“Cái gì mà phức tạp hay không phức tạp, chút chuyện nhỏ cũng không xong, chú Đại Vận, đây không phải là phong cách của chú, cha cháu nói chú làm việc là ổn thỏa nhất, cũng khiến cho ông ấy yên tâm nhất.” Vẻ mặt của Lỗ Long có chút khó coi nói.
“Tiểu Long, chuyện này không phải chú không muốn giúp, thực sự là không giúp được, nếu đã như vậy, chú giúp cháu hỏi xem thế nào?” Đối phương nói.
“Thật sự không giúp được?” Lỗ Long hỏi lại.
“Không thể giúp được, vụ án do cục thành phố xử lý, đồn cảnh sát khu vực của chú
đâu thể nhúng tay vào được.” Lời nói trong điện thoại rất quả quyết.
Sắc mặt Lỗ Long trở nên ảm đạm, trực tiếp nói: “Vậy được, chú đừng quản, cháu sẽ nghĩ cách khác.” Lời còn chưa nói xong, anh ta đã cúp điện thoại.
“Anh Long, chuyện này…” Trương Tiểu Cường vẫn luôn nghe điện thoại, lúc này cũng biết có chuyện không hay rồi, nên có chút căng thẳng hỏi.
“Không sao, tao gọi điện hỏi cha tao, chắc chắn không có vấn đề gì lớn.” Lúc này Lỗ Long cũng không dám nói hết, vứt lại một câu, gọi thêm lần nữa.
Chương 45: Xui xẻo Hết Sức
“Cái gì, người của mày, mày ăn gan hùm rồi, có biết lần này đụng đến ai không?
Mày muốn hại chết ông đây, cái thứ súc sinh không bằng, bây giờ ở đâu, lập tức cút về cho tao!”
Trong điện thoại, Lỗ Long chỉ nói sự việc một cách nhẹ nhàng, vẫn chưa kịp nól xong, đã truyền đến một trận gào thét chửi rủa đầy phẫn nộ, đến Trương Tiểu Cường và những người khác đều nghe thấy rõ ràng.
Vẻ mặt của bọn họ thay đổi, nghe ra giọng nói này không phải ai khác, mà chính là ông già của Lỗ Long Lỗ Thiên Tượng phó cục trưởng cục công an thành phố Nguyên Châu.
“Không… Không phải chuyện lớn chứ?”
Lỗ Long chưa từng thấy ông già của mình dùng giọng điệu như vậy nói chuyện sợ tới mức lắp bắp, hỏi một cách vô thức.
“Không phải chuyện lớn? Súc sinh, mày có biết người mà bọn mày muốn đâm là ai
không, là cháu gái của Quan thị trưởng -Quan Anh Hà, mày không phải hại chết tao thì làm gì, bây giờ tao đang ở cục thành phố, mày lập tức về nhà cho tao, việc này mày không cho tao một lời giải thích, tao sẽ nói rõ cho Quan thị trưởng.”
Bốp, đối phương nói xong, tức giận đùng đùng cúp điện thoại.
Lỗ Long đặt điện thoại xuống với vẻ mặt đầy lúng túng, phát hiện cả căn phòng đều im lặng, Trương Tiểu Cường, anh Đạo và những người khác bị dọa đến tái mặt.
Anh ta đột nhiên cảm thấy Trương Tiểu Cường và anh Đạo rất đáng thương, lần này vốn dĩ tưởng rằng chỉ là một tiểu tử không có lai lịch gì, đâu có ngờ lại đá đụng đến cháu gái của Quan thị trưởng một tấm sắt cực kỳ cứng, bây giờ người và xe đều bị cục cảnh sát thành phố bắt giữ, nếu nói điều tra không không ra được gì, vậy thì tuyệt đối không thể.
Theo sự hiểu biết của Lỗ Long, Vũ Trường An cục trưởng cục công an thành phố chính là người trong đường dây của Quan thị trưởng, lần này ông ta nhất định sẽ cho
Quan thị trưởng một lời giải thích, Trương Tiểu Cường, anh Đạo và những người khác chắc chắn sẽ gặp xui xẻo.
“Cái đó, Tiểu Cường, anh cũng không còn cách nào, hay là, cậu ra ngoài trốn trước đi, tôi thấy lần lừa dối này e là quá sức rồi?” Lỗ Long bỏ đi vẻ lúng túng.
Trương Tiểu Cường lập tức giật mình, trên mặt nở một nụ cười khổ, lắc đầu nói: “Anh Long, chuyện này làm phiền anh rồi, em cũng không ngờ lại liên quan đến Quan thị trưởng, vốn tưởng rằng chỉ là Vương phó bí thư …”