Bởi vì sắc trời đã tối, Trương Dương dặn dò Khúc Mỹ Lan sắp xếp một phòng trọ cho hai chú cháu Kiều Dịch Hồng tạm thời ở lại, thư hùng thảo độc trên người Kiều Hổ, có Vô Ảnh ở đó, căn bản không trở ngại gì.
Tuy nhiên, trước khi Kiều Dịch Hồng rời đi, Trương Dương có đặc biệt gọi Kiều Dịch Hồng đến một lần, dặn dò hồi lâu.
Không ai nghe thấy Trương Dương nói gì với Kiều Dịch Hồng, chỉ là thấy Kiều Dịch Hồng đứng bên cạnh gật đầu, đợi Trương Dương nói xong, Kiều Dịch Hồng đã rời đi cùng Khúc Mỹ Lan.
Sau đó, Trương Dương cũng bảo Nghiêm Lương Phi đi ngủ sớm, dù sao cậu ta ngày mai phải đến bệnh viện làm.
Cho dù là cậu ta hay Khúc Mỹ Lan, hai người bọn họ bây giờ vẫn chưa giống được như Trương Dương không cần ngủ cũng có thể duy trì tinh lực dồi dào.
Mà ngay cả hai tiểu tử Vô Ảnh cùng Tia Chớp, cũng bị Trương Dương đuổi đi ngủ.
Đợi sau khi mọi người đều rời khỏi, Trương Dương dẫn ông cụ đến gian phòng dưới đất được cải tạo thành phòng luyện dược kia.
Trên đường, ông cụ nhìn Trương Dương, thuận miệng hỏi:
- Trương Dương, con giết một số người Nhật Bản và người Hàn Quốc, bọn họ chắc chắn sẽ không để yên, sau này nhất định cũng sẽ tìm cách đến Trường Kinh báo thù, con đã nghĩ ra cách làm sao ứng phó với một số bọn đạo chích này chưa?
- Kiều Dịch Hồng kia lúc nãy, cụ có thể nhìn ra được tu vi của anh ta không?
Không trực tiếp trả lời câu hỏi của ông cụ, Trương Dương giả vờ thần bí hỏi trước một câu, ông cụ sửng sốt, sau đó nghi ngờ nói:
- Đó chẳng phải là một người bình thường sao, thế nào, anh ta còn có chỗ đặc thù gì sao?
Thấy ông cụ coi Kiều Dịch Hồng trở thành người thường, trong lòng Trương Dương rất vui, tuy nhiên không dám có bất kỳ biểu hiện gì trên mặt.
- Lão gia, Kiều Dịch Hồng kia, là người tu luyện nội công tam tầng.
- Cái gì, điều này sao có thể, anh ta nếu như là người tu luyện nội công tam tầng, làm sao có thể thoát khỏi ánh mắt của ta.
Ông cụ nghe thấy những lời nói của Trương Dương, vẻ mặt kinh ngạc, hiển nhiên không tin những lời mà Trương Dương nói.
- Tâm pháp mà Kiều Dịch Hồng tu luyện là tổ truyền của Kiều gia. Nội công tâm pháp của Kiều gia bọn họ, không những chủ yếu là nâng cao năng lực chiến đấu của cao nhân, mà còn có thể giúp bọn họ hoàn toàn có thể giấu kín khí tức của mình, không để cho người khác phát hiện, lúc trước, nếu không phải anh ta tự để lộ ra một chút manh mối, thì ngay cả con, căn bản cũng không phát hiện ra anh ta đã theo dõi con một ngày.
- Cái gì, anh ta theo dõi con một ngày mà con vẫn không phát hiện sao? Anh ta thật sự là người tu luyện nội công tam tầng?
Ông lão nghe thấy những lời mà Trương Dương nói, lại lần nữa khiếp sợ, vội vã truy hỏi tiếp một câu.
- Vâng, đúng đấy, không chỉ như thế, Kiều Dịch Hồng còn là một tay xuất thần nhập hóa thuật dịch dung, chỉ cần chính anh ta không lộ ra kẽ hở, nhất định sẽ không bị người phát hiện.
Trương Dương cười ha hả nói tiếp:
- Cụ, có một người như vậy giúp chúng ta ngầm tiếp cận một số người nước ngoài đến Trung Quốc, còn sợ rằng tìm không ra người có mưu đồ đến Trung Quốc làm loạn sao?
- Thì ra là thế.
Ông cụ sau khi nghe xong lời nói của Trương Dương, bỗng nhiên tỉnh ngộ, có một người có thể núp trong bóng tối mà ngay cả Đại viên mãn cũng không có cách nào phát giác. Như vậy những người nước ngoài kia cho dù có lén lút, cũng khó bảo đảm sẽ không bị phát hiện.
Trong lòng ông cụ Trương Bình Lỗ cũng hơi yên tâm, ông cũng không hỏi nhiều về vấn đề này.
Sau khi đến phòng luyện dược, Trương Dương lấy ra Yêu Đao Thôn Chính mà hắn lấy được từ trên người của tên ninja kia, hắn dẫn ông cụ tới đây, chính là muốn bàn bạc với ông cụ một chút nên xử lý như thế nào với yêu đao này.
