- Thiên! Anh trêu anh Nguyên vừa thôi.- Nó cáu.
- Ơ, anh trêu cậu ấy hồi nào?- Tỷ chỉnh sang chế đọ mặt vô(số) tội.
- Tất cả trật tự!- Bảo Anh vs Tuấn Khải đồng thanh và tất nhiên là phải trật tự rồi.
10 phút sau~
- Thiên Tỷ, trả cho tớ.
- Không
- Sao cậu có thể......
- Hai người không thể ngưng tranh giành với nhau à?- Nó gắt- Thiên Tỷ, anh trả cái mũ đó cho anh Nguyên đi. Tý nữa em mua cái khác cho.
- Hì hì, anh chỉ trêu cậu ta 1 tý cho vui thôi mà.- Tỷ gãi đầu
- A, tới nơi rồi này.- Hà reo lên.
- Cái con nhỏ này, mới qua ranh giới giữa Hà Nội với Phú Thọ mà mày đã kêu là tới nơi rồi.- Bảo Anh chọc.
- Cái bà chị này- Hà chu mỏ lên cãi- Chị quên đương rồi a? Chỉ cần đi thêm 1 đoạn nữa là tới rồi còn gì.
- Ờ ờ. Bà chị này của cô bị đãng trí rồi.- Bảo Anh không thể cãi lại cô em lí lẽ.
- Oaaa- Nó vươn vai- Thích quá. Khôn khí trong lành thật.
- Công nhận là thích thật.- Tỷ
- A, con chào bác.- Bảo Anh lễ phép chào người đàn ông đang tới gần.- Dạo này bác khỏe không ạ?
- Tất nhiên là ta khỏe. Ô, lần này Nhi cũng về cùng à?
- Ơ hay, cháu đương nhiên là phải về rồi.- Nhi cười hì hì.
- Bác Đạt, bác quên cháu à?- Hà ôm tay mếu.
- Tôi đâu dám quên cô. Cô nghịch nhất trong ba đứa nó.( Hà hay về quên cùng Nhi và Bảo Anh nên gần như đc m.n trong nhà Nhi, Bảo Anh coi là người nhà.)
- Hí hí, bác quá khen.( Ng' ta đang chê mà)
- Ai đây?
- Là nhóm nhạc ở nhờ nhà cháu ạ- Ba nàng đồng thanh
- À à là nhóm nhạc ở công ty TF gì gì đó trong tập doàn bố cháu đúng không?
- Dạ đúng ạ. Mọi người ra đây- Nó vẫy vẫy gọi TFBOYS.
- Chào các cháu.- Bác Đạt nói bằng tiếng Trung( Bảo Bảo: Đây là người đã dạy ba nàng học tiếng Trung a~)
- Cháu chào bác- Đồng thanh.
- Bác ơi, có gì để ăn không ạ?- Hà hỏi( Bảo Bảo: Chị thật hiểu anh Nguyên a~)
- À, bác đang làm món mà mấy cháu thích đây.
- Sườn nướng ạ?- đồng thanh reo hò.
- Tất nhiên rồi thưa mấy tiểu thư.
- Yêu bác nhất- Ba nàng reo xong câu này thì thấy có cái gì đó là lạ.( Ba anh đang lườm a)
Ăn uống no nê xong, cả lũ dẫn nhau đi chơi. Hà muốn lên rừng chơi( Chị nổi hứng khám phá à?), nó cũng thế, còn Bảo Anh và TFBOYS thì....muốn đi ra con suối gần đó chơi( Tính tự tử hả?/Bảo Anhvs TFBOYS:suối thì tự tử kiểu gì hả con đần này????) đa số thắng thiểu số. Thế là tất cả cùng đi tới con suối gần đó nghịch. Đang đi bỗng Khải reo lên.
- A! Cua này!
- Anh thích cua tới vậy sao?- Bảo Anh mỉm cười hỏi.
- Tất nhiên a~
- Vậy ta bắt cua đê.- Nó.
