Vô Ảnh chạy đi rất nhanh, chẳng bao lâu đã đến một chỗ bên cạnh vách núi.
Đến bên cạnh vách núi Vô Ảnh không có do dự chút nào mà liền trực tiếp bò xuống, khiến Trương Dương cùng Long Phong theo tới cũng nhịn không được mà sững sờ ra đó.
Bây giờ còn là buổi tối, vách núi này cao bao nhiêu bọn họ cũng không biết, hai người là cao thủ nội kình không sai, nhưng không phải cứ mặc "quần sịp" là liền có thể bay lên như siêu nhân.
Vách núi này không sâu thì còn tốt, còn nếu như rất sâu, bọn họ ngã xuống như thế tất sẽ xong đời.
Trương Dương cầm đèn, cố gắng nhìn xuống phía dưới một chút.
Chí ít thì thấy đèn chiếu không tới đáy, ban ngày còn nói được, buổi tối thì hai người đều có chút do dự.
- Ky ky ky!
Vô Ảnh đột nhiên lại nhổm đầu lên từ vách núi bên cạnh, vội vã kêu vài tiếng với Trương Dương rồi lập tức xoay người lại leo xuống dốc núi.
- Kim Quan Mãng cũng giết rồi, còn có cái gì phải sợ, chúng ta xuống!
Trương Dương cắn răng, tâm ý Vô Ảnh hắn có thể biết một chút, đây là có bảo bối sắp ra đời.
Có thể hấp dẫn Vô Ảnh thì bảo bối nhất định là thiên tài địa bảo, bảo bối này vậy chính là kẻ cầm đầu hấp dẫn Kim Quan Mãng tới đây, không đi xem một chút, Trương Dương cũng không cam tâm.
Bảo bối như vậy, cũng không chỉ hấp dẫn Kim Quan Mãng, Tầm Bảo Thử cũng là linh thú, tương tự cũng sẽ bị hấp dẫn, bọn họ lần này mục đích lúc ban đầu cũng là hướng về phía thiên tài địa bảo mà tới .
Bảo bối vốn vô tội, nhưng đáng tiếc nó quá hấp dẫn người ta, giống như mỹ nữ, đến một hoàn cảnh không có pháp luật, không có hạn chế thì chỉ có thể trở thành đồ chơi cho người khác.
Trương Dương trên người đã chuẩn bị chút dây thừng, lúc chiến đấu đều đã rơi xuống trên mặt đất, vừa nãy cũng may hắn đã thu lại rồi. Nguồn truyện: Truyện FULL
Cầm dây thừng quấn vào trên một cây đại thụ, hắn cùng Long Phong lần lượt leo xuống.
Trên tay của hắn vẫn nắm thanh đoản đao, Long Phong thì lại cầm tuyết tiên của y, bên dưới vách núi có cái gì bọn họ cũng không biết, cẩn thận một chút vẫn hơn.
Nhưng phàm là thiên tài địa bảo xuất hiện, đều sẽ hấp dẫn tới linh thú có trí tuệ cực cao, tỷ như con Kim Quan Mãng kia.
Thông thường mà nói, chỉ có thể hấp dẫn tới một con linh thú, những linh thú khác nhất định sẽ có xung đột, sau đó con có sức mạnh to lớn nhất sẽ chiếm lấy chỗ này, cuối cùng nó sẽ thu được bảo bối.
Nhưng rất nhiều chuyện đều có phát sinh ngoài ý muốn, lần trước ba sắc quả khi chín đã hấp dẫn Hồ Vĩ Điêu cùng Hắc thiết linh thù hai đại linh thú, sau đó hai linh thú tranh chấp, cuối cùng để Trương Dương chiếm lấy tiện nghi.
Hiện tại Trương Dương không biết có còn linh thú nào khác ở gần đây, chỉ có thể cẩn trọng hơn nữa mà thôi.
Về chuyện đúng là có thiên tài địa bảo thì Trương Dương đã hoàn toàn có thể xác định, Vô Ảnh sẽ không lừa hắn, con Kim Quan Mãng kia càng sẽ không vô duyên vô cớ chạy tới nơi này.
Đây cũng là khu vực có khoảng cách rất gần chỗ con người sinh sống, trí tuệ linh thú đều rất cao, biết bị loài người phát hiện sẽ có nguy hiểm, vì lẽ đó đều là sinh sống ở chỗ cách xa con người, căn bản không cùng nhân loại đối mặt.
