Màu vàng Đại viên mãn tam nhãn thú xuất hiện ở Nam Cương, Đế Vạn Phương và Chu Cổ tất nhiên sẽ liên hệ đến Trương Dương, cho rằng đây là sự trả thù của Trương Dương đối với họ, cho nên Trương Dương căn bản không cần sự nhận lỗi của Ma Môn và Chu gia.
Nhưng người ngồi ở đây không biết điểm này, bọn họ hoàn toàn cho rằng đây là một cảnh cáo của Trương Dương, không chấp nhận lời xin lỗi của Ma Môn và Chu gia, vậy thì tiếp theo tất nhiên là muốn trả thù hai nhà.
Dựa vào thực lực hôm nay của Y thánh Trương gia, Ma Môn và Chu gia có thể chịu đựng nổi sự trả thù của đối phương sao? Trên mặt mọi người tỏ vẻ kinh ngạc đồng thời cũng tự hỏi trong lòng, nhưng không có ngoại lệ, không người nào đồng cảm với người của hai nhà kia.
Chu gia và Ma Môn vốn là ở Nam Cương, là ma đạo môn phái thế gia mà Trung Nguyên khinh thường, ban đầu mọi người đối với họ vốn không có hảo cảm, huống chi bây giờ họ lại còn muốn giết chết Trương Dương, mọi người tự nhiên sẽ không đi thông cảm cho bọn họ.
Người của Chu gia và Ma Môn đều ngơ ngẩn trong đại sảnh, nhất là Chu gia trưởng lão Chu Kỳ, sắc mặt càng biến dạng như màu gan lợn, tức giận đến run người.
Ông tuy rằng vô danh trong giới tu luyện của Trung Quốc, nội công thì bình thường, dựa vào quan hệ máu mủ với Đại viên mãn của Chu gia mới có thể lẫn lộn ở vị trí trưởng lão trong Chu gia, ngày thường tác oai tác quái đã quen, làm sao chịu được đối đãi lạnh nhạt như vậy? tốt xấu gì Chu gia cũng là một trong số siêu cấp đại thế gia, có thể đích thân đến nhận lỗi cũng đã đủ mặt mũi cho Y thánh Trương gia rồi.
- Thằng nhãi lớn mật, lão phu thay mặt Chu gia và Ma Môn đến xin lỗi ngươi cũng đã đủ giữ thể diện cho Y thánh Trương gia các người rồi, ngươi…..
Chu Kỳ nhảy một cái đứng lên, đáng tiếc lời còn chưa nói xong, Trương Dương đã nhẹ nhíu mày, "liếc" ông ta một cái.
Oanh !
Trước người Chu kỳ đột nhiên có một đạo năng lượng thiên địa bạo liệt lao đến, bùng nổ rất lớn khiến ông ta phi thân ra ngoài, giống như một ngôi sao băng nháy mắt bay ra khỏi đại sảnh, đụng nát cửa chính, ngã xuống trong sân.
Đông !
Trong sân, Chu Kỳ ngã xuống đất, sống chết không rõ.
Về phần Ma Môn lão nhân kia vẫn còn ở lại trong đại sảnh, hai chân mềm nhũn, sợ tới mức bịch một cái, hai chân quỳ trên mặt đất, nhìn Chu Kỳ ở ngoài sân sống chết không rõ, miệng há to nhưng lại không nói lên lời.
Toàn bộ lại một lần nữa yên tĩnh, mọi người khiếp sợ đến nỗi không còn gì để nói.
Chu Kỳ cho dù không phải là nổi danh gì, nhưng cũng là siêu cấp đại thế gia của Nam Cương Ma đạo, trưởng lão của Chu gia, nhưng Trương Dương chỉ tùy tiện liếc ông ta một cái, cũng không có ra tay, thậm chí không có dấu hiệu sử dụng năng lượng thiên địa liền đem Chu Kỳ đánh bay ra ngoài, đây rốt cuộc là thực lực gì vậy?
