Trong đình hóng gió, Kim Hiền Thần té trên mặt đất, cây ngân châm nhỏ bé trên cổ anh ta khẽ rung trước gió.
Thạch Dã Khang Thái Lang vốn dĩ có thể đánh ngất được Kim Hiền Thần nội công tam tầng chính là dựa vào cây châm kẹp ở bàn tay.
Trên ngân châm kia đương nhiên có kịch độc mới khiến sau khi châm đâm vào cổ Kim Hiền Thần thì ngay lập tức khiến anh ta mất đi ý thức.
Còn Kim Hiền Thần cũng là do đều đặt sự chú ý vào Trương Dương cho nên mới không để ý hành động của Thạch Dã Khang Thái Lang, lật thuyền trong mương, bị Thạch Dã Khang Thái Lang căn bản không có sức chiến đấu dùng ngân châm hạ gục.
Thạch Dã Khang Thái Lang là đại biểu phía Nhật tham gia hoạt động giao lưu y học lần này. Tuy thực lực của anh ta chỉ mạnh hơn người bình thường một chút, ra ngoài còn cần vệ sĩ đi theo, nhưng nhìn vào cách hạ châm của anh ta có thể thấy y thuật này có chút cao minh.
Trương Dương trơ mắt nhìn tất thảy không ngăn cản, bởi vì Trương Dương cho rằng hôm nay dù sớm dù muộn gì cũng phải xử lý hết mấy người này, cho nên hắn muốn xem Thạch Dã Khang Thái Lang rốt cuộc muốn làm gì.
Thạch Dã Khang Thái Lang hít một hơi thật sâu, quay lại đối diện với Trương Dương, đè nèn sự sợ hãi trong lòng mình, cố gắng giữ tỉnh táo, chợt nói:
- Trương tiên sinh, có lẽ lúc trước chúng ta đã hiểu lầm nhau, tôi căn bản không có giao dịch gì với Hàn Quốc Nhập này, cho nên tôi nghĩ giữa chúng ta có thể nói chuyện một chút.
- Nói chuyện? Anh muốn nói chuyện gì?
Trương Dương căn bản không cho rằng Thạch Dã Khang Thái Lang này có gì đáng để nói chuyện cùng.
- Tôi nghĩ chuyện tôi nói nhất định cậu sẽ cảm thấy hứng thú.
Thạch Dã Khang Thái Lang thấy Trương Dương không phản ứng gì lập tức bổ sung:
- Tôi có thể giao cho anh danh sách các nước mượn hoạt động giao lưu y học lần này tới mưu đồ gây rối Trung Quốc, đương nhiên tôi biết với thực lực của Trương tiên sinh, chắc chắn cũng không để ý chuyện này. Nhưng có nhiều nước tham gia hoạt động lần này như vậy, anh cũng không thể lần lượt điều tra từng nước một. Có được danh sách này anh sẽ tiết kiệm được rất nhiều thời gian. Xin hãy tin tưởng năng lực tình báo của đế quốc Nhật Bản tôi. Tôi có thể cam đoan bảng danh sách của tôi không thiếu nước nào.
- Đương nhiên tôi giao danh sách này cũng có một yêu cầu nhỏ với Trương tiên sinh.
Thạch Dã Khang Thái Lang cắn môi, gắt gao nhìn Trương Dương, sau đó nói:
- Chỉ cần Trương tiên sinh đồng ý thả tôi, cho tôi trở về.
Thạch Dã Khang Thái Lang nói xong đầy hy vọng nhìn Trương Dương. Bản danh sách trong tay anh ta có thể giúp Trương Dương tiết kiệm rất nhiều thời gian. Quan trọng nhất là có thể giúp Trương Dương giải quyết mấy tên gây rối này mà không gây ảnh hưởng tới hoạt động lần này.
Dùng bản danh sách này để đổi lấy cái mạng chẳng có giá trị gì của anh ta, dù thế nào cũng rất có lời.
Trương Dương đột nhiên nghĩ tới thủy lao dưới đất trong biệt thự Khương gia, biểu hiện lúc sắp chết của con cá lọt lưới Hoa Đà cư Trương gia kia.
Đối với kẻ địch tuyệt đối không được nhân nhượng.
