*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cảnh tượng này rúng động biết bao nhiêu! Hắn ta là đội trưởng đội thẩm phán của hiệp hội Thiên Khải, là cường giả siêu quần của hiệp hội cơ mài Thực lực và địa vị của hắn ta trong giới luyện võ tuyệt đối vượt ngoài tâm hiểu biết của người thường.
Hồng Nhan Cốc hay Cô Sơn là cái thá gì chứ, sao có thể sánh bằng hắn ta! Bởi vì bản thân hắn ta đại diện cho toàn hiệp hội! Mà người như vậy chắc chắn có thực lực vượt xa người luyện võ thông thường, nhát đao này của hắn ta có thể chém biển bổ núi rất dễ dàng.
Nhưng...
một sự tồn tại đi ngược với lẽ thường ấy lại không thể chém đứt được cổ của bác sĩ Lâm! Cổ của người này làm từ chất gì vậy? Tất cả mọi người đều khiếp vía hãi hùng, kể cả đội trưởng đội thẩm phán cũng không tài nào tưởng tượng nổi.
Mà trong lúc hẳn ta đang mất tập trung.
"Vèol" Một thanh kiếm trắng như tuyết tấn công tới, đâm thẳng vào tim của hắn ta.
Đội trưởng phản ứng lại rất nhanh, lập tức lấy lại tinh thân, đồng thời giơ đao lên chặn.
Mặc dù đường kiếm kia đi rất nhanh nhưng lại quá vội vàng, cộng thêm tốc độ chưa đủ nên đã bị thanh đao cản lại.
Tuy nhiên, vào giây kế tiếp.
"Ông ong ong...
Một tia sáng màu bạc lóa mắt lại bay lên lần nữa, đâm vào ngực của đội trưởng một cách rất tuyệt diệu.
Hắn ta liên tiếp lùi vê phía sau, tập trung nhìn vào mới phát hiện đó là một cây kim châm cứu! Thì ra nhát kiếm vừa rồi không phải dùng để giết đội trưởng mà chỉ là một chiêu giả, cây kim châm này mới là vũ khí cuối cùng để đối phó hắn ta! Đội trưởng đội thẩm phán nhíu chặt mày.
Ai cũng đều biết tài chữa bệnh của Phan Lâm, kim châm cứu của anh...
chắc chắn không đơn giản! Nhưng mà, nếu chỉ dựa vào mấy cây kim châm nhỏ bé mà đã có thể chế ngự được đội trưởng, vậy chẳng phải đội thẩm phán của hiệp hội Thiên Khải có tiếng mà không có miếng rồi sao? Lúc này, một tay hắn ta cầm đao, tay kia chộp lấy những cây kim châm kia, trên ngón tay đột nhiên dấy lên một luông gió mạnh mà nhu hòa.
Những luồng gió ấy bao bọc lấy kim châm cứu đang đâm vào ngực hắn ta, lần lượt làm chúng nó rung lên nhằm rút chúng ra! Đây là một phương pháp rút kim châm rất bạo lực có từ thời cổ, người bình thường không thể nào biết đến nó.
Nhưng...
phương pháp này lại rất hiệu quả! Đúng như dự đoán, không lâu sau, kim châm cứu đã bị tđội trưởng đội thẩm phán rút ra, tuy ngực hắn ta chảy máu đầm đìa nhưng đó cũng chẳng phải là một vết thương nặng với hắn.
Sau đó, đội trưởng lại lấy một viên thuốc ra bỏ vào trong miệng.