Chương 281
“Con kiến nhà ngươi...” Sắc mặt Khương Hư Linh âm trầm cực độ.
Nghe Khương Hư Linh cứ há miệng là nói con kiến, trên mặt Tần Hạo phủ kín lạnh lẽo.
Hắn ta lại ra tay, hoàn toàn bùng nổ thực lực của bản thân.
Mà Khương Hư Linh bởi vì Khương Lạc Ly nên ném chuột sợ vỡ đồ, không dám dùng hết sức mà đánh một trận.
Bởi vậy, nhất thời lại bị Tần Hạo khống chế.
Mà hai vị hộ đạo nhân kia cũng bị Thánh Nhân của Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc cản tay.
“Hai tộc các ngươi thân là thế lực đi theo Quân gia, thật sự muốn đối nghịch với Khương gia ta sao?” Một vị Khương gia hộ đạo nhân lạnh lùng nói.
tất cả mọi người trên Tiên Vực đều biết Quân gia và Khương gia là cùng mặc cái quần.
Tất nhiên thế lực theo đuổi của Quân gia cũng biết.
Nhưng bọn chúng lại vẫn muốn đối nghịch với Khương gia.
“Hừ, chúng ta sớm đã không phải người theo đuổi của Quân gia, Cổ Ma tộc ta tuyệt không làm nô!”
“Còn có Cổ Yêu tộc ta cũng vĩnh viễn không làm nô!”
Thánh Nhân của Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc lạnh lùng nói.
Bọn họ nói chắc nịch boong boong, cực kỳ tự tin.
Hai vị hộ đạo nhân của Khương gia thấy thế thì cũng hiểu ra.
E là sau lưng Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc có người chống lưng, bọn chúng có chỗ cậy vào nên không sợ, thậm chí dám can đảm phản bội Quân gia.
Bọn họ lại nhìn về phía Thánh Nhân trên lưng có đôi cánh màu đen, quanh thân lượn lờ lửa đen kia.
“Cửu U Minh Tước tộc.” Ánh mắt hai vị Thánh Nhân chợt lóe.
Nhất tộc này cũng là một trong thập đại tội tộc bị Quân gia trấn áp, không ngờ bọn chúng cũng phá phong ấn mà ra.
Hiện tại, tình hình có chút khó giải quyết.
Khương Lạc Ly đang nằm trong tay bọn chúng, lại còn có ba Thánh Nhân ở đây.
Cho dù bọn họ ra tay thì cũng không chiếm được ưu thế gì cả.
Mà bên kia, vì Khương Hư Linh có cố kỵ nên chưa dùng hết toàn lực, cho nên vẫn luôn bị đánh áp đảo, trên người cũng xuất hiện một ít thương thế.
“Không phải con kiến nhà ngươi tự xưng là hóa thân của chính nghĩa sao, sao cũng dùng loại thủ đoạn ti tiện này?” Khương Hư Linh lạnh lùng nói lời châm chọc.
“Đối với người phi thường thì phải dùng thủ đoạn phi thường, dùng thủ đoạn gì với kẻ tội nghiệt ngập trời như ngươi cũng là bình thường.” Tần Hạo ăn nói rất đường hoàng.
Hắn ta lại thi triển đại thủ ấn, sức mạnh căn nguyên thế giới kích động, hóa thành một trấn thiên chi ấn, trấn áp về hướng Khương Hư Linh.
Khương Hư Linh cũng ra chiêu phản kháng.
Mà đúng lúc này, bước chân của Tần Hạo chợt lóe, dùng tốc độ cực nhanh lao đến trước người Khương Hư Linh, oanh kích một chưởng ra.
“Dùng mấy trò mèo ba chân này mà cũng muốn đối phó ta?” Khóe miệng Khương Hư Linh tràn ra nụ cười lạnh, ra chiêu ngăn cản.
Bỗng nhiên, bên cạnh Tần Hạo có ngọn lửa màu đen chợt lướt qua.
Sau đó, một thiếu nữ mỹ lệ trên lưng có đôi cánh màu đen bỗng thoáng hiện, oanh kích trực diện với Tần Hạo.
“Cái gì!?” Khương Hư Linh hơi ngơ ra, cũng không phản ứng kịp.
Ngay sau đó, đi kèm với một tiếng nổ vang.
Khương Hư Linh hộc máu bay ngược ra sau, ngực cháy đen một mảnh, huyết nhục mơ hồ.
“Công tử!”
Hai hộ đạo nhân biến sắc, vừa định ra tay thì lại bị Thánh Nhân của Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc chế hành.