- Trương …
Hoa gia tộc trưởng há miệng, câu cuối cùng còn chưa nói, ông rốt cục cúi đầu, cũng không dám có chút lỗ mãng nào nữa, về phần tộc trưởng Lý Văn Nhược của Thục Sơn Lý gia, chưởng môn Võ Đang, hai người lại liếc nhau lần nữa, cũng cúi đầu theo, không dám nhìn thẳng Trương Dương.
- Y thánh Trương gia tôi cần gì Chu gia các người nể mặt?
Trương Dương nhìn một vòng xung quanh, khẽ quát một tiếng chất vấn.
Không chỉ có Ma Môn lão nhân kia không dám nói một câu nào, mà ngay cả các vị tộc trưởng đang ngồi đều cúi đầu, đều giống nhau không dám nhìn thẳng Trương Dương.
Về phần chưởng môn Kiếm Hiệp từng coi rẻ Trương Dương, miệt thị Trương gia, mồ hôi đã ướt đẫm từ lâu, như ngồi trên đống lửa, không ngừng lau mồ hôi, ông ta vẫn còn không biết, chính tại vừa rồi, đệ tử phái Kiếm Hiệp bọn họ vẫn còn chửi bới Trương Dương ngay trước mặt Trương Dương, bằng không mà nói, chỉ sợ ông ta sẽ càng thêm chật vật.
Hiện tại tất cả mọi người đều đã biết, từ hôm nay trở đi giới tu luyện của Trung Quốc Y thánh Trương gia là độc nhất, Y thánh Vũ Tông cũng là môn phái thứ nhất của Trung Quốc, không tranh luận thêm.
Lúc này, bên ngoài biệt viện một người hầu nam trẻ tuổi chạy vào, nhìn cách ăn mặc của người này thì biết anh ta là người của Chu gia, khi anh ta tiến vào trong sân mới phát hiện trưởng lão nhà mình lúc này đang ở trong sân, sống chết không rõ.
- Ngươi còn không đi, ở lại đây làm cái gì?
Trương Dương nhìn về phía Ma Môn lão nhân kia, nhẹ giọng hỏi một tiếng, Ma Môn lão nhân kia đột nhiên hiểu ra, đứng dậy quay đầu bỏ chạy, thậm chí bởi vì hai chân nhũn ra, lúc lao ra ngoài cửa còn bị cánh cửa va một cái, ngã trên mặt đất, anh người hầu trẻ tuổi của Chu gia nhìn thấy lão nhân này biết là ông ta cùng trưởng lão nhà mình đến đây, vừa muốn mở miệng nói chuyện, đã bị lão nhân Ma Môn này đứng lên tát cho một cái vào mặt.
- Bây giờ còn nói cái gì mà nói, không cần quản trưởng lão không biết sống chết của nhà ngươi nữa, mau chóng thu dọn đồ đạc, trở về Nam Cương!
Vị lão nhân Ma Môn này không có chút thông cảm nào với Chu Kỳ, giơ tay kéo anh người hầu kia, tông cửa xông ra.
Trương Dương mỉm cười một tiếng, lắc lắc đầu.
Trong đại sảnh nghị sự lúc này vang lên một trận cười, mà ngay cả Lý Văn Nhược, trưởng lão Hoa gia, chưởng môn Võ Đang, ba người cũng xấu hổ cười theo mọi người.
Đây là vì Trương Dương đã triển lộ ra thực lực cường đại như thế, nếu như lúc đó hắn bị ngũ đại viên mãn liên kết chém chết, Y thánh Trương gia tất nhiên sẽ suy tàn, vậy thì hôm nay có lẽ người chịu nhục cũng sẽ là Y thánh Trương gia.
Đâu chỉ là giới thú mới có cá lớn nuốt cá bé, trong giới tu luyện cũng như thế.
Long Hạo Thiên đứng lên, hướng mọi người giơ tay ra hiệu, sau khi mọi người im lặng xuống, ông ấy chắp tay hướng Trương Dương ra hiệu, hướng ông cụ Trương Bình Lỗ cúi đầu chào hỏi, sau đó mới quay người lại đối mặt với mọi người.
Xem ra Long Hạo THiên có việc muốn nói, Trương Dương hơi nghiêng người, không nói gì nữa.
