Khai Thiên Tích Địa Đao là chiêu mạnh nhất đại diện cho đao pháp do Thiên Đế sáng tạo.
Nếu Ninh Tiểu Xuyên lĩnh ngộ được tinh túy của Khai Thiên Tích Địa Đaocó nghĩa là có được truyền thừa của Thiên Đế. Khi sử dụng chiêu nay cóthể điều đọng Thần lực Thiên Đế để lại trong thế gian, phát huy được sức mạnh vượt qua cảnh giới hiện nay của hắn.
Sức mạnh của một người dù sao cũng có hạn. Nhưng nếu điều động được sức mạnh của Thần thì sẽ khủng bố tới mức nào?
Hỗn Nguyên Nhất Khí Kiếm là chiêu mạnh nhất đại diện cho kiếm pháp do Tử Kim Hoàng Chủ sáng tạo.
Nếu Ninh Tiểu Xuyên lĩnh ngộ được, khi thi triển kiếm có thể điều động Thần lực của Tử Kim Hoàng Chủ.
Ninh Tiểu Xuyên tu luyện được Thần Ma Chí Tôn Thể, dung luyện Kiếm ĐạoChí Tôn Lực, Sinh Mệnh Chí Tôn Lực, Ma Đạo Chí Tôn Lực, nên hắn hiểu vềkiếm đạo nhiều hơn đao đạo.
Hắn quyết định tham ngộ Hỗn Nguyên Nhất Khí Kiếm trước.
Thất Khiếu Thần Ma Cung bay ra bảy đạo hư ảnh, biến thành bảy đạo tâmthần, tiến vào trong ấn ký hình kiếm, một lần nữa tới thế giới toànchiến kiếm.
Đây là thế giới Thần lực được hình thành từ lạc ấn Tử Kim Hoàng Chủ để lại.
Bảy đạo tâm thần ngồi khoanh chân tại bảy phươngg vị, đồng thời quan sát động tác vung kiếm của nhân ảnh màu tím kia.
Nhân ảnh đó chỉ là một ấn ký nhưng vẫn vô cùng cường đại, uy nghiêm bứcngười, đứng giữa vạn kiếm, tay cầm thần kiếm tím, ngạo thị thiên hạchúng sinh.
Cánh tay giơ lên, chém một kiếm xuống.
Uỳnh!
Ngoài vũ trụ, một ngôi sao khổng lồ bị thần kiếm chém mất hơn một nửa.
Ninh Tiểu Xuyên quan sát mọi động tác nhỏ nhất và quỹ đạo của chiếnkiếm, cảm nhận sự huyền diệu, tham ngộ ý nghĩa kiếm đạo trong đó.
Tuy chỉ là vung tay lên và chém kiếm xuống, nhìn có vẻ đơn giản nhưnglại hàm chứa tâm đắc tu hành cả đời của Tử Kim Hoàng Chủ. Ý nghĩa trongđó nếu viết ra thành chữ thì có lẽ cả trăm triệu chữ cũng không đủ giảithích hết.
Ninh Tiểu Xuyên từng đọc Tử Hà Kinh, nhưng Hỗn Nguyên Nhất Khí Kiếm còn cao thâm khó dò hơn cả Tử Hà Kinh.
Tử Hà Linh là pháp quyết tu luyện Tử Kim Hoàng Chủ để lại cho hậu nhân,còn Hỗn Nguyên Nhất Khí Kiếm là chiêu thức mạnh nhất mà Tử Kim Hoàng Chủ có thể thi triển.
Quan sát suốt chín ngày chín đêm, bóng người kia mỗi ngày đều vung kiếm chín lần.
Như vậy Ninh Tiểu Xuyên đã quan sát Tử Kim Hoàng Chủ thi triển tám mươi mốt lần Hỗn Nguyên Nhất Khí Kiếm.
Hắn cũng tự mình vung kiếm theo bóng người đó, không ngừng thử rồi sửachữa, ít nhất cũng vung hàng vạn lần, nhưng chỉ mô phỏng được động tácchứ không thể lĩnh ngộ được tinh túy của Hỗn Nguyên Nhất Khí Kiếm.