“Ngươi...” Khương Hư Linh ổn định thân thể lại, nhịn không được lại hộc ra một búng máu, gắt gao mà nhìn chằm chằm vào thiếu nữ cánh đen kia.
“Ngươi cướp đi xương của Tần Hạo, hôm nay cũng phải hoàn lại.” Thiếu nữ có đôi cánh đen lạnh lùng nói.
“Ngươi là... Cửu U Minh Tước tộc...” Sắc mặt Khương Hư Linh rất khó xem.
Gã không ngờ Tần Hạo còn cất giấu át chủ bài này.
Tần Hạo cười lạnh một tiếng và nói: “Ta cũng muốn đa tạ ngươi, nếu không nhờ ngươi đào cốt thì có lẽ ta cũng không gặp được Cửu U.” Hắn ta nói, ánh mắt nhìn về phía Cửu U cũng mang theo một tia ôn nhu.
Sau khi Tần Hạo bị Khương Hư Linh đào cốt, lưu lạc đến biên giới cái chết.
Là Cửu U xuất hiện, cứu vớt hắn ta.
Sau đó nàng ta làm bạn với hắn quật khởi một đường.
Tần Hạo cũng vì Cửu U mà đi tìm Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc, nghĩ cách giúp Cửu U Minh Tước tộc phá phong ấn.
Giữa hai người đã có tình cảm sâu sắc.
“Đáng chết, sớm biết vậy khi đó nên triệt để giết chết ngươi!” Khương Hư Linh có chút hối hận, sắc mặt trầm trọng.
Nhưng gã cũng không biết.
Trong cốt truyện thông thường, gã chỉ là đá kê chân của Tần Hạo mà thôi.
Tần Hạo sẽ dẫm lên gã thượng vị, sau đó hoàn toàn quật khởi.
“Để lâu sẽ sinh biến, Cửu U, chúng ta ra tay giết hắn đi!” Tần Hạo lạnh lẽo nói.
Bình thường thì nhổ cỏ không trừ tận gốc, còn nói nhiều lời vô nghĩa đều là biểu hiện của vai ác.
Tần Hạo thân là vai chính, sẽ không phạm phải dạng sai lầm này.
Cho nên hắn ta nhất định phải giết Khương Hư Linh.
“Ngươi thật sự dám giết ta?!” Trong mắt Khương Hư Linh kích động sát khí.
“Cho dù không giết ngươi thì ngươi cũng sẽ giết ta, một khi đã vậy, vì sao ta không giết ngươi trước!”
Tần Hạo nói hết câu này thì không nói thêm gì nữa, hắn ta đồng loạt ra tay với Cửu U, trấn sát về hướng Khương Hư Linh.
Mà hai vị hộ đạo nhân của gã còn đang bị Thánh Nhân Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc hoàn toàn nhắm vào, căn bản không thể dành ra thời gian cứu viện.
“Đáng chết!”
Nhìn Tần Hạo và Cửu U trấn sát mà đến, sắc mặt Khương Hư Linh hết sức khó coi.
Chỉ sợ gã cũng không ngờ rằng mình được định vị là vai ác nên trời sinh phải bị Tần Hạo dẫm mặt.
“Chẳng lẽ hôm nay Khương Hư Linh ta thật sự sẽ chết trong tay con kiến hạ giới?” Trong lòng Khương Hư Linh bỗng nghĩ đến.
“Biểu ca!”
Khương Lạc Ly bị nhà giam không gian giam cầm, gương mặt xinh đẹp cũng biến sắc.
Tuy Khương Hư Linh chỉ là biểu ca bà con xa của nàng, hai người cũng không có quan hệ thân tình thâm hậu gì.
Nhưng chung quy Khương Hư Linh vẫn là người trong nhà.
Tất nhiên Khương Lạc Ly không muốn nhìn thấy người trong nhà ngã xuống.
Ngay vào thời khắc nghìn cân treo sợi tóc.
Trên trời cao bỗng có một tiễn quang khủng bố xuyên thủng hư không mà đến!
“Tần Hạo, cẩn thận!” Cửu U biến sắc, vội vàng xoay người ngăn cản.
Mà lúc này, ở một phương hướng khác lại có một bóng hình xinh đẹp lao tới cực nhanh, đánh về hướng Cửu U.
“Là ai!” Cửu U lạnh lùng quát một tiếng.
Chín mũi tên liên hoàn của hắn lao thẳng về hướng Tần Hạo.
Đồng thời ở phía bên kia.
Một nữ tử mặc váy lụa đen bó sát người hiện thân.
Hết chương 281.