Leo xuống mười mấy mét, Trương Dương rốt cục đã thấy được Vô Ảnh.
Vách núi này ở giữa có sơn động, Vô Ảnh chính là đang ở chỗ kia chờ hắn, nhìn thấy Trương Dương cùng Long Phong nó liền vội vàng kêu lên vài tiếng rồi lại xoay người tiến vào sơn động.
Trương Dương từ trên dây thừng nhảy vào trong sơn động, cũng may sợi dây thừng này đủ dài, bằng không thì thật khó tìm đến chỗ này được.
Đây là một sơn động cheo leo xuất hiện trên vách núi, loại sơn động này rất quỷ dị, ý nghĩ đầu tiên của Trương Dương chính là có cao nhân lánh đời sống ở nơi này, hoặc là đã lưu lại bảo bối gì đó hay không.
Loại sự tình này trên TV hoặc là trong tiểu thuyết gặp gỡ thực sự quá nhiều.
Sơn động rất lớn, Trương Dương chú ý tới trên đất có vết tích qua lại, trước đó con Kim Quan Mãng kia hẳn là đã trốn ở chỗ này, là sau khi bọn hắn xâm nhập nơi này mới dẫn dụ nó đi ra.
Cũng còn may là nó chạy ra ngoài chứ nếu chiến đấu ở chỗ này, đối với bọn hắn mà nói đã có thể cực kỳ bất lợi.
Đi có mười mấy mét, Trương Dương bọn họ mới đến phần cuối của sơn động, nơi này không có bất kỳ vết tích nào là đã từng có người ở, trên nội dung của TV cùng tiểu thuyết hầu như không có chỗ nào chân thực như ở đây.
Vô Ảnh đã đứng ở bên trong, đang giơ cái đầu nhỏ lên nhìn một đóa hoa tươi nở rộ trên tường.
Đóa hoa tươi này chỉ nhìn thoáng qua, Trương Dương cùng Long Phong liền đều sững sờ ra đó.
Đây là một đóa hoa tươi màu trắng, tự thân tản ra một ánh huỳnh quang, không cần đèn chiếu cũng có thể nhìn thấy được.
Đóa hoa không lớn, bên trong còn có một nụ hoa nho nhỏ, nụ hoa cũng tỏa ra ánh huỳnh quang rất mạnh khi đang chầm chậm mở ra.
Dáng vẻ nở ra như tiên tử khiêu vũ vậy, có vẻ cực kỳ thánh khiết, mỹ lệ, làm cho người ta có cảm giác không thể khinh nhờn.
- Thánh nữ hoa!
Trương Dương khó nhọc thốt ra ba chữ.
Thánh nữ hoa, tương truyền chỉ sinh trưởng ở trong khe đá, không tới kỳ nở hoa sẽ không xuất hiện, mà Thánh nữ hoa nở một lần phải cần thời gian ba ngàn năm.
Ba ngàn năm nở hoa, chỉ nở một lần, sau khi nở xong sẽ hóa thành Hoa tiên tử, phi thăng mà đi, nhân gian cũng không còn tung tích của nó.
Đương nhiên đây chỉ là truyền thuyết, sở dĩ có truyền thuyết như vậy, là bởi vì Thánh nữ hoa quá hiếm thấy, môi trường nó sinh trưởng so với những thiên tài địa bảo khác càng bí ẩn, lúc nào xuất hiện, lúc nào nở hoa căn bản không thể nào biết được.
Cũng chỉ có linh thú mạnh, bằng linh giác mẫn cảm của mình, mới có thể cảm giác được loại thiên tài địa bảo này sinh ra.
Trương Dương vội vàng quay đầu lại, cũng còn may trong sơn động chỉ có ba người bọn hắn, không còn linh thú nào khác xuất hiện.
Hắn cũng không muốn chính mình bị Thánh nữ hoa mê hoặc, kết quả tới là bị linh thú khác giết chết, cuối cùng đối phương sẽ nuốt chửng Thánh nữ hoa mà rời khỏi, như vậy hắn sẽ thua lỗ lớn.
- Thánh nữ hoa, Trương Dương, đây là Thánh nữ hoa!
Long Phong lúc này rốt cục đã phản ứng lại, kích động mà kêu to.
