Chương 379
“Ồ? Vương Đằng.” Sắc mặt Quân Tiêu Dao không đổi, nhìn về thân ảnh được bao quanh trong quang huy vô tận kia.
Lần này ra mặt, cũng rất có khí thế.
Nhưng thế thì sao, Quân Tiêu Dao hắn vốn không sợ bất kỳ ai.
Lúc này, thân hình Vương Đằng được bao bọc trong quang huy vô tận, khiến cho người ta không nhìn rõ mặt của hắn ta.
Bao quanh hắn ta là vô số thần thụy dị tượng đang hiển hoá.
Chân long xuất hải, thần phượng triển sí, kỳ lân diệu không, huyền vũ đà sơn.
Cỗ khí cơ này mạnh đến đáng sợ, tuyệt đối là sự tồn tại hàng đầu của thế hệ trẻ ở Tiên Vực.
Hắn ta đứng song song với Quân Tiêu Dao.
Hai người này.
Một người khí cơ mạnh mẽ, loạn thiên động địa.
Một người bạch y tuyệt thế, càn khôn nhiếp phục.
Thiếu đế Vương gia.
Thần tử Quân gia.
Trước kia đã từng có người hiếu kỳ rằng, nếu như hai người này so đấu với nhau, sẽ va chạm kịch liệt như thế nào.
Mà hiện nay, bọn họ cuối cùng cũng va chạm với nhau rồi.
Vương Đằng nhìn về hướng Khương Thánh Y trước tiên: “Khương Thánh Y, ngươi thân là Tiên Thiên Đạo Thai, đích thực là xứng với Bản Thiếu đế.”
Khương Thánh Y nghe được lời này, đôi mắt lộ ra một tia chán ghét.
Nói như vậy giống như là đang gán ghép nàng với Vương Đằng vậy.
Khương Thánh Y nàng nếu như bị gán ghép, cũng phải ghép với Quân Tiêu Dao, Vương Đằng có tư cách sao?
“Rõ ràng là ngấp nghé Tiên Thiên Đạo Thai, lại luôn mồn nói bản thân cao cao tại thượng, Vương Đằng à, đứng cao có ngày ngã đau.” Quân Tiêu Dao đứng thẳng, ngữ khí mang theo sự châm chọc.
“Hử, lẽ nào ngươi không phải như thế?” Vương Đằng cười lạnh.
Nếu như có người nói hắn ta đứng ở chỗ cao.
Vương Đằng rất thích nghe.
Nhưng Quân Tiêu Dao lại không đứng ở chỗ cao sao?
“Ta và ngươi không giống nhau, Bản Thần tử vốn dĩ là đứng ở đó, còn ngươi ấy mà… vô danh tiểu tốt mà thôi!” Quân Tiêu Dao nói.
Lời này khiến cho tất cả mọi người gần như ngừng thở.
Hai người này, vừa mới bắt đầu đã làm cho không khí ngập mùi thuốc súng.
Trong mắt Chuẩn Chí tôn Vương gia tràn đầy nộ ý.
Quân Tiêu Dao lại dám mạo phạm, khinh thường Thiếu đế Vương gia của ông ta như thế.
“Ha ha, cuối cùng cũng gặp được người còn điên cuồng hơn Bản Thiếu đế.” Vương Đằng cười lạnh một tiếng.
“Thiếu đế? Ngươi xứng sao?”
Quân Tiêu Dao vừa buông lời, Thông Thiên Thần Năng bạo động, một tay đẩy về thương khung vạn dặm, trực tiếp xuất ra tư thế bá đạo trấn áp về phía Vương Đằng!
Mọi người cực kỳ hoảng sợ, sợ đến nỗi toát mồ hôi lạnh!
Ai cũng không ngờ được Quân Tiêu Dạo lại cường thế bá đạo như thế.
Một câu không hợp liền xuất thủ, đánh về phía Vương Đằng.
Một chiêu đột ngột như vậy là ngoài dự liệu của tất cả mọi người.
Thần tử Quân gia, Thiếu đế Vương gia, hai người này đều là nhân vật tuyệt đại, người nào cũng đều có phong thái vô địch.
Hai người nay va chạm nhau, như mũi nhọn đấu với đao sắc.
Chính gọi là Vương không gặp Vương.
Nếu như hai vị vương gặp nhau, thì sẽ xảy ra chiến tranh!
Nhìn thấy Quân Tiêu Dao bá đạo xuất thủ, Vương Đằng hừ lạnh một tiếng.
