Chương 469
Cuối cùng Chó Rừng bị A Tân ném đá đến chết, đầu của hắn ta nở hoa.
Hai người anh em đã chết, Sư Tử Châu Phi và Rắn Hổ Mang, rốt cuộc cũng hoảng sợ.
Quỷ Vô Thường nhân cơ hội này quàng sợi xích lên trên đầu Sư Tử Châu Phi, đập cho đầu hắn ta nứt ra, ngã ngửa xuống đất.
Chỉ còn lại một mình Rắn Hổ Mang.
Anh em Thiên Phạt bao vây hắn ta lại.
Có thể nói hắn ta chắp cánh cũng khó thoát.
Trên mặt Tần Thiên rốt cục hiện lên một nụ cười hài lòng.
Hắn mở miệng: “Chú Tàn, bắt sống.”
Tuy Rắn Hổ Mang hung dữ mạnh mẽ, nhưng dù sao hắn ta cũng đã bị thương và mất máu quá nhiều trước khi trận chiến bắt đầu.
Đối mặt với Tàn Kiếm giàu kinh nghiệm, tốc độ của hắn ta rõ ràng chậm lại.
Thôi Minh bất ngờ xuất hiện, ném phi đao vào bắp chân hắn ta.
Rắn Hổ Mang run rẩy, bất giác quỳ xuống một gối.
Hắn ta vẫn muốn đứng dậy.
“Đừng nhúc nhích.” Bên cạnh vang lên một giọng nói lạnh nhạt, Tàn Kiếm kề thanh kiếm dài khiếm khuyết vào cổ hắn ta.
Trên khuôn mặt trắng bệch của Rắn Hổ Mang lộ ra nụ cười. Hắn ta chậm rãi hạ vũ khí xuống, giơ tay lên.
Tần Thiên mở đèn xe.
Đèn xe chói mắt, khiến cho Rắn Hổ Mang nhắm mắt lại theo bản năng. Nhưng, rất nhanh hắn ta đã mở mắt ra. Đôi mắt nhìn thẳng vào ánh đèn.
“Rốt cuộc mày là ai? Làm sao biết được hành tung của bọn tao?”
Cái chết đang cận kề mà trên mặt của tên này lại không hề có chút sợ hãi.
Từ trên xe bước xuống, Tần Thiên đưa tấm lệnh bài ra trước mặt Rắn Hổ Mang.
Tấm thẻ đen thui, phía trên là ba chữ Diêm Vương Lệnh bằng máu!
Nhìn thấy tấm thẻ này, Tàn Kiếm, Quỷ Vô Thường và Thôi Minh đều nghẹn ngào. Đây từng là tín ngưỡng của họ!
Là niềm kiêu hãnh của họ!
Trong những năm này, họ đã may mắn sống sót giống như cô hồn dã quỷ. Bây giờ, cuối cùng lại nhìn thấy Diêm Vương Lệnh xuất thế, thay trời hành đạo.
Cuối cùng sắc mặt của Rắn Hổ Mang đã thay đổi.
“Diêm Vương Lệnh?”
“Mày chính là chủ nhân mới của Diêm Vương Lệnh, mày là Tần Thiên?” Hắn ta hoảng sợ nói.
Trước đó, hắn hoàn toàn không nghĩ đến Tần Thiên ở phương diện này. Còn tưởng rằng hành tung bại lộ, đội đặc chiến bên nước Rồng được cử đến để tiêu diệt chúng.
Tần Thiên lạnh lùng cười nói: “Muốn sống rời khỏi đây không?”
“Nói cho tao biết, Độc Sư ở đâu.”
“Đôi mắt thiên sứ mới phát triển của hắn ta, ngoại trừ bọn mày còn có những sức mạnh giấu kín nào.”
“Nói rồi, mày có thể sống.”