Thiên tài địa bảo chủng loại rất nhiều, nhưng muốn nói thần bí nhất, có tác dụng to lớn nhất đối với người tu luyện bọn hắn, Thánh nữ hoa tuyệt đối phải được liệt vào trong đó.
Thánh nữ hoa trong truyền thuyết sẽ hóa thành tiên tử phi thăng mà đi, nhưng còn một sô truyền thuyết, đó chính là thực dụng Thánh nữ hoa, cũng có thể phi thăng mà đi, hóa thành tiên nhân.
Đây cũng chỉ là truyền thuyết khuyếch đại, là những chuyện chưa từng thấy qua, chỉ là người ta nghe qua cái tên Thánh nữ hoa rồi tự nghĩ ra, tự nhiên không thể coi là thật.
Nhưng Thánh nữ hoa quả thật có một công hiệu rất trọng yếu, khi đột phá nội kình, Thánh nữ hoa có thể trợ giúp làm ra bước đột phá, trực tiếp tăng lên một bậc.
Phải biết, rất nhiều người tu luyện đột phá nội kình trước đó, đều cần thời gian thật dài để chuẩn bị, có người thậm chí phải chuẩn bị thời gian mấy năm, lúc đột phá còn phải cẩn thận hết mực. Đột phá cũng có khả năng thất bại, nếu như là lần đầu tiên thất bại thì sau đó độ khả thi thành công cũng rất thấp, thậm chí có thể cả đời không cách nào tiến bộ.
Vì lẽ đó, bọn họ mới dùng linh dược trước khi đột phá.
Linh dược, có chứa linh khí rất lớn, có thể trợ giúp bọn họ đột phá nội kình, giảm thiểu tỷ lệ thất bại.
Cứ coi là có linh dược thì vẫn sẽ có khả năng thất bại, nhưng có Thánh nữ hoa thì lại khác, Thánh nữ hoa có thể làm cho người đó không hề gặp phải trở ngại nào mà tiến hành đột phá, đây chính là tác dụng to lớn nhất của Thánh nữ hoa.
Đây cũng là nguyên nhân tại sao Long Phong lại kích động như vậy.
Trương gia tổ truyền công pháp của Trương Dương có chút đặc thù, là y thánh Trương Trọng Cảnh tự nghĩ ra, hậu thế tử tôn lại cải thiện hơn nữa, cũng có thể nói là một trong những công pháp tu luyện cao nhất.
Trương gia tổ truyền công pháp có đặc điểm lớn nhất chính là thời điểm đột phá so với những công pháp khác càng dễ dàng hơn một chút, thêm vào Trương Dương trên tay có không ít linh dược, cho nên hắn cũng không kích động như Long Phong.
Nhưng điều này không có nghĩa là Thánh nữ hoa đối với hắn vô dụng, Trương gia công pháp đột phá chỉ là dễ dàng hơn chút, còn chưa tới mức độ tất nhiên sẽ thành công, có thánh nữ hoa, trong tương lai Trương Dương tự mình làm ra thời điểm đột phá cũng không có gì phải lo ngại cả.
Hoa tươi đang chầm chậm mở ra, Trương Dương đã không kích động giống như lúc vừa bắt đầu nữa.
Hắn liên tục chú ý cảnh giới bốn phía, trước đó Kim Quan Mãng giả chết, còn có những gì lần trước Thiểm Điện trải qua đều nói cho hắn biết, không tới thời khắc cuối cùng tuyệt đối không thể thả lỏng tâm tư, bằng không thì nguy hiểm lúc nào cũng có thể giáng xuống.
Trong sơn động ngày càng sáng ngời hơn, Thánh nữ hoa sau khi trải qua chầm chậm thư giãn, rốt cục đã nở bung ra.
Nguyên đóa Thánh nữ hoa có kích thước chừng một cái mâm nhỏ, Thánh nữ hoa tự thân mang theo ánh huỳnh quang, càng làm cho nó có vẻ cao quý vô cùng.
- Ky ky ky!
Vô Ảnh đột nhiên nhào tới, lập tức liền treo ở phía dưới Thánh nữ hoa, lại còn không ngừng kêu lên.
- Vô Ảnh, không được ăn!
Trương Dương vội vàng kêu to một tiếng, thánh nữ hoa đem phối dược, có thể tạo ra thật nhiều linh dược, tuyệt đối so với trực tiếp ăn vào sẽ mạnh hơn nhiều, trực tiếp bị Vô Ảnh ăn sẽ chỉ là lãng phí.