Long Hạo Thiên đứng ở phía trước, ho khan hai tiếng, lúc này đã có không ít chưởng môn tộc trưởng nhìn ra tu vi nội công của Long Hạo Thiên thậm chí còn chưa đến nhị tầng, nhưng họ không biết vì sao Long Hạo Thiên lại biến thành thế này.
- Vốn hôm nay là Lý gia, Hoa gia, Chu gia, Võ Đang, Ma Môn ngũ gia, bởi vì đã có một số mâu thuẫn nên mới cố ý nhận lỗi với Y thánh Trương gia, nhưng hiện tại tôi cũng hy vọng nhân cơ hội này, tuyên bố với mọi người ba việc.
Nhìn quanh bốn phía một vòng, Long Hạo Thiên hướng Long Phong vẫy vẫy tay, ra hiệu Long Phong tiến lên phía trước, Long Phong không biết phụ thân rốt cuộc muốn làm gì, nhưng vẫn là thuận theo ý của Long Hạo Thiên đi tới.
- Chuyện thứ nhất, vị trí tộc trưởng Long gia từ hôm nay trở đi chính thức truyền cho con trai tôi Long Phong, từ nay về sau Long Phong sẽ là tộc trưởng duy nhất của Long gia tôi, về phần tôi, sẽ không còn quản lý tất cả mọi việc của Long gia nữa, còn chuyện thứ hai, là muốn công khai với mọi người một việc, Trương Dương người trẻ tuổi tuấn kiệt nhất đã trở thành thái thượng trưởng lão của Long gia chúng tôi.
Hai việc mà Long Hạo Thiên nói, vẫn chưa khiến cho phần lớn người kinh ngạc, hai việc này trên thực tế từ trước kia đã không được tính là chuyện gì bí mật, ông chẳng qua là muốn mượn cơ hội này để công khai mà thôi, cũng tương đương với việc hoàn toàn đem Long gia và Trương gia buộc cùng một chỗ, mượn thanh danh kinh sợ của Trương gia, khiến mọi người không dám có chủ ý quỷ gì đối phó với Long gia.
Long Phong hơi sửng sốt, trên thực tế lần trước sau khi đánh lui ngũ đại thế lực, Long Hạo Thiên đã đem vị trí tộc trưởng truyền lại cho anh ta rồi, tuy nhiên sau đó Long Phong cũng không có hoàn toàn nhận mọi việc lớn nhỏ của Long gia, hết thảy vẫn là giao cho Long Hạo Thiên quản lý, nhưng sau ngày hôm nay, chẳng khác nào Long Phong tiếp quản toàn bộ Long gia.
Long Hạo Thiên vỗ vỗ bả vai Long Phong, để Long Phong đứng ở một bên, tiếp theo, chậm rãi nói ra chuyện thứ ba:
- Chuyện thứ ba, chính là Long gia tôi nguyện ý phụng Y thánh Trương gia truyền nhân, chưởng môn Y thánh Vũ Tông Trương tiền bối, làm minh chủ thiên hạ của Trung Quốc ta, không biết mọi người có ý kiến gì không?
Minh chủ thiên hạ, Trung Quốc trăm ngàn năm trở lại đây mới có hai vị minh chủ thiên hạ, một vị là Thiếu Lâm tổ sư Đạt Ma đại sư, còn lại một vị là Trương Tam Phong lão tiền bối của Võ Đang, hai người không có chỗ nào là không danh chấn Trung Quốc, đức hạnh cao sang, ngày hôm nay, Long Hạo Thiên lại muốn tôn sùng Trương Dương là vị minh chủ thiên hạ thứ ba.
Đảm đương thiên hạ minh chủ, điều kiện tất nhiên vô cùng hà khắc, ngoại trừ yêu cầu thực lực bản thân ra còn cần tài đức vẹn toàn, quan trọng hơn là, minh chủ thiên hạ này nhất định phải do toàn lực ngàn năm thế gia của Trung Quốc đề bạt, hơn nữa còn cần Thiếu Lâm, Võ Đang hai đại siêu cấp môn phái đồng ý, và đạt được chín mươi phần trăm các môn phái thế gia trong giới tu luyện Trung Quốc đồng ý mới được.