- Tôi sẽ không tha cho bất cứ ai trong số các người, về phần cái mà anh nói tôi càng không quan tâm. Bất kể người đến tham dự hội giao lưu y học này với mục đích gì, chỉ cần bước vào lãnh thổ của Trung Quốc đều phải thật thà, nếu không thành thật kết quả của họ cũng giống các người.
Trương Dương đột nhiên lạnh lùng, chỉ vào thi thể đang nằm trên đất, dùng giọng nói vô cùng lạnh lùng nói:
- Nhớ kĩ, phạm vào người Trung Quốc xa mấy cũng bị trừng phạt.
Thạch Dã Khang Thái Lang cắn mạnh răng, không ngờ Trương Dương căn bản không bị tác động, thực lực của Trương Dương tới đâu trong lòng Thạch Dã Khang Thái Lang rất rõ. Đối phương chỉ có một người đã dễ dàng thu phục năm Ninja của mình phái đi, trong tích tắc đã giết chết ba Ninja cao cấp bên cạnh mình. Một người như vậy đương nhiên có tư cách nói như vậy.
- Xem ra Trương tiên sinh rất tự tin về năng lực của mình, chắc chắn hôm nay sẽ thắng?
Thạch Dã Khang Thái Lang dường như không còn tỉnh táo nữa, anh ta có chút điên cuồng quát:
- Trương tiên sinh, lần này không chỉ có vài vệ sĩ này theo tôi tới Trung Quốc, cha tôi còn sắp xếp một Ninja bí mật bên cạnh tôi, thực lực của anh ta cũng tương đương anh, lâu như vậy tôi chưa về e rằng anh ta đã đang trên đường tới đây rồi.
Trương Dương thở dài, thảo nảo Kim Hiền thần lúc trước nói Thạch Dã Khang Thái Lang là người ngốc nghếch, lúc này xem ra đối phương đúng là quá ngốc rồi.
Người bí mật kia Trương Dương cũng đã nhận ra sự hiện hữu của anh ta từ trên đường tới Kinh Dương Tứ Hoa, vốn Trương Dương định phái Tia Chớp và Vô Ảnh đi xử lý tên này, nhưng sau khi một năng lượng cường đại khác xuất hiện thì Trương Dương không làm vậy nữa.
Thạch Dã Khang Thái Lang đã biết tên Ninja bí mật này lợi hại bằng Trương Dương vậy anh ta cũng nên biết, nếu muốn tới thì tới từ lâu rồi, bây giờ còn chưa tới thì đương nhiên sau đây cũng sẽ không tới.
Xem ra Thạch Dã Khang Thái Lang cũng không biết ở trong thành Trường Kinh này không chỉ có một đại viên mãn là Trương Dương.
Trương Dương hoàn toàn mất kiên nhẫn, hắn ngẩng đầu nhìn trời, màn đêm ập xuống, Mễ Tuyết đang ở nhà nấu cơm tối chờ hắn, không thể trì hoãn thêm.
- Tia chớp, động thủ.
- Chít…
Sau khi được Trương Dương chỉ thị, Tia Chớp vui hớn hở chạy đi từ bên người Trương Dương, há miệng phun ra một luồng khói độc trong nháy mắt.
Sau khi khói độc phun ra từ miệng Tia Chớp lập tức khuếch tán ra, bao phủ cả đình hóng gió, Thạch Dã Khang Thái Lang không còn đường thoát.
- Không, không, Trương Dương, anh không thể làm vậy.
Hai mắt Thạch Dã Khang Thái Lang trừng lớn, anh ta có ngốc đến đâu cũng biết khói phun ra từ miệng con linh thú hùng mạnh kia có mang theo kịch độc. Anh ta không ngờ Trương Dương định giệt cỏ giệt tận gốc, không bỏ sót một tên như vậy.
Thạch Dã Khang Thái Lang rút cục biết được vụ giao dịch mình định làm với Trương Dương hoàn toàn thất bại, cho đến tận lúc này, tên Ninja bí mật của anh ta vẫn chưa xuất hiện, mà khói độc đã bao phủ toàn bộ đình hóng gió.
- Chúng tôi là người Nhật Bản, là người nước ngoài, anh không thể giết người như vậy, sẽ phá hỏng quan hệ hai nước…
Thạch Dã Khang Thái Lang đột nhiên bước mấy bước về phía trước, anh ta há miệng ra, khói độc liền chui vào miệng, không chờ anh ta nói xong, khói độc của Tia Chớp đã phát tác.
