Vị trí phó hội trưởng Ánh Sáng Chi Đường, trước khi Chu Luật đến vẫn để trống. Điều này ban đầu khiến cho Chu Luật cảm thấy khó hiểu.
Theo tình hình thực tế mà nói, Ánh Sáng cũng không khuyết thiếu người lãnh đạo. Ba vị hội trưởng phân hội bản lĩnh cũng không phải nói chơi, một ít nguyên lão của chủ hội, bất luận lai lịch hay năng lực, cũng đều có tư cách đảm đương chức phó hội trưởng.
Nhưng……
Trải qua mấy ngày quan sát, Chu Luật cuối cùng cũng thấu hiểu hiện trạng của công hội này…… Cái tên Thanh Dạ kia, căn bản đã quẳng một nhiệm vụ cấp SS cho mình!
Một tên thẳng tính không suy nghĩ Đu Đủ, không hiểu sao lại căm thù mình Tiểu Hàn, thần long kiến thủ bất kiến vĩ Tuyết Phong, thề phải hoàn thành hết các nhiệm vụ bí mật của trò chơi Cây Nho…… Những người này tuy rằng đều đầu nhập dưới trướng Thanh Dạ, nhưng trên thực tế lại bằng mặt không bằng lòng, không phục lẫn nhau, cũng khó trách lúc công thành chiến trật tự tương đối hỗn loạn.
Ngược lại, có thể đem nhiều tên quái nhân kiệt ngạo bất tuân như thế tụ tập thành một cái hội, bản lĩnh của Thanh Dạ quả thực rất lớn……
Trừ điều đó ra, trong hội cũng có một vài thành viên khiến cho Chu Luật đặc biệt chú ý.
Một trong ba hội trưởng phân hội Trà Trà, có suy nghĩ, có kỹ thuật, điển hình cô gái mạnh mẽ. Hầu hết các thành viên đều không quan tâm tuổi tác gọi cô là chị. Đồng thời, cô cũng được công nhận như là ứng cử viên duy nhất xứng đáng chức phu nhân hội trưởng.
Nữ thần quan Ly Ca, bình thường không thích nói chuyện lắm, ở một cái phân hội lấy ồn ào nổi danh càng có vẻ trầm lặng hơn. Chu Luật trong lúc vô tình phát hiện thao tác cùng phản ứng của Ly Ca đều vô cùng tốt, bởi vậy đặc biệt điều cô vào chủ hội.
Cuối cùng…… chính là con người thần kỳ Thanh Dạ, một tên hội trưởng hoàn toàn không thể dùng lẽ thường đến phán đoán.
Phía trên, xem như phát hiện tương đối đặc biệt. Còn lại những người khác…… vô luận xem thế nào, vẫn như cũ là một đám những kẻ làm cho người ta đau đầu.
.
Công thành chiến tuần này, là trận chiến đầu tiên Chu Luật phụ trách chỉ huy từ khi nhập hội.
Quan mới nhận chức chưa kịp thể hiện gì, không ngờ mọi người trước hết đã ra một cái đề khó cho Chu Luật.
Tập hợp tại thị trấn Khắc Thụy Tư Đặc, tám giờ toàn bộ đến hẹn năm mươi người, trong đó nhân số chủ hội ngay cả bình thường công thành chiến một nửa cũng chưa tới.
Đội hình không chỉnh như thế, là lần đầu tiên từ khi lập hội tới nay.
Thanh Dạ đứng bên cạnh NPC phát dược phẩm, hoàn toàn không nói gì. Anh đang chờ đợi phản ứng của Chu Luật.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua.
Tám giờ mười, sáu mươi mốt người, nhân số chủ hội quá nửa.
Tám giờ mười lăm phút, cuối cùng đi đến bảy mươi người.
“Hôm nay không đánh à?”
Đợi hồi lâu cũng không thấy phía trên hạ lệnh, Đu Đủ có chút không kiên nhẫn.
“Đúng thế…… cũng nên đi làm nóng người thôi.” Cá Chết ngáp một cái thật to.
“Lão đại, rốt cuộc có chơi hay không vậy?” Có người hỏi Thanh Dạ.
“Chờ phó hội của các cậu an bài, anh chỉ phụ trách phát dược phẩm và nghe lệnh.” Thanh Dạ không nhanh không chậm trả lời.
“Nhưng mà……”
Mọi người liếc mắt nhìn Chu Luật, lại không có ai nguyện ý tiến lên hỏi.
Tám giờ hai mươi phút, Chu Luật dụi tắt điếu thuốc trên tay, ở trên bàn phím nhanh chóng gõ:
“Thời gian đã đến, bắt đầu thanh lọc nhân số.”
“…… Nghĩa là sao?”
“Trước đó đã đăng ký nhưng lại vô cớ vắng họp cùng với muộn trên hai mươi phút, như nhau đá ra khỏi hội, không được tham gia công thành lần này.”
