Nobita và Doraemon cùng Shizuka lại kết thúc một ngày tại hành tinh Kuzakuza để về trái đất, đi ngang qua cánh cửa không gian thì bỗng Nobita có cảm giác kì lạ mơ hồ khó nói rõ được, nhíu nhíu lông mày, Nobita vẫn không nói gì mà tiếp tục đi xuống nhà.
Tiễn Shizuka về, ăn tối, lên phòng, Nobita mới có thời gian để xác nhận lại cảm giác.
Mở cánh cửa căn phòng treo tường, Nobita bước vào, thấy vậy Doraemon hỏi:
“Cậu lại định đi đến Kuzakuza sao Nobita?”
Nobita cũng không quay đầu lại mà nói:
“Tớ chỉ định tối nay đổi một nơi ngủ ấy mà…”
Cũng không quan tâm Nobita, Doraemon chui luôn vào căn tủ để chăn nệm của cậu ta, chắc là định ngủ bù vì cả ngày mệt nghỉ bên Kuzakuza.
Bước qua cánh cửa không gian, Nobita lại có cảm giác kì lạ ấy, nó thật khó tả, như có gì đó trong hắn xúc động lên vậy, lại bước trở lại, Nobita nhận ra thứ xúc động chính là Thần Vị và cả kiến thức đã phủ bụi của cậu ta “Teleport”.
Như hiểu điều gì, Nobita mang ra một chiếc bàn đặt ngang hai nơi, một nửa nằm phía trái đất, một nửa nằm bên hành tinh Kuzakuza, xong xuôi thì Nobita cũng lên trên bàn khoanh chân lại để một nửa bên trái tại Kuzakuza, bên phải nằm bên trái đất, rồi bắt đầu bài cảm nhận của quy tiên lưu vũ thuật.
Hành động của Nobita nếu là một người bình thường thì đơn thuần là hành động tìm chết. Cơ thể con người nhìn từ bên ngoài là đối xứng, nhưng bên trong hoàn toàn không, trái tim gần như nằm nghiêng hẳn sang trái, lá gan thì ngược lại gần như bên phải.
Sẽ như thế nào khi trái tim nằm bên trái vì sự ảnh hưởng của tốc độ thời gian nhanh hơn 24 lần mà đập nhanh vô cùng, các mạch máu bên phải lại chậm hơn 24 lần, lại nghĩ đến các đường dẫn truyền xung mạch vì bất nhất về tốc độ chảy của thời gian trong cơ thể mà rối loạn dẫn đến tử vong, ta sẽ càng hiểu được hành động tìm đường chết của Nobita là sao.
Nhưng Nobita vốn từ khi có cái Thần Vị trong người thì theo một phương diện nào đó hắn đã không phải là con người bình thường nữa.
Nobita vô tư ngồi đó mà chả có một vấn đề hay khó chịu gì xảy ra cả, Nobita định tìm hiểu về không gian và thời gian.
Sau khi đánh tan lũ áo đen rồi đưa đến cảnh sát vũ trụ thì sức chiến đấu của Nobita đã phá mốc 5.000, và vẫn tăng lên chầm chậm, coi bộ lời truyền miệng về các vị cứu tinh Trái Đất đã lan khá xa và được nhiều người dân biết đến a.
Người xưa thường nói “Thời Không”, không gian và thời gian là liên hệ gắt gao với nhau, khó khăn mà chia tác được chúng ra.
Có người bảo Nobita muốn tìm hiểu thời gian thì chui vào máy thời gian mà tìm a, tìm hiểu không gian đã có cánh cửa thần kì a, sao phải phiền phức thế nha, Nobita trả lời, các bạn nghĩ dễ quá á.
Mọi người phải biết cánh cửa thần kì, máy thời gian, hay đường hầm thời gian đều là thành phẩm của những đại công nghệ hắc khoa kĩ của thế kỉ 22 a, tất cả đều đã biến từ nguyên liệu thô trở thành thành những thành phẩm hoàn mĩ, Nobita không thể tìm ra được cơ hội cảm ngộ “thời không” nơi đây được.
Có thiên tài nào chỉ nhìn đèn điện mà biết thứ tạo ra nó? Biết nguyên lí? Edison, người bác học thiên tài đã tạo ra bóng đèn chắc cũng chẳng thể trừ phi phá vỡ vài ba chục chiếc bóng đèn để phá giải nó á, Nobita cũng đâu thể phá mấy chục chiếc cửa thần để nghiên cứu a, mà chưa chắc có thể nghiên cứu ra cái gì á.
Nhưng nơi đây không giống, nửa bên trái và nửa bên phải cảm nhận được sự khác biệt rõ ràng khiến Nobita như hiểu như không lâm vào một trạng thái kì diệu, nói theo phong cách tu tiên có vẻ là “ngộ đạo” a.
