Thần Y Thánh Thủ

Chương 323: Sự đột phá của Trương Dương



Tô Triển Đào lập tức há to miệng, gã không ngờ Trương Dương lại dứt khoát từ chối như vậy.

Nhìn dáng vẻ của gã, Trương Dương lại lắc lắc đầu cười nói tiếp:

- Những chuyện như vậy tôi không thể tham gia được, bằng không thì bác của anh sẽ nhìn anh như thế nào? Vả lại, đây là anh đưa bạn gái về nhà, cũng là chuyện chính thức của nhà các anh, người ngoài như tôi không tiện tham gia.

Trương Dương nói xong, trong lòng lại khe khẽ thở dài.

Tô Triển Đào đã làm được khá nhiều chuyện, có nhiều năm kinh nghiệm trên thương trường. Nhìn vẻ bề ngoài của gã thì có thể một tay che trời. Nhưng thực ra tính cách của gã vẫn như trẻ con. Những người được nâng niu chăm sóc như trong nhà kính cơ bản đều sẽ trở nên như vậy.

- Cũng đúng, cậu không thích hợp.

Tô Triển Đào ủ rũ nằm bò ra ở đó. Gã vốn định kéo Trương Dương cùng đi, cho gã thêm can đảm. Nhưng Trương Dương nói cũng có lý. Đây là chuyện nhà gã, Trương Dương thực sự không thích hợp để đi cùng.

- Ngồi thẳng người lên!

Trương Dương đột nhiên đổi giọng trở nên nghiêm trang, mặt cũng trở nên nghiêm túc.

Tô Triển Đào liền ngồi thẳng người, có chút kinh ngạc nhìn hắn.

- Nam tử hán, đại trượng phụ, dám làm thì dám chịu. Gặp người lớn trong nhà chẳng phải chuyện to tát gì. Ngay cả những chuyện như thế anh cũng sợ hãi rụt rè, nhìn trước ngó sau thì sau này còn làm được trò trống gì?

Trương Dương từ tốn nói, , giọng điệu rất bình tĩnh, nhưng cũng có vẻ rất uy nghiêm.

Trương Dương kiếp trước từng làm phó viện trưởng, chính là một Phó viện trưởng của bệnh viện cấp tỉnh, thường xuyên răn dạy một số cấp dưới, lâu dần tự nhiên cũng có cái uy của người lãnh đạo. Kiếp này hắn tuy còn trẻ tuổi nhưng vẫn còn có cái uy đó.

Bây giờ thì ra vẻ uy nghiêm, tự nhiên khiến người ta cảm thấy áp lực.

Tô Triển Đào bị hắn nói cho mồm há hốc, Dương Linh cũng kinh ngạc xoay đầu lại nhìn hắn. Bộ dáng này của Trương Dương, Dương Linh lần đầu tiên mới nhìn thấy.

- Cậu nói rất đúng, nam tử hán đại trượng phu, chút việc nhỏ này còn sợ hãi thì còn gọi gì là đàn ông. Nào, Trương Dương, chúng ta cạn một chén!

Lát sau, Tô Triển Đào mới gật đầu thật mạnh, giơ chén rượu trên tay lên.

Trương Dương lắc lắc đầu cười cười, lúc này mới cầm lấy chén rượu cụng ly với gã.

Nhờ Trương Dương khuyên bảo, Tô Triển Đào cuối cùng đã thay đổi, không còn bộ dạng ủ rũ như trước, không ở nhắc tới chuyện này, chuyên tâm ăn cơm uống rượu.

Bọn họ bất chợt nói đến chuyện đi săn lần này, nhắc đến chuyện gặp phải lợn rừng, Dương Linh chỉ nghĩ đến thôi mà mặt vẫn còn hơi sợ hãi.

Lần đó nếu không phải Trương Dương đuổi tới kịp lúc thì e rằng cô và Tô Triển Đào đều xong rồi.

Chuyện Tô Triển Đào và Dương Linh, bọn Mễ Tuyết đều không biết. Nghe Tô Triển Đào vừa nói như vậy, bọn họ cũng đều tỏ vẻ kinh ngạc.

Hồ Hâm tò mò còn hỏi trông con lợn rừng đó như thế nào.

Biết được Trương Dương đã mang theo cả thịt lợn rừng khô, Hồ Hâm còn reo lên đòi ăn thử một chút. Đây chính là món thịt thú rừng hoang dã.

