Rất nhanh, một tông phái trung đẳng tên là Nhị Long tông ở dưới sự khuyên bảo của đệ tử tán loạn Liệt Dương Tông, tụ tập môn nhân xông lên Liệt Dương Sơn, chuẩn bị cướp đoạt bảo tàng tông phái Liệt Dương Tông.
Nhị Long tông này lúc ấy cũng không có một ai đến xem cuộc chiến, ý nghĩ của bọn hắn rất đơn giản, Xích Luyện Tông nhất định là bị Ngũ Lôi Phái dùng âm mưu quỷ kế gì mới bị giết chết.
Hơn nữa, Xích Luyện Tông chết rồi, cho dù võ công Lâm Hi kia có cao cường cũng sẽ bị thương không nhẹ, hiện tại đúng là lúc đánh chó mù đường.
Nhân lúc hắn bệnh lấy mạng hắn!
Thực lực của Nhị Long tông còn không bằng Liệt Dương Tông.
Kết quả, Nhị Long tông chủ đạp vào Liệt Dương Sơn, không, chuẩn xác mà nói, bây giờ là Ngũ Lôi sơn, thời gian vẫn chưa cạn nửa chén trà lập tức bị Lâm Hi dùng pháp kiếm đánh chết tại chỗ, tất cả môn nhân đệ tử giết đến quăng mũ cởi giáp.
Nếu như không phải Lâm Hi cân nhắc Ngũ Lôi Phái vừa mới chiếm cứ Liệt Dương Tông, căn cơ còn không ổn. Chính là giết lên Nhị Long tông, cướp đoạt bảo tàng tông phái của họ.
Bất quá bị Nhị Long tông nháo một lần như vậy, giới tông phái ngược lại là an phận rất nhiều. Cũng đã tiếp nhận sự thực Liệt Dương Sơn đổi tên thành Ngũ Lôi sơn. Thời gian trôi qua mỗi ngày trong tranh luận, Liệt Dương tông băng diệt đã trở thành sự thật.
Lâm Hi triển lộ ra thực lực cường đại, không người dám khinh nhẹ.
Trên Ngũ Lôi sơn, bạch khí lượn lờ.
Lâm Hi đứng ở đính núi, ngạo nghễ đứng thẳng, ngẩng đầu nhìn lên trời, như một quân vương của núi cao vực sâu, tản mát ra khí phách bá liệt.
Ở quanh người hắn từng luồng thiên địa nguyên khí sôi trào, tạo thành vụ khí hữu hình hữu chất, đem hắn bao phủ vào trong. Nguyên khí tinh khiết nhất trong thiên địa này rõ ràng đi qua lỗ chân lông toàn thân hắn, không ngừng tuôn vào trong thể nội, làm dịu đi cơ nhục, cốt cách, huyết quản.
Lâm Hi cảm giác được các khớp xương trong cơ thể ẩn ẩn hình thành từng hạt châu. Lúc thân thể vận công có thể nghe được từng tiếng xì xì điện minh.
Đây là dấu hiệu sắp bước vào đệ thập trọng Lôi Minh kỳ.
Võ giả tu luyện đạt tới đệ thập trọng, các loại năng lượng được hấp thụ vào, hội tụ với số lượng lớn. Đầu tiên sẽ ở ngoài thân thể hình thành một tầng năng lượng, những năng lượng này không ngừng tích lũy ở chỗ khớp xương, sẽ hình thành Lôi Minh châu. Lúc vận động sẽ phát ra tiếng nổ đùng đoàn giống như là lôi đình.
Chính vì vậy mới được gọi là cường giả Lôi Minh kỳ.
Bất quá Lâm Hi cùng võ giả bình thường bất đồng. Hắn tu luyện nội gia quyền, năng lượng cũng không tập kết nhiều ở trong khớp xương, ngược lại là ở trong các kinh mạch, tạo thành chân khí nguyên thủy.
Ầm ầm!
Lâm Hi nhắm mắt suy nghĩ, tinh tế cảm giác tình huống trong cơ thể. Hắn cảm giác được trong cơ thể thật giống như có một mảnh chân khí đạo long đang sôi trào. Loại thanh âm ùng ùng này ngoại nhân không nghe được, nhưng mà ở trong tai hắn lại đặc biệt vang dội.
- Hát!
Bỗng nhiên Lâm Hi quát lớn một tiếng, hai con ngươi mở ra, lóe ra quang mang sáng chói. Bàn tay của hắn đẩy một cái, một con Khí Long thô to phá không mà ra, đánh trúng một khối Ngọa Ngưu thạch ngoài ba mươi trượng. Khối Ngọa Ngưu thạch này lớn như một con trâu nước, toàn bộ do đá hoa cương cấu thành, cứng rắn vô cùng. Nhưng mà bị Khí Long trong cơ thể Lâm Hi xuất ra đánh trúng, bảy tám cây đại thụ cộng thêm Ngọa Ngưu thạch mãnh liệt bạo tạc, dễ dàng nổ ra một hố lớn ở trên mặt đất.
