*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Giết không tha? Sở Thành Thái đứng bên cạnh cho rằng mình nghe nhầm.
Cô gái đanh đá cùng những người khác cũng không hiểu.
Bây giờ, thứ gì đáng sợ nhất nhất? Là miệng lưỡi người đời! Miệng đời thật đáng sợ.
Tuy đám người thiếu gia Nông Hào suốt ngày ăn chơi đàng điếm nhưng cũng không có nghĩa là bọn họ là một đám ngu sỉ, vô giáo ɖu͙ƈ.
Bọn họ biết rằng không thể dùng sức mạnh để đối phó bác sĩ Lâm, vì vậy họ muốn mượn sức mạnh của dư luận để bắt Phan Lâm phải nhường bước.
Đương nhiên, ý tưởng này không phải do Nông Hào nghĩ ra mà do cô gái đanh đá kia âm thâm sai người đi làm.
Cô gái đanh đá hành động rất nhanh chóng, chỉ một lát đã tìm được gần nghìn người.
Bọn họ cố tình ăn mặc như dân thành phố, không cầm vũ khí nào trêи tay, giống như chỉ tới đây để xem trò hay, dáng vẻ không hề sợ hãi.
Nhưng họ càng tỏ vẻ vô hại như vậy thì càng không nên chọc vào.
Lúc cô ta cố ý tìm gân hết phóng viên trong Bồ Thành thì cô ta đã nghĩ rằng Phan Lâm không thể tự tiện xử lý những người này.
Bởi vì chuyện đại trưởng lão của Huyết Ma tông tự ý đánh chết người trong học viện của Phái Nam Y mới xảy ra trước đây không lâu, nếu lại có loại chuyện này phát sinh thì chỉ sợ bên trêи cũng không ngồi yên mà chuẩn bị xử lý Dương Hoa! Đây là chuyện rất nguy hiểm! Dù là ai cũng phải cân nhắc! Nhưng mà… lời nói của Phan Lâm khiến cho cô gái đanh đá kia và những người khác đều hoàn toàn tuyệt vọng.
Giết không tha? Lẽ nào bác sĩ Lâm không quan tâm đến những người phóng viên này, muốn dùng thủ đoạn tàn nhẫn nhất để giải quyết chuyện này? Chẳng lẽ anh ta điên rồi? “Bác sĩ Lâm! Anh… Anh đừng làm chuyện ngu ngốc! Anh có biết những phóng viên bên ngoài từ đâu tới không? Không chỉ có phóng viên Thời sự buổi tối của Bồ Thành và đài địa phương, mà phóng viên đài truyền hình Thái Dương cũng ở đây! Anh biết đài truyền hình Thái Dương đúng không? Yến Kinh có không ít người có địa vị rất thích và quan tâm đến đài này! Anh mà làm bậy! Sự việc ở nơi này không chỉ lan khắp Bồ Thành mà cũng sẽ lan tới Yến Kinh và hàng ngàn gia đình khắp cả nước! Tới khi đó, tin “Bác sĩ Lâm là kẻ độc ác, giết người”
ai cũng sẽ biết! Chẳng lẽ anh không quan tâm tới danh tiếng của mình sao?”
Cô gái đanh đá kia vội vàng hét lên.
“Tôi không quan tâm.”
Khi cô gái đanh đá vừa nói xong câu này, Phan Lâm lập tức đáp lại.
Cô gái đanh đá trừng mắt nghẹn lời.
“Bác sĩ Lâm, anh… Anh quyết tâm tới vậy sao?”
Cả người Nông Hào run rẩy, tập trung tinh thần hỏi.
“Tôi đã cho anh cơ hội không chỉ một lần, nhưng anh càng ngày càng lấn tới, nếu như vậy, tôi sẽ chiều theo ý các người!”