Lăng Thần vui sướng nếm thử những món ăn của hưởng thụ những món ăn do các lão bà của mình nấu.Thầm cảm thấy được sự bất mãn của Cổ Nguyệt Na đang nhìn chằm chằm nghi hoặc hỏi
“Na nhi, sao nàng nhìn chằm chằm ta ghê thế.”
“Phu quân huynh không ăn những món thiếp nấu sao.”
Nàng vừa nói vừa chỉ tay vào món ăn nằm ngay trước mặt.Hắn khiếp sợ nàng là Ngân Long Vương thì việc nấu ăn hầu như là chưa bao giờ làm ra cả, run sợ cầm lấy đôi đũa run rẩy nói
“Ta….ta ăn đây.”
Nàng hào hứng nhìn hắn đang chuẩn bị thưởng thức món ăn của nàng.Bỉ Bỉ Đông các nàng không biết nên nói thế nào chỉ biết cười chúc phúc hắn có thể nuốt được.Trong lúc hắn không có ở đây thì chúng nữ khiếp sợ không thôi, gọt rau củ bằng tay, dùng sức mạnh của mình để hầm món ăn của mình,… còn nhiều thứ kinh khủng như vậy xảy ra liên tiếp.
“Hi vọng nó sẽ ngon.”
Lăng Thần cầu nguyện liền gắp nó lên một mùi hương kinh khủng bay tới mũi.Hắn hít xong cảm giác vừa mới được bay lên trởi, đầu lâng lâng như đang hít cần.Cổ Nguyệt Na chăm chú quan sát, hắn không thể để nàng thất vọng được lập tức đưa vào trong miệng.
“Ta đi chết đây”
Đây là ý nghĩ đầu tiên trong đầu hắn.Sau khi ăn xong, hắn cảm thấy món này ghê đến mức kinh tởm nhưng tránh để làm lão bà thất vọng nở một nụ cười nói
"Ngon.....Nó ngon lắm."
Cổ Nguyệt Na mừng rỡ đôi mắt toả sáng như ngôi sao ngọt ngào nói
"Thật sao." Loading...
"Ừ....nó ngon lắm."
Hắn cố nén lại khuôn mặt khuôn mặt không cho biểu hiện khó coi của mình nói.Nàng dịu dàng nói
"Nếu vậy để thiếp lấy thêm cho huynh ăn.Đảm bảo huynh sẽ thích."
Lăng Thần khiếp sợ chỉ mới ăn một món thôi mà chân tay bủn rủn như thế này rồi không biết ăn thêm nữa có chết không.Cái gì mà chỉ có thần hay ác quỷ mới có thể đánh bại hắn, bây giờ e rằng ăn thêm món của Cổ Nguyệt Na nữa thì có khi đi chầu ông bà mất vội vàng nói
"Không cần đâu Na nhi.Ta ăn no rồi."
"Sao có thể thế được.Nghe Đông nhi tỷ nói huynh ăn khoẻ lắm, phu quân yên tâm thiếp sẽ lấy ra thêm cho huynh."
"Ha ha ha."
Các nàng cười rơi nước mắt đây là tự chuốc hoạ vào thân đây mà.Hắn sắc mặt cứng đơ ra nước mắt rưng rưng thầm nghĩ
"Ta tự hại ta rồi."
Mười lăm phút sau, Lăng Thần đã thành công thoát khỏi 1 kỉếp Cổ Nguyệt Na lấy ra hàng tá thức ăn.Mỗi thứ đều kinh khủng như nhau, hắn phải dùng hết sức lực để mà ăn hết số thức ăn đó.Cũng may mà chưa có chết nếu không thì nhục đội quần.Hắn thấy Hồ Liệt Na vẫn chưa ăn liền nói
"Na nhi nàng không ăn sao."
"Không......không phải chủ nhân nói không có lệnh của ngài......thì không được làm gì sao.Hơn nữa thiếp cảm thấy còn thiếu thiếu cái gì nữa."
Nàng hơi đỏ mặt đôi tay bóp ngực rên rỉ nói.Hắn bất lực để tay lên trán lắc đầu vẫy tay nói
"Lại đây ta đút cho ngươi ăn."
Hồ Liệt Na vui vẻ bò tới bên cạnh chủ nhân.Hắn bế nàng ngồi lên đùi từ từ đút từng muỗng canh, nàng ngoan ngoãn ngồi đấy mà thưởng thức những món ăn ngon miệng với nam nhân.A Ngân các nàng nhìn cảnh tượng này hận không thể thay bản thân vào đó ngồi.Hắn mới nhớ ra một chuyện gì đó liền hỏi
“Tiểu Vũ bây giờ muội đang có bao nhiểu trong hệ thống vậy.”