Lúc này Thạch Dã Khang Thái Lang hung hăng bấu cổ mình, hai mắt trừng lớn, tròng mắt nhô to ra, một lát sau anh ta liền buông tay, ngã nhào trên đất, độc phát tác gây chết người.
Trương Dương nhìn hiện trường, xử lý tất cả dấu vết có liên quan đến mình, sau khi dựng hiện trường thành cảnh hai bên Nhật Hàn sau khi bàn bạc thất bại đã tàn sát lẫn nhau xong, Trương Dương cưỡi Truy Phong rời đi.
Như vậy đợi đến lúc người ta phát hiện ra chuyện ở đây cho dù có không tin chuyện hai nước Nhật Hàn tàn sát lẫn nhau thì cũng không thể giận chó đánh mèo lôi phía Trung Quốc vào cuộc, đừng nói nghĩ tới Trương Dương.
Rời khỏi khách sạn Kinh Dương Tứ Hoa, Trương Dương chưa về nhà ngay, hắn vỗ võ Truy Phong, Truy Phong lập tức hiểu ý, quay đầu đi tới một ngõ nhỏ cách khách sạn Kinh Dương Tứ Hoa không xa.
Ở đó, năng lượng thiên địa tập trung rất mạnh, đương nhiên có cao thủ.
Đi vào ngõ nhỏ, Trương Dương liền nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc, lười biếng đứng đó, đối diện với một Ninja cầm khảm đao màu đỏ như lửa.
- Cụ
Trương Dương nhảy xuống từ lưng Truy Phong, sau đó khẽ kêu một tiếng.
Người xuất hiện ở đây, chặn tên Ninja thực lực cường đại bên cạnh Thạch Dã Khang Thái Lang đương nhiên là ông cụ Trương Bình Lỗ.
- Dương Dương, cháu đã đến rồi.
Ông cụ cũng sớm cảm nhận được hơi thở của Trương Dương cho nên không ngạc nhiên gì.
Sau khi Trương Dương đến, tên Ninja kia hơi lui về sau một bước, trong lòng không ngừng kêu khổ.
Anh ta vốn đi theo Thạch Dã thiếu gia tới khách sạn Kinh Dương Tứ Hoa, chỉ có điều anh ta cảm nhận được một năng lượng hùng mạnh ở xung quanh đây, vì lý do an toàn anh ta mới đi vào ngõ nhỏ này, thật không ngờ đối phương lại là một ông lão tóc hoa râm. Nguồn: http://thegioitruyen.com
- Bọn trộm cắp, thật sự coi Trung Quốc không còn ai hết hả?
Ông lão kia chỉ nói một câu đơn giản đã xông vào quần thảo, căn bản không dám hành động khinh xuất.
Kết quả cho tới tận lúc này vẫn đang giằng co chưa phân thắng bại.
Hiện tại anh ta đã hiểu vì sao ông cụ này trì hoãn không chịu hành động, hóa ra đang đợi người này.
Đợi đã…
Tên Ninja này cả kinh, người thanh niên này hình như chính là tới từ hướng khách sạn Kinh Dương Tứ Hoa.
- Anh chính là Ninja bí mật bên cạnh Thạch Dã Khang Thái Lang?
Trương Dương đi tới bên cạnh Trương Bình Lỗ, lúc nhìn người kia liền thuận miệng hỏi.
Người này nghe Trương Dương hỏi mắt đột nhiên căng thẳng, một đạo tinh quang hiện lên, anh ta có chút bồn chồn.
- Không cần đi, thiếu gia nhà anh đã chết trên bàn của người Hàn Quốc rồi.
Trương Dương khẽ mỉm cười, sau đó báo tin Thạch Dã Khang Thái Lang.
- Ngu ngốc
Nghe thấy lời Trương Dương, người này rốt cuộc không kìm được lửa giận giơ đại khảm đao lên không phòng ngự đơn thuần nữa.
Nếu thực sự Thạch Dã thiếu gia đã chết ở trong khách sạn Kinh Dương Tứ Hoa như vậy người này có về cũng khó thoát họa mổ bụng, cho dù thực lực của hai người trước mặt này có mạnh hơn đi chăng nữa, anh ta cũng muốn đánh cược một lần.
- Cụ, để cháu đối phó.
Trương Dương đi về phía trước một bước, giơ Hàn Tuyền kiếm lên, hắn nhất định phải đấu với người này một phen.