Nobita ngồi a, ngồi a, cho đến khi giật mình tỉnh lại Nobita nhận thấy đã là 7h sáng chuẩn bị phải đi học rồi.
Đi xuống nhà, đánh răng rửa mặt Nobita không nhận ra một số biến hóa vi diệu giữa hai thế giới sau lần tác tử của mình.
Suốt mấy hôm liên tiếp Nobita luôn ngủ trong tư thế như vậy và Nobita cảm nhận về thời không ngày một mạnh mẽ, sức chiến đấu đã dừng lại tại 5.300 nhưng chỉ như vậy lại có thể khiến Nobita thuấn di được trong khoảng cách 10km, tuy chưa thể thuấn di xuyên vũ trụ, xuyên hành tinh như Songoku, nhưng nên nhớ lúc Songoku làm được thế đã sức chiến đấu bạo lều a, 4.200.000 khi không biến thân và 210.000.000 khi hóa thân siêu saya á.
Nhưng thuấn di của Nobita có khác biệt của Songoku ở đặc điểm đó là không nhất thiết cần phải khóa “khí” của ai mới thuấn di được mà có thể chỉ định bất kì điểm nào trong bán kính 10km đều có thể đến á.
Còn thời gian cowdow thì lùi dần, 10km thuấn gian di động sẽ phải đợi 10s mới tiếp tục lại thuấn di, 9km thì cần 9s, tương tự nếu thuấn di trong vòng bán kính ít hơn 1km sẽ không có cowdow thời gian.
Nhìn đi nhìn lại Nobita vẫn thấy còn tốt chán, hắn cũng chưa định phiêu lưu vũ trụ bằng teleport á.
Hôm nay Nobita và Doraemon cùng Shizuka lại tiếp tục đi chơi đến hành tinh Kuzakuza, bước qua cánh cửa không gian bỗng Nobita nhíu mày lại, cảm giác đi qua cửa hôm nay hoàn toàn khác biệt, đã mấy hôm liền cảm nhận sự biến hóa thời không hai bên cửa Nobita nhận ra ngay sự thay đổi to lớn.
“Doraemon, cậu có chiếc đồng hồ nào không?”
Quay qua Doraemon, Nobita hỏi. Doraemon tuy cũng khó hiểu Nobita đang nói cái gì nhưng vẫn mang một chiếc đồng hồ ra nói:
“Đây nè, mà cậu cần nó làm gì vậy?”
“Tớ kiểm tra chút chuyện…”
Nói đoạn, Nobita cầm chiếc đồng hồ chạy về phòng, chỉnh giờ về giống nhau, bây giờ là 3h40’ chiều, Nobita lại trở lại phòng tạo không gian để chiếc đồng hồ xuống và đợi.
“Cậu làm điều gì thế Nobita, trông cậu khác khác đó, có sự tình gì giấu tụi tớ hả?”
Shizuka quay qua Nobita hỏi, thường ngày Nobita chạy qua Kuzakuza là nhanh chóng tìm Raper và Krim cùng Sami để chơi liền a, đâu có ngồi không hiểu thấu ngắm đồng hồ như thế này?
“Đã qua 5phút, Các cậu đợi tí nhé!”
Nói một câu không đâu, Nobita quay qua Doraemon và Shizuka nói một tiếng rồi lại chạy lại phòng, cũng công nhận hắn thật là rảnh nhức cả trứng a.
Nhìn chiếc đồng hồ trên bàn học, lại nhìn chiếc đồng hồ vừa đưa từ bên kia về, Nobita thở dài một tiếng rồi lẩm bẩm:
“Là thế sao, quả nhiên a…”
Thấy Nobita lại bước qua cánh cửa không gian đi đến hành tinh Kuzakuza, Doraemon và Shizuka một mặt đầy dấu chấm hỏi chờ câu giải thích của Nobita.
“Báo cho các cậu một tin không hẳn là tốt, nhưng cũng không phải tin xấu. Vì một lí do gì đó mà thời gian trôi của hành tinh Kuzakuza và Trái Đất đã đồng bộ.”
Nobita quay qua hai người ném ra một quả bom nặng kí.
“Nghĩa là…”
Doraemon và Shizuka một mặt kinh ngạc nói theo.
“Nghĩa là một ngày tại Kuzakuza bằng một ngày tại Trái Đất rồi, chênh lệch múi giờ mà thôi, chứ thời gian trôi qua tốc độ là bằng nhau.”
Nobita giải thích kĩ càng hơn.
“Thế có nghĩa là tớ không thể cả mấy ngày liền đi chơi cùng Sami-chan? Thế mà cậu bảo không phải tin xấu?”