Ánh mắt tất cả mọi người nhìn Long Hạo Thiên lập tức phức tạp, ai cũng biết thực lực hiện giờ của Trương Dương chỉ sợ đã sớm vượt qua Đại viên mãn, hoàn toàn xứng đáng là người đệ nhất Trung Quốc, mà dựa vào Trương Dương và Trương Bình Lỗ thì Y thánh Trương gia đã sớm là đệ nhất thế gia của Trung Quốc, nước lên càng cao thì thuyền càng dâng, Y thánh Vũ Tông đương nhiên cũng trở thành đệ nhất môn phái, như vậy Trương Dương có làm minh chủ thiên hạ hay không thì cũng đều giống nhau, chẳng lẽ bây giờ có ai còn dám đối nghịch với Trương gia? Còn ai dám coi nhẹ mọi lời nói của Trương gia?
Bọn họ đây là đang đố kỵ Long Hạo Thiên, đồng thời trong lòng cũng đang âm thầm mắng Long Hạo Thiên đê tiện, vừa công khai quan hệ của Long gia và Trương gia, liền lập tức đề cử Trương Dương là minh chủ thiên hạ, dệt hoa thêu gấm, cùng lúc đó mọi người đều cảm thấy hối hận, vì sao bản thân lại không đề xuất chuyện này sớm một chút, như vậy cũng vừa hay là lấy lòng Trương Dương.
Thiếu Lâm và Võ Đang tất nhiên sẽ không phản đối đề xuất này của Long Hạo Thiên, về phần Lý gia, Hoa gia hai vị tộc trưởng, càng chắc chắn là không phản đối.
- Tôi đồng ý Trương Dương tiền bối làm minh chủ thiên hạ, Đông Bắc tín gia tôi đồng ý đầu tiên!
Trong đám người kia, đại hán Đông Bắc mở miệng đầu tiên, phụ họa theo đuôi, nếu hiện tại mất đi cơ hội đầu tiên, cũng không thể để lại cơ hội sau cho người khác, đại hán Đông Bắc nhìn thô lỗ, lại cũng có được tính khôn vặt. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://thegioitruyen.com
- Đúng vậy, Nam Hải Phổ Đà môn cũng ủng hộ Trương thí chủ đảm nhiệm minh chủ thiên hạ Trung Quốc.
- Đúng vậy, Trương tiền bối đảm đương minh chủ thiên hạ, danh chí thực quy!
Trong đại sảnh lập tức sôi nổi lên, mọi người đều kêu la, không một ai phản đối đề nghị của Long Hạo Thiên, mọi người đều đem ánh mắt tập trung trên người Trương Dương.
Ngay cả Trương Dương cũng ngây ngẩn cả người, đối mặt với trận khôi hài này có phần bất đắc dĩ, Long Hạo Thiên lúc trước không có thông báo cho hắn biết, có thể nói đề cử làm minh chủ thiên hạ cũng là tiền trảm hậu tấu, nhìn bộ dạng kinh ngạc của ông cụ, liền biết ông cũng vừa mới viết chuyện này, có điều ông cụ rất vui mừng, ông căn bản không có ý phản đối, Trung Quốc đã bao nhiêu năm nay không xuất hiện minh chủ thiên hạ rồi, Trương Dương có thể làm minh chủ thiên hạ đối với Trương gia mà nói cũng là một sự kiện làm rạng rỡ tổ tông, hơn nữa tương lai tất nhiên sẽ lưu danh bách thế.
Nhưng Trương Dương không có một chút hứng thú nào với chuyện này, hiện giờ hắn đã đột phá tầng năm, làm sao có thể thích hư danh gì ở thế giới này.
- Tiểu tử, ngươi nghe ta đáp ứng đi, chuyện này tuyệt đối là một chuyện tốt!
Ngay tại thời điểm Trương Dương định cự tuyệt, một đạo âm thanh chặt chẽ đột nhiên truyền vào tai Trương Dương, hiện tại ở Côn Lôn người có thể làm được việc này cũng chỉ có một lão nhân ngũ tầng kia thôi.