến thuật liếm cẩu lúc trước muội nói với sư huynh mới chỉ có một phần, trong thực chiến chúng ta còn có -"
Nhưng đúng lúc này, cửa phòng bếp bị đẩy ra, chúng ta ngẩng đầu vừa thấy, là Trương Trùng Cửu tới.
Trương Trùng Cửu hình như hơi tỉnh rượu, hỏi ta và Liễu cô nương ở trong phòng bếp làm cái gì.
Ta nhớ lời sư muội dạy bảo, ngao một tiếng nhảy dựng lên ôm lấy Trương Trùng Cửu, khóc thút thít nói: "Phu quân, ta làm trứng tráng bao cho Liễu cô nương, không cẩn thận chiên bị khét, Liễu cô nương mắng ta là đồ ngốc!"
Sư muội lặng lẽ giơ ngón tay cái về phía ta tỏ vẻ làm tốt lắm.
- -
*Đường dấm trứng tráng bao: nguyên văn糖醋荷包蛋 Đường thố hà bao đản, hỏi bác gg thì cho ra hình ảnh này, hình như là trứng ốp la nước chấm dấm đường, do tôi thiếu kiến thức nên xin phép để như vậy =_=|||