- Mố?!?!?- Hà, Nguyên- Anh/Tôi sợ bị cặp tay lắm ( ==' Cặp này yếu ớt nhất hay sao í)
- Ahahahaha- Tỷ ôm bụng cười- Nhị Nguyên ơi là Nhị Nguyên, có ai bảo cậu bắt đâu? Nhi nó nói thì nó làm chớ!!!
- Thiên.....Tỷ......- Mặt nó tối sầm lại.- Em sẽ xé kuma của anh thành từng mảnh! Dám bỏ rơi em sao?(kuma: Em đâu có lỗi! Là Dịch ca trêu chị mà chị Nhi)
- Này! Em rõ biết là kuma là thứ anh yêu quý nhất trên đời mà!
- Vậy em thua kuma đúng không?
- Đâu có a~ Em hơn kuma 1 tẹo.
- Tha. Bây giờ đi bắt cua đê. Chiều em nấu canh cua cho.
- Để cho chị một con nhỏ nhỏ nha.- Bảo Anh nói.
- Để làm gì?
- Có việc.
- Ok
Thế là cả nhóm mon men tới bên bờ suối. Nó đã nhanh chóng bắt được một giỏ cua. còn năm người con lại chỉ biết ngồi....đếm cua.
- Tổng cộng là 53 con cua!- Nguyên reo- Nhiều quá à. Chắc tối nay được ăn no luôn a
- Trời ơi! Tâm hồn ăn uống của anh...- Hà lắc đầu- Bái phục bái phục.
- Nhi!- Tỷ hét.
- Sao vậy?- Bảo Anh quay phắt người lại.- Trời ơi!Nhi! Dừng lại!
- Ây, cái bà chị khó tính này! Làm gì mà hét to dữ vậy?
- Tiêu Lam. Cậu đứng đó.- Hà hét.
* Chị Nhi*
Vì hai cái cặp tình nhân kia đang vui vẻ nói chuyện còn Tỷ chơi điện thoại, Nhi bị ngã, đầu bị cốc vào tảng đá gần đó ( đá này siêu bự). Dạ vâng, nhân cách tiếp theo đâu ạ. Tiêu Lam là một cô bé sông rất chi là tự do. Không thích bị ép buộc và tất nhiên là never tuân theo quy định chị Bà già Bảo Anh!
Au quên mất chưa nói qua về mấy nhân cách kia:
- Bảo Ly: ngoan ngoãn, hiên lành, là nhân cách mà Nhi thích nhất.
- Thiên Minh: Anh này rất "hiền", Rất quậy, Nghịch xếp thứ hai a~ sau Tiêu Lam.....
Hiên tại thì Tiêu Lam đang định lội xuống chỗ sâu hơn và nước chảy siết hơn
~~~~~ Về truyện thôi~~~~
- Hà, cậu bắt đầu giống Bà già Bảo Anh rồi đấy.- Tiêu Lam nhăn nhó.
Và rồi Tiêu Lam lập tức bị Thiên Tỷ ôm chặt then after that, Thiên bế Tiêu Làm lên bờ một cách an toàn.
- Nè, bỏ tôi ra! Anh là ai vậy?
- Tôi là người yêu Nhi. đừng giãy nữa! Nặng- Thiên Tỷ bực mình.
- Haizzz! Thật không đúng lúc a~- Khải thở dài.
- Đây rốt cuộc là kì nghỉ hay lao động vậy?- Nguyên vò đầu.
- Sao mấy người ủ rũ quá vậy? Đi quẩy cùng tôi không?- Tiêu Lam cười vui vẻ.
- Trời ơi là trời!!!!!! Thiên Nhi! CHO TỤI TUI NGHỈ PHÉP!!!!!!!!!!!!- đồng thanh.
______________________________________________________________
Nhi: Tui cũng đâu có muốn, tại Tiêu Lam ra lúc đó chứ bộ( khóc)
mấy người kia: Tại đứa nào không cẩn thận để bị ngã hả?!?!?!