Yêu Đao Thôn Chính lúc này tuy rằng cũng như kiếm Nhật bình thường nhìn qua không có gì khác biệt. Nhưng lúc này cũng là vì nó hoàn toàn bị Trương Dương khống chế.
Có thể thấy, Trương Dương rất có hứng thú với Yêu Đao mà có thể tăng tu vi nội công cho con người. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
- Yêu Đao Thôn Chính, không hổ danh là quốc bảo của Nhật Bản. Trương Dương, thân phận của Thạch Dã Khang Thái Lang kia, ta nghĩ con nên đi tìm hiểu một chút, thân phận của anh ta, quả không tầm thường.
Ông cụ nhìn Yêu Đao Thôn Chính, dặn dò Trương Dương.
- Con biết, cho nên con trước đó đã dặn dò Kim Dịch Hồng, đặc biệt tìm hiểu tên Thạch Dã Khang Thái Lang này.
Trương Dương gật đầu, hắn bỏ yêu đao thôn chính lên bàn, thu lại sự không chế với Yêu Đao Thôn Chính.
Khi Trương Dương thu hồi lại sự khống chế với Yêu Đao Thôn Chính, trên thân đao bình thường kia bỗng nhiên nổi lên một đạo ánh sáng đỏ như máu, lần nữa mơ hồ ló đầu lên, hay bởi vì tên ninja kia nắm giữ nó đã chết oan uổng, cho nên yêu đao lúc này, căn bản chính là một thanh đao vô chủ, trên thân đao của nó mang theo khí tà khát máu, sau khi thoát khỏi sự khống chế của Trương Dương, đã hoàn toàn không bị khống chế.
- Trương Dương, con định thu nhận thanh đao này cho mình dùng sao?
Ông cụ nhìn thấy động tác của Trương Dương, còn tưởng rằng Trương Dương có ý nhận cây đao này để dùng, khẽ nhíu mày, có chút lo lắng nói:
- Yêu đao thôn chính, mặc dù ở Nhật Bản, cũng là một thanh tà đao, nhưng Trương Dương con lĩnh ngộ tự nhiên chi đạo, sẽ không chịu ảnh hưởng của ngoại vật ảnh mà tẩu hỏa nhập ma, nhưng nếu đem yêu đao để lại bên mình, mặc dù sẽ không gây ra ảnh hưởng đối với con, cũng khó tránh khỏi sẽ sinh ra ảnh hưởng đối với người bên cạnh con.
- Cụ đã hiểu lầm, thanh yêu đao này của phía Nhật Bản tuyệt đối sẽ không tuỳ ý để lại bên người của con, con đang dự định, dùng thanh đao này làm mồi dụ, trước tiên giải quyết những cao thủ của Nhật Bản
Trương Dương vội vàng lắc đầu, giải thích rõ dụng ý của mình cho ông cụ nghe:
- Cho nên nói, con giữ đao này bên người trong thời gian dài, để không cho yêu tà ác khí của nó ảnh hưởng đến người bên cạnh con, con hy vọng có thể tìm được biện pháp, tiêu trừ yêu tà ác khí của nó.
Trương Bình Lỗ bước về trước một bước, nắm chặt cán đao, giơ Yêu Đao Thôn Chính lên, sau đó nhắm mắt trầm tư.
Sau khi bị ông cụ nắm chặt, Yêu Đao Thôn Chính lại lần nữa phát ra tiếng kêu thảm thiết, ánh sáng đỏ như máu trên thân đao, rất nhanh đã ảm đạm xuống.
Ở trước mặt người tu luyện Đại viên mãn, Yêu Đao Thôn căn bản không có phát huy sự linh động, bị áp chế đến sít sao.
Đột nhiên, ông cụ Trương Bình Lỗ mở to mắt, vẻ mặt nghiêm túc nói với Trương Dương:
- Trương Dương, thanh yêu đao này, cũng vượt qua trăm năm kế thừa, thanh đao này ẩn chứa ác khí, căn bản không thể khinh thường, muốn tiêu trừ yêu tà ác khí trên người nó, hiện thời cũng chỉ có phục ma trận của Thiếu lâm mới có thể áp chế, hơn nữa, chỉ cần một thời gian dài, hoàn toàn tiêu trừ yêu tà ác khí mà nó ẩn chứa cũng không phải không có khả năng.
Nói xong, ông cụ một lần nữa đặt Yêu Đao Thôn Chính lên bàn, vừa rời khỏi tay của ông cụ, ánh sáng màu đỏ trên thân của Yêu Đao Thôn Chính lại có xu hướng bùng lên.
Nhìn yêu đao tràn đầy quỷ dị này, ông cụ tiếp tục nói:
- Yêu Đao Thôn Chính sở dĩ có thể làm cho tu vi nội công của người sử dụng nó tăng mạnh, hoàn toàn cũng bởi vì thân đao cất chứa yêu tà ác khí, nếu hoàn toàn tiêu trừ sạch yêu tà ác khí của Yêu Đao Thôn Chính đã kế thừa nhiều năm, thì nó cũng chỉ là một thanh đao của thời cổ đại lưu truyền lại, căn bản chưa nói tới thần binh lợi khí.