Hắn ta dẫm mạnh một chân, vô số thần mang hoá thành lợi kiếm, trảm không mà đi, dường như muốn chém nát hư không.
Một tay Quân Tiêu Dao đẩy về thương khung vạn dặm, sức mạnh của Thần Tượng Trấn Ngục Kình bạo động, hoá thành voi thần vàng kim, trấn áp không gian mười phương!
Ầm!
Vòi voi cuộn lên làm dấy lên cơn sóng kim sắc pháp lực vạn trượng, ma diệt vô số thần mang lợi kiếm kia.
“Hử, thú vị đấy.” Vương Đằng cười nhẹ: “Có điều, chỉ có một thân thần lực thì cũng chỉ là mãng phu mà thôi.”
Lời nói của Vương Đằng, khiến cho đám người Khương gia đều sinh ra nộ ý.
Thân phận hiện tại của Quân Tiêu Dao là Thiếu chủ Khương gia, Vương Đằng có tư cách gì đi đánh giá hắn.
Nhưng giờ khắc này, thần mang trong hai mắt Vương Đằng bạo phát, bắn ra ba thước, phía trên đỉnh đầu cũng hiện ra một đồ án giống như một con mắt, dường như có thể nhìn thấu thiên địa.
“Đó là… Võ Đạo Thiên Nhãn!”
Nguyên bản đám người trẻ tuổi của Khương gia có chút nộ ý đối với Vương Đằng, nhưng vào giây phút nhìn thấy con mắt đó lại không nhịn được mà hít khí lạnh.
Võ Đạo Thiên Nhãn, là tu luyện võ đạo đạt đến tình cảnh tinh thâm mới có thể diễn biến ra một loại năng lực khủng bố.
Tương truyền Võ Đạo Thiên Nhãn hễ xuất ra có thể nhìn thấu sơ hở của tất cả thần thông.
Cho dù là chiêu thức gì, ở trước mặt Võ Đạo Thiên Nhãn đều sẽ có sơ hở, không chốn dung thân.
Ầm!
Vương Đằng lại xuất ra một chỉ, trực tiếp huỷ diệt voi thần kim sắc.
Sắc mặt Quân Tiêu Dao vẫn bình thản như cũ.
Hắn ra một chiêu này cũng chỉ là thăm dò, tuỳ ý xuất thủ mà thôi.
Mà dưới lần thăm dò này, trên miệng Quân Tiêu Dao toát lên một tia cười lạnh.
Hắn đã biết nội tình của Vương Đằng này.
Quân Tiêu Dao thi triển Thôn Thần Ma Công, Thôn Phệ Hoàn Oa khủng bố dường như có thể thôn phệ chư thiên chấn áp về phía Vương Đằng.
“Loạn Thiên Thánh Thuật!”
Hai tay Vương Đằng xuất ra, pháp lực ngưng tụ vô số đạo phỉ luyện, dường như có thể đánh vỡ phương thiên địa này.
Cỗ uy thế đó khiến cho đám thiên kiêu Khương Hư Linh đều biến sắc,
Đây chính là uy lực của Thiếu đế, khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi.
Nhưng mà Quan Tiêu Dao lại không lay động.
Thôn Thần Ma Công của hắn va chạm với Loạn Thiên Thánh Thể của Vương Đằng.
Đồng thời chưởng mang lấp lánh trên thương khung, một quyền Lục Đạo Luân Hồi đánh ra, được gia tăng thêm lực lượng của 140 miếng Đại Là Tiên Cốt.
Tiên mang cuồn cuồn, dường như ma diệt nhất phương hư không.
Nhưng Vương Đằng cũng chấn động thân hình.
Bởi vì Võ Đạo Thiên Nhãn của hắn lại không có cách nào nhìn ra sơ hở của một chưởng kia.
Nhất ký Lục Đạo Luân Hồi Chưởng này, đã gần như hoàn mỹ.
Ầm ầm ầm!
Vòng xoáy Lục Đạo Luân Hồi, giống như lục tiểu thế giới, kèm theo chưởng phong của Quân Tiêu Dao nghiền ép về phía Vương Đằng.
Sau đó!
Đường đường là Thiếu đế Vương gia Vương Đằng lại bại như thế.
Điều này khiến cho tất cả mọi người đều không thể ngờ được.
“Ngươi…” Đám người Chuẩn Chí tôn Vương gia cũng lộ ra vẻ sửng sốt.
Hết chương 379.