“Muội sao.Để muội xem.”
Tiểu Vũ giật mình khi nghe phu quân nói vậy lập tức mở ra coi.Chúng nữ nghi hoặc khi nghe hai người nói chuyện định hỏi thì nàng ngạc nhiên vui vẻ trả lời
“Lăng Thần ca ca muội có 10 vạn điểm rồi nè.”
Lăng Thần xoa cằm của mình bình tĩnh nói
“Vậy để ta chuyển thêm cho muội 40 vạn cho tròn 50 vạn.”
“Khoan đã.Rốt cuộc hai người đang nói gì vậy.”
Bỉ Bỉ Đông mở miệng thăm dò cái hệ thống mà hai người đang nói cái gì.Tiểu Vũ hớn hở giải đáp thắc mắc các nàng
“Thứ này tuyệt lắm đó Bỉ Đông tỷ.Nó còn có cửa hàng để ta thoải mái lựa chọn đó.”
Bỉ Bỉ Đông: …
A Ngân: …
Hoán Vũ: …
Cổ Nguyệt Na: ….
….
Toàn trường im lặng trong lòng đã không biết cái đó là cái gì rồi sau khi nghe Tiểu Vũ nói xong thì càng mờ mịt không.Lăng Thần bình tĩnh nói
“Nói theo ngôn ngữ các nàng nó giống như sự chỉ dẫn của vị thần.Mọi người phải hoàn thành các chỉ tiêu của nó đưa ra để trở nên mạnh hơn.Trong đấy còn có các thiên tài địa bảo, cơ duyên và nhiều thứ khác.Muốn sở hữu thì nàng bắt buộc phải làm nhiệm vụ kiếm tiền...”
Hắn chậm rãi giải thích công năng của hệ thống.Các nàng ngạc nhiên hóa ra trên đời lại có thứ thần kì như vậy.Hắn tiếp tục nói
“Để công bằng ta sẽ tạo cho mỗi người một cái hệ thống.”
Một lúc sau, chúng nữ kinh ngạc không hết, từ trong hư không bay ra một cái hệ thống mà lại nó rất kì diệu không ai có thể nhìn được ngoại trừ bản thân ra.Hắn nhếch miệng cười tà bắt đầu phát động nhiệm vụ cho các nàng nói
“Nếu trong vòng 5 năm, mọi người phải thành lập chung một thế lực.Đứng đầu vạn giới, khắp nơi đều là Phong Hào Đấu La, trở thành tông môn mạnh nhất mọi thời đại và ta sẽ là người thu nhận các thành viên khác.Các nàng thấy sao.”
“Không cần huynh nói thiếp cũng biết.Bọn thiếp cũng định làm giống như vậy nhưng mà nếu huynh muốn thế này thì bọn thiếp sẽ chấp nhận nó.”
Bỉ Bỉ Đông đại diện cho chúng nữ nở nụ cười nói.Hắn hài lòng khẽ nhìn xuống Hồ Liệt Na đã ăn xong hết rồi vuốt nhẹ đầu nàng nói
“Các nàng muốn xây dựng tông môn ở đâu đây.”
"Muội muội.Muội muốn xây dựng một tông môn ở ngọn núi cao nha, có nhiều cây xanh đặc biệt là những chú thỏ đáng yêu nữa."
Tiểu Vũ hưng phấn nói, nghe xong hắn gật đầu đây là ý kiến của nàng nên không muốn phản bác lại hơn nữa có nhiều thỏ thì sợ mỗi ngày chắc phải mất 50 củ cà rốt mất.Cổ Nguyệt Na lên tiếng
"Nếu như vậy thiếp muốn xây dựng thêm một ít chủng tộc hồn thú.Để cho bọn họ hộ pháp nơi đó."
“Cũng không cần phải hộ pháp đâu vì ta tính không xây dựng nó ở Đấu La Đại Lục này.”
Lăng Thần bình tĩnh nói, các nữ hài tò mò biểu hiện không hiểu ý của hắn.Từ trong túi móc ra một quả cầu hắn tiếp tục nói
“Các nàng sẽ xây dựng tông môn ở trong Thiên Giới Châu này đây.”
“Đây là…..”
A Ngân ánh mắt lấp lánh, nữ nhân ai mà chẳng thích đồ lắp lánh và đẹp đẽ.Nhìn quả cầu này sáng bóng, bên trong còn có mảnh đất thôi, có ánh sáng mặt trời các kiểu.Hắn thấy mọi người trầm trồ như vậy lập tức nắm lấy tay lão bà của mình nói
“Chúng ta đi vào thôi.”