Doraemon một mặt dẫm phải đuôi mà sửng cồ lên nói, Shizuka cũng tiếp lời:
“Có nghĩa mỗi ngày chỉ có mấy tiếng sau khi tan học ta mới có thể chơi với Raper-kun và Krim-chan?”
“Đúng thế! Nhưng cũng không quá nặng nề như các cậu nghĩ đâu.”
Nobita gật đầu rồi lại lắc đầu nói.
“Thế mà cậu còn bảo không nặng nề????”
Doraemon vẫn một mặt sinh không thể luyến nói.
“Cậu nghĩ thoáng ra là ổn a Doraemon. Cậu bây giờ chơi với Sami-chan rất vui vẻ, đó là cậu cảm thấy vậy, chứ Sami-chan mỗi lần đợi cậu đến là cả tháng trời, cậu nhẫn tâm sao?”
Nobita bắt đầu giải thích cái tốt của việc đồng bộ thời gian.
“Bây giờ tuy một lần không thể chơi cả ngày nhưng đổi lại ngày nào ta cũng có thể có mặt tại hành tinh Kuzakuza á.”
Doraemon cũng gật gật đầu nói:
“Cậu nói cũng có lí, không chỉ vì bản thân mà không quan tâm bạn bè chờ mình đến chơi được á. Chúng ta là ngày nào cũng được chơi thả cửa trong khi Raper bọn họ phải cả tháng trời mới được chơi vui thế a…”
Gật gật đầu, Nobita lại tiếp tục nói nữa:
“Với lại các cậu không nghĩ đến nếu thời gian trôi nhanh như vậy chỉ mấy năm nữa Raper và Krim sẽ trưởng thành sao? Còn chúng ta sẽ vẫn là con nít, rồi không bao lâu sau họ sẽ già đi, trong khi chúng ta là bạn bè mà vẫn chưa trưởng thành á, đó là cỡ nào bi ai?”
Suy nghĩ đến viễn cảnh đó, Doraemon và Shizuka không thể không chấp nhận rằng Đồng bộ thời gian cũng có cái hay, cái tốt a.
Nobita thì nghĩ sâu hơn chút chút, có lẽ khi hắn cảm ngộ thời không, thời gian không đồng bộ đã ảnh hưởng đến cơ thể của hắn, trong khi cơ thể hắn không bình thường mà do Thần Vị bảo vệ, nên thời gian không những không thể làm hại cơ thể hắn mà lại bị Thần Vị dần dần chuyển biến theo chiều hướng vô hại.
Mà vô hại nhất đó chính là không có sai khác trong tốc độ chạy của thời gian, tức hai bên cần đồng bộ, đến hôm nay cuối cùng đã hoàn thành a.
Dĩ nhiên tất cả cũng chỉ là suy đoán của Nobita, dù sao Thần Vị cũng chả mọc ra cái miệng mà giải thích cho hắn á.
“Mặc kệ nó đi! Chúng tâ đi chơi đi! Chỉ có mấy tiếng đồng hồ thôi đấy!”
Doraemon vội vã thúc dục, Coi bộ cu cậu nhớ thương bé Sami lắm a.
“Đi thôi!” Nobita và Shizuka cùng nói, ba người nhanh chóng ngựa chạy đường quen mà đến nhà Raper cùng Krim.
“Mấy cậu cuối cùng đã đến rồi! Chúng tớ nhớ các cậu lắm!”
Đến nơi ba người được chào đón vô cùng nhiệt tình, Krim và Sami thì hai mắt cong thành hình nguyệt nha, trông vô cùng đáng yêu.
Cưỡi trên mấy chú voi, cả đám mấy người lên đường đến trang trại thăm thú một vòng, nói thế chứ công cuộc gieo trồng của mấy luống rau màu nơi đây cũng có phần góp sức không thể bỏ qua của Nobita, Doraemon, Shizuka á.
“Ủa? Sao lại thế này? Toàn bộ cây cối trong vườn đều héo úa. Là lỗi làm sao?”
Thấy mấy cây trong trang trại đều xuất hiện hiện tượng héo úa bệnh tật, Raper và Krim cùng nhíu chặt lông mày lại.
“Hay là mấy cậu quên tưới nước?”
Shizuka cũng quay qua hỏi Raper, Raper lắc lắc đầu nói:
“Chúng tớ dùng máy để tưới nên luôn luôn đầy đủ nước mà, cậu xem kìa.”
Nói đoạn chỉ hướng mấy cột nước nho nhỏ phun lên đầy trên cánh đồng, càng như vậy lại càng chứng tỏ sự kì lạ của hiện tượng.
Đang nhíu mày suy nghĩ mọi người bỗng có tiếng gọi của Sami từ xa xa vọng đến:
“Các anh các chị nhanh đến đây đi! Có chuyện rồi!”