Tuế Hàn Vũ chỉ làm mẫu bốn chiêu kiếm pháp Diệt Thế Kiếm Quyết cho NinhTiểu Xuyên một lần mà hắn ít nhiều cũng tham ngộ được một chút. Rồi tựmình lĩnh hội, không ngừng tu luyện cuối cùng cũng tu luyện được kiếmchiêu.
Nhưng Hỗn Nguyên Nhất Khí Kiếm của Tử Kim Hoàng Chủ, hắn đã quan sát tám mươi mốt lần những vẫn không thể ngộ ra tinh túy trong đó.
Không phải Hỗn Nguyên Nhất Khí Kiếm cao minh hơn Diệt Thế Kiếm Quyết hay ngộ tính của Ninh Tiểu Xuyên kém đi. Mà là vì Hỗn Nguyên Nhất Khí Kiếmđã dung hợp với tu vi cả đời của Tử Kim Hoàng Chủ, đại diện cho võ đạocủa Tử Kim Hoàng Chủ.
Ninh Tiểu Xuyên tham ngộ Hỗn Nguyên Nhất Khí Kiếm cũng chính là tham ngộ võ đạo của Tử Kim Hoàng Chủ.
Chỉ khi tham ngộ được võ đạo Tử Kim Hoàng Chủ thì mới phát huy được uylực thật sự của Hỗn Nguyên Nhất Khí Kiếm. Nếu không thì Hỗn Nguyên NhấtKhí Kiếm cũng chỉ là một chiêu kiếm pháp cao minh hơn các loại kiếm pháp một chút mà thôi.
Tử Kim Hoàng Chủ đã dung nhập võ đạo của mình vào kiếm quyết.
- Hỗn Nguyên Nhất Khí Kiếm quả nhiên quá khó! Lẽ nào Tử tộc nhiều thiêntài như vậy mà không một ai tu luyện thành công chiêu này?
Mất chín ngày trời không tu luyện thành công, nhưng Ninh Tiểu Xuyên cũng không nản lòng, ngược lại cảm thấy đó cũng là chuyện bình thường.
Khi Tử Kim Hoàng Chủ còn tại thế, Tử tộc có khí vận của Thần Linh trợgiúp, thiên tài đời nào cũng có, cao thủ nhiều như lá mùa thu, nhưngcũng không một ai tu luyện thành công Hỗn Nguyên Nhất Khí Kiếm.
Nếu Ninh Tiểu Xuyên chỉ mất chín ngày đã tu luyện được thì nhân kiệt của Tử tộc sẽ bị tức chết mất thôi.
Tuy tạm thời không lĩnh ngộ được tinh túy của Hỗn Nguyên Nhất Khí Kiếmnhưng Ninh Tiểu Xuyên vẫn có thu hoạch rất lớn. Hắn lĩnh ngộ được sâusắc hơn về kiếm đạo và thiên đạo, những điều còn mơ hồ trước đây cũng đã rõ ràng hơn.
Số lượng quy tắc trong Diệt Thế Đạo Nguyên và Thiên Địa Đạo Nguyên tăngmạnh, chỉ còn một bước nữa là tới cảnh giới thứ năm của Thiên Nhân Cảnh.
Hắn cũng có sự thể nghiệm mới về sự vận dụng đạo pháp.
Những tiến bộ này đều là thành quả sau chín ngày tham ngộ.
Quan sát hư ảnh của Tử Kim Hoàng Chủ thi triển chiêu kiếm cũng giống như một vị Thứ Thần đang đích thân chỉ dạy cho Ninh Tiểu Xuyên. Cơ hội này, e rằng các thiên tài khác cả đời cũng khó gặp.
Nếu tu vi và tâm cảnh của Ninh Tiểu Xuyên còn không tiến bộ vượt bậc được mới là chuyện lạ!
Có Trấn Yêu Tháp bên cạnh cũng giống như có hai vị sư phụ cấp Thứ Thầnđi cùng, làm mẫu kiếm quyết và đao pháp cho Ninh Tiểu Xuyên mọi lúc mọinơi.
Sau này tốc độ tu luyện của Ninh Tiểu Xuyên chắc chắn sẽ càng nhanh hơn.
Ầm ầm!
Trấn Yêu Tháp đột nhiên rung mạnh khiến tay Ninh Tiểu Xuyên phát đau, suýt nữa nó đã bay mất.