Lời này vừa ra, một mảnh ồ lên.
“Có lầm hay không……”
“Tôi đương nhiên không lầm.” Chu Luật lạnh lùng nói, “Còn nếu muộn trên năm phút, lần này thì không sao, lần sau tôi sẽ không khách khí đá bay tất cả.”
“Anh đang đùa cái gì vậy!” Có người nhìn danh sách bị đuổi trên màn hình, nổi giận.
“Không có quy củ căn bản không thể thành công.” Chu Luật hoàn toàn không quan tâm cảm xúc của đối phương, “Mỗi lần công thành chiến kế hoạch đều đã lập sẵn, cho nên chúng tôi mới quyết định, sau mỗi lần công thành chiến lập tức nhận đăng ký công thành chiến lần sau. Nếu người nào đột xuất có việc không thể tới hoặc đến muộn cần phải xin phép trước. Loại người trong đầu ngay cả chút khái niệm ấy cũng không có, hiện giờ cũng không cần đến đây, nếu không phục xử lý của tôi, như vậy sau này cũng không cần phải đến.”
“Đây quả thực là…..”
“…… rất khoa trương.”
“Hình phạt có phải hay không quá nghiêm trọng?”
Phía dưới bắt đầu nghị luận.
“Vô luận các cậu cảm thấy đây là ‘độc tài’ cũng được, là ‘chính sách tàn bạo’ cũng thế, tôi đều thật tình vì công hội suy nghĩ. Những người không thể thấu hiểu, hiện tại cũng có thể đi.” Chu Luật bình tĩnh nói.
“……”
“Những người không thể thấu hiểu, hiện tại cũng có thể đi”…… đây không thể nghi ngờ là một kiểu đánh bạc.
Chu Luật đã từng thử nghĩ, nếu như có rất nhiều người chủ động rời khỏi hội, Ánh Sáng Chi Đường tương lai sẽ thế nào, mà mình lại làm thế nào để đối mặt với Thanh Dạ?
Cậu đánh cược sự coi trọng của những con người nhìn như nhàn hạ này đối với Ánh Sáng. Hy vọng vào sức hút của Thanh Dạ, thật sự mạnh như trong suy nghĩ của cậu.
Lặng yên qua đi.
“…… Tiếp tục?”
Những lời này của Cá Chết đánh vỡ sự yên lặng. Đồng thời tại một khắc kia, cho mọi người một cái bậc thang.
Cuối cùng không có thua……
Hội này quả thực có hy vọng rất lớn.
Chu Luật cảm thấy chính mình thở phào nhẹ nhõm.
“…… Hiện giờ phân chia nhiệm vụ. Đội một: Đu Đủ, Cá Chết, Tuyết Phong, Lộ Lộ, Tiểu Lâm…… Đội hai……”
Vẫn không phát biểu ý kiến, Thanh Dạ giờ phút này lén lút nói với cậu: “Luật…… cậu thật sự dám……”
Chu Luật mỉm cười nói: “Là hội của anh, tôi có gì mà không dám?”
“Cậu, cậu, cậu thật là…… rất, rất tàn nhẫn……” Người nào đó rớt nước mắt ngồi chồm hỗm ở góc tường.
“Đội trưởng đội một, Cá Chết; đội trưởng đội hai, Yoyo; đội trưởng đội ba, Vô Song; đội trưởng đội bốn……”
Đội bốn là đội ngũ quan trọng bảo vệ viên đá hạt nhân trong tầng hầm, cho nên lúc lựa chọn người cũng phải cẩn thận. Quyết định như vậy, sẽ dẫn tới hơn một nửa hội phản đối đi.
“Đội trưởng đội bốn……” Chu Luật tạm dừng một chút, “Ly Ca, giao cho em.”
“…… Em?” Nữ thần quan cho rằng mình nhìn nhầm chữ. Cho tới nay, đội trưởng ở chủ hội đều rất ít có con gái đảm nhiệm.
“Các tiểu đội mở ra kênh tán gẫu của đội, cần phải nghe theo đội trưởng chỉ huy. Các đội trưởng nghe theo sự an bài hành động của tôi. Các vị có việc riêng xin hãy sử dụng kênh mật, báo cáo tình hình xin dùng kênh hội. Không có việc gì mà sử dụng kênh hội làm ảnh hưởng tin tức truyền đạt, đừng trách tôi không khách khí.”
Luôn quen thói tự do hội viên đâu thể chịu nổi yêu cầu nghiêm khắc như thế, lập tức đều á khẩu không nói được gì.
“Còn chỗ nào không hiểu rõ không?” Chu Luật hỏi.
“…… Chờ một chút, tại sao không cho tôi làm đội trưởng đội bốn?”
Không ngoài sở liệu…… có người phản đối, quả nhiên là Tiểu Hàn.