Bữa tối mọi người đều uống không ít rượu, ngay cả Mễ Tuyết cũng uống một chút.

Tiếc là tửu lượng của Mễ Tuyết rất kém, mới uống được vài ly đã sắp chịu không nổi, cuối cùng Trương Dương phải đưa cô về nhà, dìu cô lên giường nghỉ ngơi.

Long Phong tự đi về, dù là vệ sĩ thì gã cũng không thể theo sát Trương Dương 24/24 được.

Mấy ngày nay Long Phong rất cố gắng tu luyện. Gã đã hấp thụ được viên đơn nhân sâm ngàn năm. Còn viên tiên đơn thì gã vẫn giữ lại, định dùng khi hoàn toàn tiến vào kì sau tầng thứ hai. So với trước kia thì gã đã có sự tiến bộ rất lớn.

Long Phong rất cố gắng, Trương Dương cũng không chịu nhàn rỗi.

Sau khi thu xếp cho Mễ Tuyết xong xuôi, Trương Dương liền lập tức trở về phòng, khóa kỹ cửa. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Hắn đã đạt đến kì sau tầng thứ hai, khoảng cách đến tầng thứ ba đã rất gần, so với đời trước còn tiến bộ hơn, chỉ có một bước ngắn nữa thôi.

Một bước này, nếu là trước đây thì hắn sẽ phải chuẩn bị thật lâu mới có thể thực hiện. Đột phá nội công lên tầng thứ ba không hề đơn giản, công pháp Trương gia tốt hơn một chút nhưng cũng không thể chắc chắn thành công trăm phần trăm được.

Bây giờ đã có Thánh Nữ hoàn thì không như vậy nữa, Trương Dương đã có thể hoàn toàn nắm chắc phần thắng đột phá thành công.

Sau khi trở lại phòng, Trương Dương lại sắp xếp cho hai con nhãi ranh đáng yêu kia trước rồi mới ngồi lên giường, khoanh chân lại.

Hai con nhãi ranh kia vẫn chưa tỉnh, việc tiêu hóa Tinh Huyết đan rất khó vì trong nó có chứa máu của linh thú. Hấp thụ máu của linh thú lại càng khó hơn, viên Tinh Huyết đan này có thể trực tiếp nâng cao bản năng của bọn linh thú này.

Chẳng hạn như Tia Chớp có thể tăng cường nọc độc của nó, độc tính càng mạnh hơn. Còn Vô Ảnh cũng có thể tăng cường khả năng tìm bảo vật của nó.

Ngồi ở đó, Trương Dương lấy ra một hộp thuốc và mở ra nhúp một viên.

Đây là một viên Tinh Huyết đan. Tác dụng tốt nhất của nó chính là tăng cường nội công. Đây mới là linh dược được yêu thích nhất của người tu luyện nội công.

Hắn chưa bao giờ dùng Tinh Huyết đan. Lần đầu tiên dùng thì hiệu quả cũng tốt nhất, hắn bây giờ đang bị mắc ở thời kì mấu chốt từ tầng thứ hai đột phá lên tầng thứ ba. Một viên linh dược có thể giúp hắn tiết kiệm rất nhiều thời gian.

Hít lấy mùi hương hấp dẫn của viên thuốc, Trương Dương không do dự, trực tiếp nuốt viên linh dược này vào.

Tinh Huyết đan vừa mới trôi vào bụng, một luồng khí nóng liền lan tỏa trong cơ thể hắn, phản ứng còn mạnh hơn so với dùng sâm hoàn và tiên đơn rất nhiều.

Trương Dương vội vàng kiềm chế tâm thần, tập trung tất cả tinh thần hấp thụ viên thuốc.

Công pháp Trương gia tự động vận chuyển, nội công của Trương Dương cũng liên tục lưu chuyển trong người. Hắn bây giờ như một quả cầu lửa, mà viên Tinh Huyết đan kia chính là nguồn cung cấp nguyên liệu trực tiếp, hơn nữa còn cung cấp liên tục không ngừng nghỉ.

Năng lượng mà viên Tinh Huyết đan cung cấp ngày càng lớn, luồng khí nóng ngày càng lớn, ngày càng dữ dội. Trương Dương đang nhắm mắt bất giác giật giật vài cái, trán của hắn cũng toát mồ hôi lấm tấm.