Đây cũng không phải lần đâu Trấn Yêu Tháp chấn động trong chín ngày qua, số lần chấn động càng ngày càng dày hơn, giống như có thứ gì ở bêntrong muốn xông ra ngoài vậy.
- Nghe nói, một vạn năm trước, Thiên Đế ngao du thiên hạ đã nhốt rấtnhiều cường giả yêu tộc trong Trấn Yêu Tháp. Lẽ nào trong này còn cócường giả yêu tộc vẫn chưa chết?
Một vạn năm thật sự quá lâu, cây cỏ khô héo, biển cạn đá mòn, cho dù là Chân Nhân cũng đã chết già.
Huống hồ là ở trong Trấn Yêu Tháp?
Sức mạnh tự thân của Trấn Yêu Tháp vốn là luyện hóa tu sĩ yêu tộc, đẩy nhanh sự tử vong của tu sĩ yêu tộc.
Đại yêu nào lại có thể chống chọi được sự luyện hóa vạn năm của Trấn Yêu Tháp?
Ninh Tiểu Xuyên cũng căng thẳng, nếu thật sự có đại yêu vạn năm thoátkhỏi Trấn Yêu Tháp, với tu sĩ con người mà nói, đó sẽ là đại kiếp nạn.Trấn Yêu Tháp luyện hóa cũng không chết, đó sẽ là đại yêu khủng khiếptới mức nào?
Từ trong Trấn Yêu Tháp tỏara yêu khí nhàn nhạt, có tiếng gầm thét chói tai vọng ra, giống như củayêu ma quỷ quái dưới địa ngục vậy.
Ninh Tiểu Xuyên lập tức dùng Diệt Thế Ma Hỏa luyện hóa Trấn Yêu Tháp để áp chế nó.
Nhưng luồng yêu khí kia vô cùng cường hãn, Diệt Thế Ma Hỏa căn bản không thể ngăn cản nổi. Ngược lại yêu khí càng ngày càng đậm đặc.
- Thiên Đế Nhận, không phải ngươi đã từng ở bên cạnh Thiên Đế sao? Rốtcuộc Thiên Đế đã phong ấn đại yêu gì mà đến Trấn Yêu Tháp cũng khôngluyện hóa được nó?
Ninh Tiểu Xuyên vội hỏi.
- Có lẽ là Bắc Hải Yêu Chủ, Côn.
Giọng nói của một nữ tử vang lên từ phía chân trời.
Vạn Âm Tiên Hậu đạp mây từ xa bay tới. Chân giẫm mây xanh, đầu đội minhnguyệt, làn da trắng như tuyết, lấp lánh tựa ngọc, quanh người là khóilinh, giống như một vị tiên nữ hạ phàm vậy.
Từ trên người Vạn Âm Tiên Hậu phát ra những tia sáng lấp lánh với mùi hương mê người.
Bùm!
Trên người nàng ta trào dâng một luồng sức mạnh cường đại, một chưởngđánh lên Trấn Yêu Tháp, Ngọc Thánh Khí băng hàn biến thành một tầng mâyngọc sắc áp chế yêu khí tỏa ra từ bên trong.
Ninh Tiểu Xuyên đứng ngay bên cạnh cảm nhận được rõ ràng sự đáng sợ củaluồng sức mạnh đó. Dù chỉ là một tia Ngọc Thánh Khí cũng có thể khiếnhắn biến thành tảng ngọc thạch không còn sinh mệnh nữa.
Dần dần Trấn Yêu Tháp trở nên yên lặng, không chấn động nữa.
Vạn Âm Tiên Hậu thu sức mạnh về:
- Không hổ là Bắc Hải Yêu Chủ, bị Trấn Yêu Tháp luyện hóa vạn năm cũng không chết.
Ninh Tiểu Xuyên một tay cầm Trấn Yêu Tháp, sắc mặt ngưng trọng:
- Nếu không thể luyện hóa được thì sẽ là phiền phức lớn. Nếu để nó thoát ra ngoài chắc chắn sẽ báo thù nhân loại.
- Mọi điều trên thế gian này đều có nguyên nhân, không thể cưỡng cầu.Với sức mạnh của ta cũng chỉ có thể tạm thời áp chế Côn chứ không thểluyện hóa nó.
