Chương 486
“Cũng xem như cô ta có lòng.”
“Ông nói với cô ta, trước mắt tôi có việc quan trọng phải xử lý, quả thực không có tâm trạng. Cô ta làm việc của cô ta đừng đến tìm tôi.”
“Vâng.” Quản gia chỉ có thể gật đầu đồng ý.
Phan Hổ bên cạnh không nhịn được nói: “Mục Phi Phi trở thành người phát ngôn của hãng mỹ phẩm nào? Nhãn hiệu bình thường không thể mời được cô ta nhỉ.”
“Theo như tôi biết, tỉnh chúng ta dường như không có nhãn hiệu nào lớn cả.”
Quản gia suy nghĩ một chút, cười nói: “Tôi nhớ ra rồi, tên là Tô Ngọc Cao.”
“Dường như là sản phẩm mới của một xí nghiệp ở Long Giang chúng ta, nghe nói đã đạt được giải thưởng lớn gì đó ở quốc tế. Cho nên Mục Phi Phi tiểu thư mới hạ mình đồng ý.”
Tô Ngọc Cao!
Nghe thấy cái tên này, Phan Hổ và Phan Long cùng thay đổi sắc mặt.
Phan Hổ kích động nói: “Anh hai, là công ty của vợ Tần Thiên!”
“Em nhớ ra rồi!”
“Để trả thù Tần Thiên và người phụ nữ này, trước đây chị Mỹ Nhi đã từng dùng một vài quan hệ, cắt đứt kênh phân phối của họ.”
“Không ngờ, họ lại tìm đến Mục Phi Phi làm người phát ngôn, còn muốn đến tỉnh thành mở họp báo!”
Phan Long cũng kích động nói: “Cái gọi là giải thưởng lớn, chính là giải thưởng họ nhận được khi đi triển lãm sắc đẹp quốc tế ở Milan!”
“Nhanh, thông báo cho Mục Phi Phi, nói rằng tôi rất nhớ cô ta. Bảo cô ta mau chóng bay đến gặp tôi!”
“Vâng!” Quản gia vội vàng rời đi.
Phan Long cảm thấy, dường như mình đã nắm bắt được cơ hội.
Nói ra, hắn ta và Phan Mỹ Nhi thậm chí là Tiết Nhân đã chết, ngòi nổ của tất cả mọi chuyện có thể có những chuyện này đều là vì người phụ nữ tên Tô Tô này gây ra.
Bây giờ muốn đối phó Tần Thiên, vẫn phải bắt đầu ra tay từ Tô Tô. Nhất định sẽ khiến cho Tần Thiên khó chịu hơn là tự tay giết Tần Thiên.
Hủy diệt Tô Tô trước rồi lại hủy diệt Tần Thiên, thì em gái đã chết cũng có thể nhắm mắt.
“Trời cũng giúp ta!”
“Thật sự là trời cũng giúp ta mà!”
Hắn ta không nhịn được bật cười ha ha.
Long Giang.
Tần Thiên rất bất ngờ khi nhận được điện thoại của Liễu Thanh. Hắn không khỏi có chút nghi ngờ.
Hắn biết, người phụ nữ mạnh mẽ đến từ tư bản Thiên Phú này, trong lòng luôn có vài thành kiến với mình. Bình thường rất ít khi nói chuyện với mình.
Sao lại chủ động gọi điện thoại đến đây?
“Liễu tổng, có chuyện gì.” Anh bắt máy, nhàn nhạt nói.
Trong điện thoại giọng của Liễu Thanh trầm thấp, trông có vẻ lo lắng, nói: “Là chuyện ký hợp đồng người phát ngôn với Mục Phi Phi.”
“Ồ?” Tần Thiên nhướng mày: “Có gì khó khăn sao?”