Chương 326
“Xin ông chủ Tiết yên tâm, chúng tôi bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ!” Kiều Lục và Cường Long đồng ý rồi xoay người rời đi.
Bọn họ đều cho rằng chủ mưu phía sau là Thiết Lâm Phong và thương hội Long Giang. Mà không hề biết toàn bộ thương hội Long Giang chỉ là đang làm việc theo mệnh lệnh của Tần Thiên.
Tiết Kiến nhìn chằm chằm gương mặt lạnh lùng và kiêu ngạo của Tần Thiên trên màn hình, nghiến răng nói: “Tên họ Tần, không phải mày đang chờ tao trả thù sao?”
“Bây giờ bắt đầu trả thù.”
Ông ta bình tĩnh suy nghĩ một chút, vẫn gọi một cuộc điện thoại.
Nghe thấy bên trong truyền đến giọng nói của một người phụ nữ, Tiết Kiến vừa rồi vẫn còn ra lệnh giết người quyết đoán, bỗng nhiên giọng điệu lại trở nên dịu xuống.
Giọng điệu có chút lấy lòng nói: “Mỹ Nhi, A Nhân ở Long Giang, vì chuyện dự án mà xảy ra chút chuyện.”
“Con xem, con có muốn tới thăm nó không?”
Phan Mỹ Nhi lạnh lùng nói: “Không rảnh” sau đó trực tiếp cúp điện thoại.
Trong mắt Tiết Kiến hiện lên vẻ mâu thuẫn và căm hận.
Nhà họ Tiết bọn họ có thể có được như ngày hôm nay, cũng vì ông ta chỉ thị con trai tốt của mình đi nịnh bợ Phan Mỹ Nhi trong thời gian học tập ở Toronto, Canada và nhận được sự trợ giúp của nhà họ Phan.
Phan Mỹ Nhi bị bại liệt do khi còn bé không được điều trị kịp thời cho nên một chân bị tàn tật, dẫn đến tâm lý của cô ta cũng có chút méo mó.
Động một chút là nổi giận.
Tiết Kiến đã từng tận mắt chứng kiến, có một lần con trai bởi vì nhìn một cô gái đi ngang qua mình trên đường mà bị bắt quỳ xuống đường.
Ông ta biết con trai mình không hạnh phúc, đây cũng là lý do ông ta mở một mắt nhắm một mắt về việc con trai lén lút vụng trộm bên ngoài sau lưng Phan Mỹ Nhi.
Thậm chí còn thường xuyên bao che giúp con trai.
Trong ấn tượng của ông ta không có người phụ nữ nào không thể giải quyết bằng tiền, cho nên cảm thấy mặc kệ con trai chơi ai cũng sẽ không xảy ra chuyện gì lớn.
Nhưng ông ta chưa bao giờ tưởng tượng được, bây giờ lại rơi vào kết cuộc này vì một người đàn bà.
Ông ta gọi điện thoại, không mong Phan Mỹ Nhi đến mà chỉ thông báo trước làm đệm cho sau này.
Nếu như Phan Mỹ Nhi biết Tiết Nhân vì nhúng chàm người phụ nữ khác mới rơi vào kết cuộc như này, chỉ sợ chẳng những không giúp trả thù mà còn có thể trút lửa giận lên đầu nhà họ Tiết.
Bây giờ ông ta cần phải xử lý mọi thứ càng sớm càng tốt trước khi Phan Mỹ Nhi biết được sự thật.
“Cường Tử, ông chủ Tiết đối với chúng ta ơn trọng như núi. Cậu còn nhớ lúc bị sát thủ quốc tế truy sát không?”
“Là ông chủ Tiết bảo tôi ra mặt bảo vệ cậu.”
“Bây giờ ông chủ Tiết gặp nạn, đã đến lúc chúng ta trả ơn.” Trong màn đêm, Kiều Lục châm một điếu thuốc nói với Cường Long.
Cường Long tính cách tương đối ngay thẳng, nghe vậy thì trừng mắt nói: “Lục gia, ông đang nói gì vậy?”
“Cường Long tôi há lại là người vong ân phụ nghĩa!”
“Chỉ là một tên Tần Thiên, một mình tôi cũng có thể bắt được, không cần lão già như ông ra tay.”