- Thật sự là lợi hại …
Lâm Hi đi tới, dừng lại ở chỗ hố to kia, có chút ngẩn ngơ.
Hắn đã thấy rất rõ ràng, không phải là khí lưu do man lực dẫn động, mà là chân khí chân chân chính chính, là năng lượng thiên địa được hiện ra. Cho dù chỉ là đẩy một chưởng bình thường, không sử dụng bất kỳ chiêu thức gì thì uy lực đã so với hắn sử dụng Hải Nạp Bách Xuyên còn muốn mạnh hơn.
Mà trọng yếu hơn, là không có mãnh vỡ!
Một chưởng này của Lâm Hi cũng không phải là đem khối Ngọa Ngưu thạch kia làm vỡ nát, mà là hoàn toàn biến nó thành tro bụi.
Nếu như bây giờ chống lại một gã cường giả Lôi Minh kỳ, Lâm Hi có thể nắm chắc, một kích như vậy có thể giống như đao cắt đậu hũ, phong bạo dễ dàng xuyên thủng quyền kình của đối phương, dễ dàng ở trên lồng ngực đối phương đánh ra một cái động lớn.
- Trách không được cường giả Luyện Khí cảnh cao cao tại thượng, không phải là võ giả võ đạo thập trọng có thể sánh được. Chỉ bằng vào chiêu này, chính là võ giả võ đạo thập trọng có thể so sánh hay sao.
Lâm Hi tự lẩm bẩm.
Hắn cũng chưa phải là cường giả Luyện Khí cảnh, chiêu thức ấy nhiều nhất cũng chỉ là có chút giống mà thôi. Nếu như đối phương là một gã cường giả Luyện Khí cảnh chân chính, uy lực khổng lồ cỡ nào cũng có thể nghĩ được.
Ngâm!
Tâm niệm Lâm Hi vừa động, sau lưng lập tức truyền đến từng tiếng kiếm ngâm.
Chuôi pháp kiếm đoạt từ Liệt Dương tông này phá vỏ mà ra, lơ lửng ở trên tay Lâm Hi.
Đặc điểm của võ thuật truyền thống chính là từng bộ vị toàn thân đều có thể hóa thành vũ khí. Đồng dạng, Lâm Hi vận chuyển chân khí cũng không giới hạn ở hai tay, phần lưng cũng có thể làm được.
Từng cỗ chân khí không ngừng từ trong cơ thể Lâm Hi đưa vào trong pháp kiếm.
Chuôi pháp kiếm này lập tức lơ lửng giữa không trung, phát ra tiếng chiến minh nhỏ nhẹ, ở chỗ mũi kiếm thậm chí có thể nhìn thấy kiếm quang dài ba tấc, đây chính là kiếm cương rồi.
Bá!
Cánh tay Lâm Hi vung lên, pháp kiếm bay ra, xẹt qua một đám cỏ cách đó không xa.
Cách mặt đất một xích chỗ đám cỏ vô thanh vô tức ngay ngắn bị cắt đứt, lá, cây, cành ngay ngắn hướng bên dưới rơi xuống, khởi lên một mảnh tro bụi.
- Ngự kiếm lược không, chiêu thức ấy đã tương đương với kiếm tiên trong truyền thuyết rồi.
Trong nội tâm Lâm Hi thổn thức không thôi.
Thứ mà ở kiếp trước hắn cầu không được, ở kiếp này trong lúc vô tình rõ ràng đã nhận được. Bất quá Lâm Hi cũng tinh tường, chân khí hiện giờ của hắn căn bản không duy trì ngự kiếm được bao lâu.
Hơn nữa, so với tồn tại tiên đạo chân chính khủng bố nhất, hư không tạo vật, chưởng khống sinh tử, thật sự là không đáng nhắc tới.
Thế giới này ẩn tàng những bí mật không biết còn nhiều lắm.
Sa sa!
Một loạt tiếng bước chân từ phía sau truyền đến, cho dù còn cách rất xa nhưng Lâm Hi vẫn là lập tức cảnh giác, lập tức thu công lại.
Thính lực bây giờ của hắn vô cùng linh mẫn, một con ong bay qua đều có thể nghe được. Bạn đang xem tại Truyện FULL - thegioitruyen.com
Xoay người lại, chỉ thấy một thân ảnh đầu tóc bạc trắng, chắp tay sau lưng đi tới.
- Đại trưởng lão.
Lâm Hi mở miệng nói.
Hắn đã phân phó qua, nghiêm cấm đệ tử bình thường tới gần nơi này. Ngoại trừ Đại trưởng lão, không ai có thể tới gần.
- Ân. Hôm nay chính là ngày lên đường. Sau khi đến khu vực Thần Tiêu tông, ngày mười sáu tháng tám chính là lúc tất cả tông phái tiên đạo nhất thống chiêu mộ đệ tử tiên đạo. Bỏ lỡ lần này liền lại phải chờ thêm năm năm, hoặc là mười năm. Cơ hội khó cầu, ngàn vạn lần không thể bỏ qua.
Đại trưởng lão ngữ trầm giọng nói.