Nội công trong cơ thể Trương Dương ngày càng nhiều, nhưng cơ thể hắn hình như không chống đỡ được nhiều nội lực như vậy nên vẫn luôn kìm hãm sự gia tăng nội lực.

Điều này giống như một con sông bị con đập lớn ngăn lại. Ban đầu thì con đập ngăn chặn rất tốt nhưng nước của dòng sông đột nhiên dâng trào mạnh mẽ, con đập dần dần có xu thể không chống đỡ nổi.

Nội lực gia tăng, cảm giác bị đè nén này khiến Trương Dương vô cùng khó chịu, hắn chỉ có thể cố gắng chống chịu nhiều hơn, ngăn không cho nội lực phát triển quá mạnh.

Mỗi lần bị tấn công bên trong là một lần dùng nội công kìm hãm, Trương Dương cũng không biết rằng phải mất bao lâu hắn mới cảm thấy thoải mái trở lại. Nội công trong cơ thể hắn rốt cục đã di chuyển rất nhanh.

Lần này, tốc độ di chuyển nhanh hơn bất cứ lần nào trước đây, thậm chí còn nhanh hơn trước khi dùng linh dược.

Loại cảm giác này, cũng làm cho Trương Dương rên lên một tiếng sảng khoái, chậm rãi mở mắt.

Sau khi mở mắt ra, điều đầu tiên mà hắn nhìn thấy là đôi mắt ân cần của Mễ Tuyết đang nhìn hắn trìu mến. Cô ngồi bên cạnh hắn, hơi lo lắng nhìn hắn.

- Trương Dương, cuối cùng anh đã tỉnh rồi.

Thấy Trương Dương mở mắt, Mễ Tuyết vui mừng reo lên, ánh mắt cô ngời sáng.

- Ngào ngào ngào!

- Chít chít chít!

Hai cái bóng màu trắng lại nhảy lên người Trương Dương. Không biết Tia Chớp và Vô Ảnh đã tỉnh lại lúc nào, đang ngồi bên cạnh hắn.

Lúc này Trương Dương mới để ý là trời đã sáng rồi nhưng vẫn hơi nhạt nhòa, hình như không phải là bình minh mà giống hoàng hôn hơn.

- Chúc mừng!

Long Phong đột nhiên nói một câu. Long Phong cũng ở trong phòng này. Gã bị Mễ Tuyết kéo đến đây.

Buổi sáng Mễ Tuyết không thấy Trương Dương dậy, cảm thấy hơi kì lạ nên đã gõ cửa phòng Trương Dương.

Bình thường hắn đều dậy sớm hơn cô. Hôm qua cô uống hơi nhiều rượu hơn bình thường nên đã ngủ dậy muộn hơn, không ngờ Trương Dương còn dậy muộn hơn cô.

Nhưng cô có gõ thế nào thì cửa cũng không mở ra. Lúc này cô cũng hơi luống cuống, nghĩ đến Long Phong ở sát vách nên gọi gã sang.

Một cánh cửa gỗ bình thường tất nhiên không làm khó được Long Phong. Sau khi mở cửa ra, họ nhìn thấy Trương Dương ngồi trên giường tu luyện, vẻ mặt thỉnh thoảng còn có chút biến đổi.

Lúc đó Tia Chớp và Vô Ảnh đều đã tỉnh lại, đều canh giữ ở bên người Trương Dương.

Chỉ liếc mắt nhìn, Long Phong đã biết Trương Dương đang ở ranh giới đột phá nội công. Lúc này Trương Dương tuyệt đối không thể bị quấy rầy, nếu không sẽ bị tẩu hỏa nhập ma.

Một khi tẩu hỏa nhập ma, nhẹ thì bị phế mất công lực, nặng thì phải bỏ mạng.

Gã không nói cho Mễ Tuyết biết điều này, chỉ an ủi cô một hồi, nói cho cô biết Trương Dương không sao. Nhưng Mễ Tuyết không tin, kiên quyết ngồi ở đây trông hắn cho đến bây giờ, cũng sắp được một ngày rồi.

Bây giờ trời đã chạng vạng tối, thời gian Trương Dương ngồi tu luyện lần này thực sự rất lâu.

- Chúc mừng?