Long Phong tâm cũng thu lại, y biết Vô Ảnh chính là Tầm Bảo Thử, Tầm Bảo Thử thích nhất nuốt mấy cái thiên tài địa bảo này.
- Chờ ta phối thành dược hoàn, đến lúc đó sẽ cho ngươi ăn linh dược càng ngon hơn!
Trương Dương lại vung chân múa tay, cẩn trọng nói, như là đang dạy bảo con nít.
Vô Ảnh tựa hồ có hơi chần chờ, nhưng nó cuối cùng vẫn là nhảy xuống, nhảy tới trên bả vai Trương Dương mà không ngừng kêu 'Ky ky'.
Nó thật giống như đang nói cho Trương Dương biết, nhất định không được gạt nó, sau này phối thành dược hoàn nhất định phải cho nó ăn.
Sau khi Vô Ảnh xuống tới nơi, Trương Dương rốt cục thở phào nhẹ nhõm, chậm rãi đi tới bên cạnh vách núi, nhìn chăm chú vào đóa Thánh nữ hoa lúc này vừa mới nở.
Thánh nữ hoa cùng rất nhiều thiên tài địa bảo đều như thế, sau khi nở rộ cần nhanh chóng thu hái, bằng không thì sẽ phát sinh những biến hoá khác, đây cũng là một loại kỹ năng tự mình bảo vệ của thiên tài địa bảo.
Những đồ vật có dính linh khí so với những thứ khác đều sẽ có chút không giống nhau.
Trương Dương vươn tay, cẩn trọng bẻ lấy đóa hoa mỹ lệ này, Thánh nữ hoa thật không có biện pháp bảo quản nghiêm ngặt gì, hái xuống xong là có thể trực tiếp sử dụng.
Nhưng Trương Dương muốn phối dược, chỉ có thể trước tiên đem cất giữ, sau khi phối thành thuốc thì mới có thể phát huy công hiệu to lớn nhất.
Bị bẻ rồi thì Thánh nữ hoa không còn ánh huỳnh quang trước đó nữa, dần dần đã biến thành một đóa hoa bình thường, xem ra lại còn rất không vừa mắt.
- Vô Ảnh, ngoan, chúng ta đi!
Sau khi cẩn thận thu lấy Thánh nữ hoa, Trương Dương nhẹ nhàng thở phào nhẹ nhõm, lập tức ra lệnh cho Vô Ảnh một tiếng.
Đoạn lại kêu cả Long Phong, hai người lại lần nữa trở về bên trên vách núi, thu dọn dây thừng.
Chẳng bao lâu, hai người liền trở về chỗ giết Kim Quan Mãng, đã bị lột da rồi nên Kim Quan Mãng có vẻ kinh khủng vô cùng, đặc biệt là con mắt của nó, chỉ còn lại có một con lộ ra ở bên ngoài, tựa hồ đang biểu đạt một loại không cam lòng.
Bộ dạng này của nó cũng không hề doạ được đám Trương Dương bọn họ.
Sống cũng không sợ, càng không cần phải nói là Kim Quan Mãng chết rồi, con Kim Quan Mãng này sở dĩ thảm như vậy, còn không phải là công lao của bọn hắn sao.
Sau khi kiểm tra chung quanh một lần, cố gắng thu thập thì Trương Dương cùng Long Phong lúc này mới rời khỏi, hiện tại đã là hơn ba giờ khuya, không bao lâu nữa thì Long Thành bọn họ sẽ tỉnh lại, để bọn họ phát hiện hai người không có mặt tất sẽ không hay.
Nhoáng cái, Trương Dương cùng Long Phong rất nhanh chóng đã mò trở về nơi đóng quân, đám canh giữ chung quanh là Nhị Hổ bọn họ đang căng thẳng tay nắm vũ khí, mắt nhìn phương xa.
Một đêm này, ngọn núi bên cạnh không ngừng truyền đến sói tru cùng âm thanh của các loại dã thú khác, đây cũng là hiện tượng trước đây chưa bao giờ xảy ra.
Trương Dương cùng Long Phong không làm kinh động bọn họ, tất cả đều ngầm trở về trong lều, chỉnh lý thành quả phong phú của ngày hôm nay.