Vạn Âm Tiên Hậu nói rất thản nhiên.
Tu vi đạt tới cảnh giới của nàng ta đã có thể nhìn thấu được rất nhiềuthứ. Dù Côn thật sự thoát được khỏi Trấn Yêu Tháp thì bà cũng sẽ chỉ ung dung mà đối mặt thôi.
- Lẽ nào thiên hạ không ai có thể luyện hóa được Côn?
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Vạn Âm Tiên Hậu nhìn Ninh Tiểu Xuyên, nói đầy thâm ý:
- Thiên hạ hiện nay Thứ Thần đã tuyệt tích. Trừ phi Phượng Hoàng và Thần Long ra tay, dùng Phượng Hoàng Chân Hỏa và Thần Tức Long Hỏa mới có thể luyện hóa chết được Côn.
Vài chục năm nay cũng chỉ có Thiên Đế tu luyện thành Thứ Thần. Sau khiThiên Đế rời đi, thế gian không còn dấu tích của Thần nữa.
Ở thời đại Vô Thần, Phượng Hoàng và Thần Long chính là những cường giả tối thượng.
Nhưng muốn tìm được Phượng Hoàng và Thần Long đâu có dễ?
Tiểu Hồng tuy cũng tu luyện được Thần Tức Long Hỏa, nhưng tu vi lại quá thấp, căn bản không thể luyện hóa được Côn.
Nếu Côn tạm thời không thể thoát khỏi Trấn Yêu Tháp thì Ninh Tiểu Xuyên đành cất Trấn Yêu Tháp đi, hỏi:
- Tiêu Hậu tới Thần Linh mật địa làm gì?
Vạn Âm Tiên Hậu nói:
- Bản hậu tới Thần Linh mật địa chính là để lấy Trấn Yêu Tháp. Nhưng vôtình lại phát hiện được tung tích của một người khác nên chậm trễ thờigian. Nếu không Trấn Yêu Tháp sao rơi vào tay ngươi được?
Ninh Tiểu Xuyên không hỏi rốt cuộc nàng ta phát hiện ra tung tích của ai, mà hỏi:
- Với tu vi vô thượng của Tiên Hậu, nếu muốn Trấn Yêu Tháp chỉ cần một câu, lẽ nào vãn bối dám không giao ra?
Vạn Âm Tiên Hậu thản nhiên nói:
- Nếu Côn đã chết thì bản hậu đúng là sẽ bắt ngươi giao Trấn Yêu Thápra. Đại chiến giữa yêu tộc và nhân tộc đã tới, bản hậu lấy Trấn Yêu Tháp sẽ rất hữu dụng. Nhưng Côn chưa chết thì sức mạnh của Trấn Yêu Tháp cho dù có mạnh thế nào cũng không thể dùng nữa.
- Một khi dùng Trấn Yêu Tháp thì Côn sẽ thoát ra ngoài. Đến lúc đó nhân loại lại có thêm một đại địch!
- Hơn nữa, ngươi đã lấy được Trấn Yêu Tháp thì đương nhiên cũng phảigánh chịu nhân quả của nó. Sau này nếu Côn thoát ra ngoài thì người nógiết đầu tiên chính là ngươi.
Ninh Tiểu Xuyên không biết phải nói gì, Vạn Âm Tiên Hậu nói nhiều nhưvậy chỉ để tóm lại thành một câu: Ngươi đã có Trấn Yêu Tháp thì phảichịu trách nhiệm trấn áp Côn, nếu không làm được thì cứ đợi bị giết đi.
Đây chính là nhân quả!
Nếu không phải trên Trấn Yêu Tháp có ấn ký của Tử Kim Hoàng Chủ và Thiên Đế thì Ninh Tiểu Xuyên cũng không muốn nhận Trấn Yêu Tháp này, thật sựquá nguy hiểm!
Nếu Côn thoát ra thì chỉ có chết!
Ninh Tiểu Xuyên cuối cùng vẫn không thể kìm chế được sự hiếu kỳ:
- Tiên Hậu rốt cuộc đã phát hiện được tung tích của ai? Lẽ nào là địch nhân vạn năm trước?