Trương Dương nhíu mày, ý tứ của ông cụ hắn hiểu được, nhưng trước mắt Yêu Đao Thôn thất lạc ở Trung Quốc, người của phía Nhật Bản tất nhiên phải đến Trường Kinh nhanh hơn so với những người khác, nhưng nếu như Yêu Đao Thôn Chính được ông cụ mang đến Thiếu Lâm, như vậy trong khoảng thời gian ngắn cũng sẽ không thu hồi được, điều này ắt sẽ làm xáo trộn đến kế hoạch của Trương Dương, hơn nữa, nếu tin tức của Yêu Đao Thôn Chính ở Thiếu Lâm bị lộ ra ngoài, vậy nhất định sẽ là mầm tai họ cho Thiếu Lâm?
Trong lòng Trương Dương, càng hy vọng là tìm cách để Yêu Đao Thôn Chính bên cạnh, bởi vì Yêu Đao Thôn Chính có tác dụng là mồi nhử rất quan trọng trong kế hoạch tiếp theo của hắn.
- Ồ, mùi vị gì?
Ông cụ Trương Bình Lỗ đột nhiên nhíu mày, dùng hết sức giật giật cái mũi.
- Làm sao vậy?
Trương Dương kỳ quái, không rõ là cái gì đưa tới sự chú ý cho ông cụ, nơi này là phòng luyện Dược của Trương Dương, đa phần linh dược ông cụ đều biết rất rõ, làm sao còn có cái gì có thể khiến cho ông lão chú ý?
- Không đúng, thứ này, tại sao lại ở chỗ này?
Nếp nhăn trên vùng xung quanh lông mày càng ngày càng nhiều, ông đứng dậy, nghe mùi vị mà khiến cho ông chú ý, bước mấy bước về phía sau.
Thấy hướng ông cụ đi đến, Trương Dương bỗng nhiên tỉnh ngộ, hắn lúc này mới hiểu cái gì khiến cho ông cụ chú ý.
Sau khi ông cụ đi qua, chỉ thấy một hộp thuốc bị Trương Dương quăng một mình.
- Đây là Bạch Diễm Ma Sâm.
Sau khi mở ra, ngay cả ông cụ, cũng nhịn không được thiếu chút nữa kêu lên, Trương Dương không kìm nổi cười ha hả, đi đến nói với ông cụ:
- Lão gia, lúc trước con không nói cho cụ biết, đây chính là thứ sau khi giúp Nghiêm Lương Phi báo thù, con phát hiện trong ngôi biệt thự kia ở Nhạn Minh Sơn.
- Đúng rồi, ngoại trừ Bạch Diễm Ma Sâm, con còn chiếm được một viên nội đan linh thú.
Trương Dương nói xong, mắt của ông cụ đã trừng to lên:
- Cái gì, con nói là nội đan linh thú?
- Đúng vậy, con còn dùng nó, luyện được mấy viên nội đan kế thừa.
Trương Dương nói hết sự tình hắn luyện chế nội đan kế thừa cho ông cụ.
Ông cụ thở phào một hơi, cũng không biết nói như thế nào nữa, vận khí của Trương Dương, thật sự là tốt đến ngay cả ông cũng đều có chút hâm mộ và đố kỵ rồi.
Hồi lâu, ông cụ lúc này mới mở miệng nói:
- Người có duyên mới có được nội đan linh thú, Trương Dương con nếu chiếm được, sử dụng như thế nào, con phải tự mình nắm chắc, dù sao nội đan linh thú, bất kể bảo tồn bao lâu, cũng sẽ không tổn thất một chút linh khí.
Nói xong, ông lão đi qua, cầm Yêu Đao Thôn Chính lên, đưa cho Trương Dương.
- Làm sao vậy cụ, lẽ nào.
Trương Dương nhìn Yêu Đao Thôn Chính trong tay lại nhìn ông cụ, trong lòng đột nhiên hiện ra một suy nghĩ.
- Không sai.
Thấy vẻ mặt của Trương Dương, ông cụ đã biết Trương Dương đã đoán ra ông muốn nói gì.
- Ông muốn nói với con, chính là vấn đề giữa Bạch Diễm Ma Sâm và Yêu Đao Thôn Chính này.
- Bạch Diễm Ma Sâm là khắc tinh trời sinh của người tu luyện, nhưng lời nói này kỳ thật cũng không chuẩn xác, chuẩn xác mà nói, Bạch Diễm Ma Sâm kỳ thật là khắc tinh của năng lượng thiên địa, còn Yêu Đao Thôn Chính ẩn chứa yêu tà ác khí, kỳ thật là một loại năng lượng thiên địa, chỉ có điều nó bị quá nhiều máu tươi làm bẩn, mới biến thành yêu tà ác khí.
Hai mắt Trương Dương tỏa sáng, nói như vậy đã tìm ra cách để Yêu Đao Thôn Chính bên mình rồi