Thần Y Trở Lại

Chương 119





Chương 119

Người đàn ông hừ lạnh nói: “Im đi! Sao phương pháp luyện công của Thái Nhất Quyền Tông của tôi có vấn đề được!”

Thấy không thể nói chuyện được nữa, Ngô Bình đành nhún vai: “Được thôi, lát tôi sẽ tấn công chính vào thế trung bình tấn của ông là ông sẽ biết ngay thôi”.

Người đàn ông hét lớn rồi tung người lên đá, rõ ràng ông ta có sở trường về quyền cước. Nhưng ông ta mới tung cú đá được một nửa thì Ngô Bình đã áp sát rồi giơ tay lên đẩy ông ta bay xa cả mấy mét, khiến ông ta lại ngã nhào.

Các học viên thấy thế thì không thể xem tiếp được nữa, có người cúi gằm mặt xuống, họ cảm thấy chủ võ quán không phải là đối thủ của người đến gây rối này.

Người đàn ông vẫn chưa chịu chấp nhận sự thật, tiếp tục lao lên lần thứ ba. Lần này, Ngô Bình chỉ tung một chưởng là ông ta đã ngã ngửa.

Người đàn ông định xông lên tiếp, nhưng Ngô Bình đã cau mày: “Đủ rồi đấy!”

Người đàn ông dừng bước rồi lạnh giọng nói: “Không ai được sỉ nhục Thái Nhất!”

Ngô Bình cười nói: “Tôi có sỉ nhục ông đâu? Tôi chỉ tình cờ đi ngang qua, thấy có võ quán thì vào ngó nghiêng thôi, ai ngờ vừa đi vào thì đã bị ông khiêu chiến. Còn tôi bảo chân ông không vững và cách luyện công cũng có vấn đề là góp ý thật lòng, chứ nào có sỉ nhục gì ông?”

Nghe Ngô Bình nói vậy, người đàn ông ngẩn ra rồi hỏi: “Cậu không phải Hầu Thái Tông à?”

“Hầu Thái Tông nào cơ? Tôi là Ngô Bình”, Ngô Bình nói, vì biết họ đã hiểu lầm.

Người đàn ông tỏ vẻ lúng túng rồi vội chắp tay: “Xin lỗi! Tôi cứ tưởng cậu là Hầu Thái Tông đến gây rối nên mới nói những câu khó nghe như vậy”.

Ngô Bình gật đầu: “Ra thế, chắc tại tôi không nói rõ”.

Người đàn ông lập tức tươi tỉnh ngay, sau khi biết là hiểu lầm, ông ta đã có thái độ khác hẳn, đã thế còn mời Ngô Bình vào phòng riêng uống trà.

Sau đó, ông ta bắt đầu giới thiệu về bản thân. Ông ta là Quách Nguyên Khôn, chủ của võ quán này, ông ta là học trò của một quyền sư thuộc Thái Nhất Quyền Tông, đã luyện võ được gần ba mươi năm.


Đúng lúc này, chợt có tiếng động vang lên ở bên ngoài, sau đó là đến các tiếng gào thét: “Ai là Quách Nguyên Khôn, mau ra đây!”

Quách Nguyên Khôn đứng bật dậy rồi bước nhanh ra ngoài, Ngô Bình đi theo sau, định xem trò vui.

Lúc này, có một người thanh niên đang đứng ở bên ngoài. Người này khoảng hơn hai mươi tuổi, để đầu đinh, mặt vuông, mày rậm, cánh tay thì dài ngoằng, đã thế trông còn thô hơn người bình thường rất nhiều, chân to vai rộng.

Trông thấy tướng mạo này, Ngô Bình hơi kinh ngạc. Theo anh được biết thì người này thuộc kiểu thiên tài luyện võ, không ngờ hôm nay anh lại được gặp rồi.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv