*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
Tu luyện là một chuyện không thể gấp gáp, coi trọng tùy duyên, nếu cơ duyên đến, đột phá chính là một chuyện trong chớp mắt, nói không chừng nói chuyện với người khác, nói nhiều lại đột nhiên hiểu ra, có chỗ lĩnh ngộ rồi lên cấp.
Hoàng hậu chết, Bùi gia càng hận Lăng Kỳ Tuyết thêm một tầng.
Lần này Lăng Kỳ Tuyết không hối hận vì mình trêu chọc phiền toái lớn.
Chẳng lẽ nàng không giết hoàng hậu, người của Bùi gia cũng sẽ không phái người đến giết nàng sao?
Kể từ khi thiến thái tử, thù hạn giữa nàng và Bùi gia đã sớm không chết không thôi, giết Hoàng hậu, ít nhất tương đương với chặt đứt một cánh tay của Bùi gia, Bùi gia muốn báo thù, cũng phải ước lượng tài nguyên trong tay mình.
Thiếu mất hoàng hậu, Bùi gia lấy được tài nguyên từ hoàng thất cũng sẽ giảm bớt nhiều, bọn họ còn có nhiều tài nguyên để đến gây sức ép với nàng sao?
Khiến Lăng Kỳ Tuyết ngoài ý muốn là, hoàng thất không bày tỏ gì, chỉ hậu táng hoàng hậu.
Chỉ suy nghĩ một chút Lăng Kỳ Tuyết cũng vỡ lẽ, Bùi gia tay cầm trọng quyền, hoàng hậu nhiều năm trong hoàng cung cũng rất phách lối hoành hành, quốc chủ hận không có người thay ông thu thập hoàng hậu, sao sẽ truy cứu chứ? Chưa khen thưởng cho người giết hoàng hậu đã là rất khiêm nhường rồi.
Bùi gia gây bao nhiêu áp lực cho quốc chủ Lăng Kỳ Tuyết không biết, một chút nàng biết đó chính là Lăng gia.
Ở trong lúc nàng bế quan, nhiều lần đại trưởng lão phái người đến đưa tin, xin nàng trở về Lăng gia một chuyến.
Ý định của đại trưởng lão Lăng Kỳ Tuyết cũng có thể đoán được một chút, mời nàng trở về Lăng gia, uy bức lợi dụ, để cho nàng cả đời bảo vệ Lăng gia, không được rời khỏi.
Bảo vệ một gia tộc đã từng coi mình là bùn nhão hung hăng giẫm chân lên, đầu óc nàng chính là không có nước vào.
Sau khi Lăng Kỳ Tuyết xuất quan không để ý đến những tin tức này, nghênh ngang tiêu sái ra khỏi biệt viện nhỏ, đi dạo đến nơi có thức ăn ngon ở Giáo La Thành.
Bế quan một tháng, nàng nằm mộng cũng nhớ đến thức ăn ngon.
Ăn uống no đủ, nàng lại đến đại dược phòng Lâm La mua rất nhiều dược liệu, thuận tiện thăm Lâm Vĩnh Cửu một chút.
Lúc này cấp bậc của Lâm Vĩnh Cửu cũng tăng lên rất nhiều, đến Nguyên tướng trung kỳ, thấy vậy, Lăng Kỳ Tuyết không keo kiệt lấy ra một viên Nguyên Đan cho Lăng Vĩnh Cửu, hy vọng với trợ giúp này có thể không lâu tương lai Lâm Vĩnh Cửu sẽ xông thẳng vào Nguyên Vương.
Dù sao người bên cạnh Đông Phương Linh Thiên đều ở trên Nguyên Vương, không cần phải cho, một lần nàng luyện chế ra ba viên, cho Lâm Vĩnh Cửu một viên chính nàng còn có hai viên, đủ dùng rồi.
Lâm Vĩnh Cửu lần nữa bị hào phóng của Lăng Kỳ Tuyết kích động đến nói không ra lời, ban đầu hắn chỉ cũng chỉ bằng vào trực giác kết giao bằng hữu với Lăng Kỳ Tuyết, không ngờ hôm nay đổi lấy thu hoạch lớn như vậy, vừa nhớ đến mới bắt đầu hắn thậm chí còn không nỡ cho Lăng Kỳ Tuyết vay tiền, Lâm Vĩnh