Trương Dương có chút nghi hoặc nhìn Long Phong, lập tức vận động cả người một chút. Lập tức hắn cảm thấy vui sướng như điên.

Nội công của hắn không ngờ đã đột phá từ lúc nào, đạt tới kì đầu tầng thứ ba. Vốn dĩ hắn định sau khi dùng viên Tinh Huyết đan tăng cường nội công sẽ dùng thêm một viên Thánh Nữ hoàn để đột phá lên tầng thứ ba, không ngờ lần này đã vô tình qua được, đã đột phá thành công.

Nội công tầng thứ ba khác hoàn toàn nội công tầng thứ hai.

Bây giờ Trương Dương cảm giác cả người tràn đầy năng lượng, cho dù có phải đối mặt với con trăn khổng lồ kia lần nữa thì hắn cũng tin rằng hắn sẽ đánh được một trận ra trò.

Công hiệu của viên Tinh Huyết đan ngày hoàn toàn nằm ngoài dự kiến của Trương Dương. Hắn chỉ biết rằng Tinh Huyết đan rất tốt nhưng dù sao cũng dùng lần đầu tiên, những dược liệu trước kia đều chỉ được xem trên lý thuyết của Tổ tịch mà thôi.

Tinh Huyết đan mà tổ tiên hắn bào chế phần lớn là máu của linh thú tầng thứ hai. Linh thú có khả năng đạt đến tầng thứ ba căn bản rất khó bắt giữ và giết chết nó nên càng khó lấy được máu tươi của bọn nó.

Bởi vì thế mà những điều tổ truyền ghi lại và thực tế của Trương Dương cũng có chút khác biệt. Từ đó mà có chuyện Trương Dương dùng một viên Tinh Huyết đan đã có thể từ tầng thứ hai đột phá lên tầng thứ ba.

Đương nhiên đây cũng có nguyên do là Trương dương đã ở kì sau của tầng thứ hai, chỉ kém kì đầu tầng thứ ba một bước nhỏ. Tác dụng của viên Tinh Huyết đan kia đã phát huy triệt để và bất ngờ giúp hắn đột phá thành công.

Long Phong nhìn Trương Dương, ánh mắt lại có chút rối rắm.

Trương Dương mới bao nhiêu tuổi, hai mươi tuổi thôi đã có thành tích xuất sắc như vậy. Hồi gã bằng tuổi Trương Dương mới chỉ đột phá tầng thứ nhất, đạt đến cảnh giới tầng thứ hai.

Ngay cả như vậy, gã cũng được cả gia tộc coi là nhân tài hiếm thấy rồi.

Trương Dương mới hai mươi tuổi, đã đột phá tầng thứ ba, vậy thì gọi là gì? Thiên tài chăng? Chỉ sợ từ thiên tài kia cũng không đủ để hình dung về hắn. Cho dù có linh dược hỗ trợ nhưng người bình thường đừng hòng có thể đột phá lên tầng thứ ba ở tuổi hai mươi.

Phải biết rằng, gia tộc Hiên Viên bọn gã chỉ đạt được tới nội công kì sau tầng thứ ba mà thôi.

Nhìn một hồi, Long Phong lại lấy lại tinh thần. Kẻ siêu việt như Trương Dương cũng chỉ có một. Hắn cao siêu hơn những người khác rất nhiều. Bây giờ Long Phong cũng có linh dược, chỉ cần cố gắng tu luyện thì gã nhất định có thể đuổi kịp hai vị đàn anh của gã, trở thành người trẻ nhất giỏi nhất đứng đầu trong gia tộc.

Đối với gã mà nói, trở thành người giỏi nhất trẻ tuổi nhất cũng đã đủ mãn nguyện rồi. Còn giống như Trương Dương đột phá đến tầng thứ ba nhanh như vậy thì gã không dám mơ đến.

Cả ngày chưa ăn cơm, Trương Dương rất đói rồi. Mễ Tuyết cũng ở bên Trương Dương một ngày, chưa được hạt cơm nào vào bụng.

Sau khi tỉnh lại, Trương Dương tắm một cái, lập tức đưa Mễ Tuyết đi ăn cơm. Long Phong cũng đi theo, ba người cả ngày chưa ăn cái gì, liên lụy đến Tia Chớp và Vô Ảnh cả ngày cũng không được ăn uống gì.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv