Thần Ma Thiên Tôn

Chương 620: Củ cải đỏ



Ninh Tiểu Xuyên có thể cảm nhận được rõ ràng Lục Tí Bạo Long đang đuổi theo sau lưng, quả thực giống như trở lại thời đại mãng hoang, cổ thú như rừng, tiếng long ngâm ngập trời, một luồng khí tức sát phạt cuồn cuộn tràn tới.

Sau khi huyết mạch cuồng bạo trong cơ thể Lục Tí Bạo Long bị kích phát, chiến lực của nó càng trở nên hung hãn, cho dù là Thiên Nhân cũng đều sẽ bị nó xé nát.

Lực lượng của Long tộc hoàn toàn được phơi bày ra.

Rất nhanh, nó đã đuổi theo Ninh Tiểu Xuyên, Long Lân hồng sắc, trên móng vuốt bốc lên hỏa diễm hừng hực, khiến cho cả khu rừng bốc cháy, Long Hỏa lan tràn khắp cây cỏ, mặt đất cũng bị hòa tan thành nham thạch nóng chảy.

Ầm ầm ầm...

Móng vuốt đập tới, đánh xuống lưng Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên chỉ cảm thấy trên lưng giống như bốc cháy, liền cắn chặt răng, hai chân đạp mạnh xuống đất, thân thể bắn lên cao hơn trăm mét, bay tới đỉnh đầu Lục Tí Bạo Long, sau đó vung kiếm chém xuống.

Vụt...

Kiếm khí của Ma kiếm hội tụ tại một điểm, tản mát ra hào quang tinh hồng sắc.

Thế nhưng, Bạo Long này lại có đến sáu cánh tay, lúc trưởng chỉ mới sử dụng một cánh tay để công kích Ninh Tiểu Xuyên mà thôi.

Lúc Ma kiếm chém xuống, năm cánh tay của nó đồng loạt đánh ra, tức giận vừa tăng lực lượng công kích, vừa tăng lực lượng phòng ngự, tuyệt đối không cho phép Ninh Tiểu Xuyên lại lần nữa chém thương cái sừng của nó.

Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy khắp nơi bị hỏa diễm bao trùm, năm cái Long trảo cực lớn đánh về phía hắn, phong bế hết thảy toàn bộ đường lui.

Bỗng nhiên, huyết dịch trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên tuôn trào, lực lượng Chí Tôn được kích phát ra, tốc độ gia tăng gấp ba lần, đột nhiên thay đổi phương hướng, thoát ra giữa kẽ hở Long trảo.

Nếu là Võ giả khác, lúc này nhất định sẽ lựa chọn đào tẩu, thế nhưng hắn lại không bỏ trốn.

Hắn bay về phía lỗ tai của Lục Tí Bạo Long, trực tiếp chui vào bên trong lỗ tai của nó.

Lỗ tai của Lục Tí Bạo Long giống như một cái sơn động cực lớn, Ninh Tiểu Xuyên đứng bên cạnh sơn động, dốc hết toàn bộ Thiên võ nguyên khí trong cơ thể, hét lớn một tiếng vào sâu bên trong lỗ tai của nó.

Thiên Lôi Hồng Chung.

Thần Thông Võ Đạo ngưng tụ thành sóng âm, sóng âm tựa như tầng tầng sóng nước, đánh thẳng vào sâu bên trong lỗ tai của Lục Tí Bạo Long.

Ầm ầm ầm...

Trong đầu Lục Tí Bạo Long quả thực giống như có tiếng thiên lôi nổ vang, chấn cho nó thất điên bát đảo, hai tay ôm đầu, không ngừng quay cuồng trên mặt đất, đè nát cả một mảng lớn rừng rậm cổ mộc.

Ninh Tiểu Xuyên vẫn đứng trong lỗ tai của Lục Tí Bạo Long, cố gắng ổn định thân thể, tiếp tục thi triển Thần Thông sóng âm “Thiên Lôi Hồng Chung”.

Lục Tí Bạo Long cực kỳ khó chịu, đầu giống như nổ tung, trong miệng không ngừng phát ra tiếng gào thét kinh thiên động địa.

Tiểu nhân sâm nữ nhìn thấy bộ dạng thống khổ của Lục Tí Bạo Long, lập tức bay tới, thập phần ân cần hô lên:

- Nhận thua, nhận thua, ngươi mau buông tha cho Tiểu bánh bao, ta nhận thua.

Ninh Tiểu Xuyên đình chỉ thi triển sóng âm công kích, thế nhưng cũng không bay ra khỏi lỗ tai của Lục Tí Bạo Long, cười nói:

- Nhận thua? Vậy ngươi đáp ứng để cho ta ăn?

- Ngươi… Ngươi thật không biết xấu hổ, hèn hạ, ngươi đúng là đồ chuột chui lủi, tưởng trốn vào lỗ tai Tiểu bánh bao là giỏi ư? Có bản lĩnh thì đường đường chính chính đánh một trận với Tiểu bánh bao!

Tiểu nhân sâm nữ thập phần tức giận, nghiến răng nghiến lợi, vô cùng kinh bỉ Ninh Tiểu Xuyên.

- Nói đùa chắc? Chẳng lẽ không phải ta đang dùng bản lĩnh đường đường chính chính của mình ư? Có một số việc, chưa chắc phải dùng đến man lực mới có thể giải quyết, tại sao không thể sử dụng trí tuệ chứ?

Ninh Tiểu Xuyên nói.

Sau khi Lục Tí Bạo Long kích phát huyết mạch cuồng bạo, chiến lực trở nên cực kỳ khủng bố, tay không có thể xé nát cả Thiên Nhân.

Nếu như Ninh Tiểu Xuyên liều mạng với nó, nhất định là sẽ bại nhiều thắng ít.

Thế nhưng, mặc dù lực lượng của Lục Tí Bạo Long vô cùng khủng bố, tuy nhiên trí tuệ lại kém xa những Long tộc khác.

Lúc Ninh Tiểu Xuyên và Lục Tí Bạo Long giao thủ, hắn đã nghĩ ra cách làm thế nào để đánh bại nó.

Nhược điểm lớn nhất của Lục Tí Bạo Long, chính là hai lỗ tai.

Lục Tí Bạo Long có tổng cộng sáu cánh tay, hai cái Long tí trái phải chuyên dùng để bảo vệ hai lỗ tai, trừ phi ngươi chặt đứt được toàn bộ Long tí trên người nó, bằng không thì cho dù tu vi của ngươi có cao hơn, cũng không có khả năng xông vào trong lỗ tai của nó.

Thế nhưng, Ninh Tiểu Xuyên vừa mới bắt đầu đã dốc toàn lực ra tay, sử dụng Ma kiếm chém thương cái sừng trên đỉnh đầu Lục Tí Bạo Long, khiến cho Lục Tí Bạo Long sinh ra lòng phòng bị với hắn.

Cho nên, lúc Ninh Tiểu Xuyên huy động Ma kiếm chém lên sừng nó lần nữa, tính cảnh giác của nó lập tức kích khởi tới mức tối đa, đem toàn bộ Long tí đánh thẳng tới Ninh Tiểu Xuyên, cho nên cũng quên việc bảo vệ hai cái lỗ tai của mình.

Ninh Tiểu Xuyên thừa hư mà vào, lúc năm cái Long tí vây công, liền xông vào trong lỗ tai của Lục Tí Bạo Long, từ đó chuyển bại thành thắng.

Một loạt thủ đoạn này thoạt nhìn thì thập phần đơn giản, thế nhưng lại nguy hiểm tới cực điểm.

Nếu như Ninh Tiểu Xuyên không có Ma kiếm thì lúc vừa mới bắt đầu, căn bản không thể đả thương được cái sừng của Lục Tí Bạo Long, cũng sẽ không khiến cho Lục Tí Bạo Long sinh ra lòng phòng bị với hắn.

Như vậy thì bất kể sau đó Ninh Tiểu Xuyên sử dụng thủ đoạn gì, cũng đều sẽ mất đi tác dụng.

Nếu không phải Ninh Tiểu Xuyên có tốc độ có thể sánh ngang với Thiên Nhân, vậy thì hắn cũng không có khả năng đào tẩu được từ trong tay Lục Tí Bạo Long, có lẽ, chỉ một trảo của Lục Tí Bạo Long đập xuống, cũng đủ đánh chết hắn rồi.

Cho nên mới nói, Ninh Tiểu Xuyên có thể đánh bại Lục Tí Bạo Long, không chỉ dựa vào trí tuệ, mà còn dựa vào thực lực cường đại của bản thân.

Cả hai thứ này, bất kể thiếu thứ nào cũng không được.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Muốn chiến với ta một trận nữa thì tuyệt đối không có khả năng.

Tiểu nhân sâm nữ vội hét lên:

- Vậy ngươi muốn thế nào?

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Ta không thích ăn thịt rồng, thế nhưng lại thích ăn nhân sâm a.

Tiểu nhân sâm nữ tức đến mức không ngừng dậm chân, nói:

- Ngươi rốt cuộc là chuột hay là thỏ? Chưa thấy nhân loại nào lại thích ăn chay như ngươi.

Ninh Tiểu Xuyên lập tức vui vẻ, nói:

- Ta thật ra rất thích ăn chay, một mạng đổi một mạng. Nếu ngươi đồng ý, ta sẽ tha cho nó. Nếu ngươi không đồng ý, vậy thì không có biện pháp rồi, ăn thịt rồng cũng là đại bổ a. Ăn một đầu Lục Tí Bạo Long cấp bậc Thiên Nhân, có lẽ ta còn có thể trực tiếp đột phá tới Thiên Nhân cảnh.

- Đừng, đừng, ngươi ăn ta đi, đừng ăn Tiểu bánh bao, Tiểu bánh bao không thể ăn được, thịt của nó rất cứng, làm hư răng, hại dạ dày, tổn thương thân thể, thịt của ta thơm hơn nó, mềm hơn nó.

Tiểu nhân sâm nữ cuối cùng cũng bắt đầu sốt ruột.

Nàng sợ Ninh Tiểu Xuyên sẽ giết chết Lục Tí Bạo Long, cho nên liền vén ống tay áo của mình lên, lộ ra da thịt vàng rực rỡ. Vì muốn chứng minh thịt của mình rất non, nàng còn nhéo nhéo lên cánh tay một cái, tựa như có thể vắt thành nước vậy.

Nàng là một gốc thông linh kỳ dược, thế nhưng lại có sinh mệnh và trí tuệ riêng.

Hơn nữa, nàng vì muốn cứu Lục Tí Bạo Long, nên cam nguyện để mình bị Ninh Tiểu Xuyên ăn, chứng tỏ nàng cũng có tình cảm, tâm địa cũng không phải thật sự xấu xa.

Nếu như ăn sống nàng, Ninh Tiểu Xuyên không khỏi có cảm giác như ăn một con người. Huống chi, Tiểu nhân sâm nữ quả thật rất dễ thương, nếu như ăn sống nàng, trong lòng nhất định sẽ rất mâu thuẫn.

Ninh Tiểu Xuyên trầm tư giây lát, ánh mắt trở nên nhu hòa, nói:

- Ngươi là một gốc thông linh kỳ dược phải không?

- Ừm, ta là một gốc tiểu kim sâm dễ thương, gia gia gọi ta là Củ cải đỏ.

Tiểu nhân sâm nữ nói.

- Củ cải đỏ?

Ninh Tiểu Xuyên có chút kinh ngạc, cười nói:

- Củ cải đỏ, muốn cứu Lục Tí Bạo Long cũng không phải là không có biện pháp, nếu như ngươi có thể tìm được một gốc thông linh kỳ dược khác cho ta, ta sẽ bỏ qua cho các ngươi.

Đôi mắt Củ cải đỏ lập tức sáng lên, nói:

- Thật sao?

- Đương nhiên.

Ninh Tiểu Xuyên nói.

Củ cải đỏ suy nghĩ một chút, đôi mắt liền sáng lên, nói:

- Ta biết có một chỗ mọc rất nhiều thông linh kỳ dược, thế nhưng, bọn chúng đều rất xấu xa, đường xá lại quá xa xôi, cho dù phi hành thì cũng phải mất rất lâu mới đến nơi.

- Rất nhiều thông linh kỳ dược?

Ninh Tiểu Xuyên kinh ngạc thốt lên.

Củ cải đỏ dùng sức gật đầu, nói:

- Rất nhiều thông linh kỳ dược xấu xa, ta là thông linh kỳ dược tốt.

- Ngươi là thông linh kỳ dược tốt?

Ninh Tiểu Xuyên khẽ cười, nói:

- Nơi mà ngươi nói là mọc rất nhiều… thông linh kỳ dược xấu, có cách xa nơi này lắm không?

Củ cải đỏ nói:

- Có lẽ phải đi mất năm, sáu ngày, nếu ngươi thả Tiểu bánh bao ra, ta sẽ dẫn ngươi đi.

- Thả nó? Đương nhiên là có thể!

Ninh Tiểu Xuyên nói.

Trong mắt Củ cải đỏ liền lộ ra một tia vui vẻ, giống như một tiểu yêu tinh vừa thực hiện được âm mưu.

Ninh Tiểu Xuyên tất nhiên nhìn thấy tia vui vẻ trong mắt nàng, liền cười nói:

- Thả nó thì đương nhiên có thể. Nhưng để đề phòng, sau khi thả nó, nó lại công kích ta, cho nên ta phải bắt ngươi làm con tin.

Vụt...

Ninh Tiểu Xuyên điều động Âm Dương Minh Hỏa ra, hóa thành một bàn tay hỏa diễm, bắt lấy Củ cải đỏ còn chưa kịp phản ứng.

Âm Dương Minh Hỏa có năng lực khắc chế với thông linh kỳ dược.

Sau khi Củ cải đỏ bị hỏa diễm bao trùm, liền không ngừng giãy dụa, không ngờ lại lấy ra một thanh đoản kiếm bạch ngọc, chém phá Âm Dương Minh Hỏa, sau đó trốn ra ngoài.

Vụt vụt vụt...

Một sợi Khốn Long tác bay ra ngoài, quấn ngang hông nàng, kéo nàng trở về.

Củ cải đỏ cắn chặt răng, tức giận nói:

- Tên tiểu nhân hèn hạ ngươi, tiểu tặc vô sỉ, không ngờ lại lật lọng, ta liều mạng với ngươi.

Hai tay nàng nắm chặt đoản kiếm bạch ngọc, kéo động một vệt kiếm quang màu trắng, chém xuống Khốn Long tác.

Thế nhưng, đoản kiếm bạch ngọc còn chưa kịp chém xuống thì đã bị Ninh Tiểu Xuyên cướp đi.

Ninh Tiểu Xuyên thu hồi Khốn Long tác, bắt lấy Củ cải đỏ, nhấc nàng lên, cười nói:

- Tại sao ta lại là tiểu nhân hèn hạ? Ta lật lọng lúc nào?

Cánh tay nhỏ bé của Củ cải đỏ dùng sức đẩy tay của Ninh Tiểu Xuyên ra, còn dùng miệng cắn lên ngón tay của hắn. Thế nhưng, ngón tay của Ninh Tiểu Xuyên lại giống như kìm sắt, khóa chặt lấy nàng, nàng căn bản là không thể thoát được.

Củ cải đỏ thở hồng hộc, cuối cùng vẫn lựa chọn từ bỏ giãy dụa, nói:

- Ngươi đã đáp ứng bỏ qua cho chúng ta, bây giờ lại bắt ta, lại không thoát ra khỏi lỗ tai của Tiểu bánh bao, như vậy còn không phải là lật lọng sao? Ngươi là một đại nam nhân, động tay động chân với thân thể của nữ hài tử, sau này người ta làm sao gặp người khác nữa? Ngươi như vậy còn không phải là tiểu nhân hèn hạ ư? Vô sỉ, hạ lưu, bỉ ổi, xấu xa.

Ninh Tiểu Xuyên triệt để im lặng, nói:

- Ngươi vừa mới lớn ư? Ta động tay động chân với ngươi?

- Ngươi nói ai nhỏ?

Củ cải đỏ không phục, cố ý ưỡn ngực, bộ ngực tròn trịa nhỏ như đậu hà lan nhô lên, đôi mắt xinh đẹp nhìn Ninh Tiểu Xuyên trừng trừng, rất không hài lòng với câu nói vừa rồi của hắn.

Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu, cũng không muốn tranh chấp với nàng, liền chui ra khỏi lỗ tai của Lục Tí Bạo Long.

Ninh Tiểu Xuyên vừa mới chui ra khỏi lỗ tai của Lục Tí Bạo Long, Củ cải đỏ liền lập tức hét lên:

-Tiểu bánh bao, mau ra tay trấn áp hắn!

Grào...

Lục Tí Bạo Long gầm lớn một tiếng, chấn cho cát bay đá chạy, đột nhiên từ dưới đất đứng dậy.

Nó há cái miệng rộng, hàm răng sắc bén nhọn hoắt, đôi mắt trừng lên cực kỳ khủng bố, một trảo đập xuống đỉnh đầu Ninh Tiểu Xuyên.

Chính là tên nhân loại trước mắt này.

Thật sự đáng hận, thiếu chút nữa là rống nổ đầu của nó rồi.

Thù này nhất định phải báo, xé nát hắn ta thành mảnh vụn.

Ninh Tiểu Xuyên thì không hề sợ hãi chút nào, nhàn nhạt liếc nhìn Lục Tí Bạo Long một cái, nhấc Củ cải đỏ lên, cười nói:

- Tiểu bánh bao phải không? Nếu ngươi không muốn Củ cải đỏ bị ta ăn sống, vậy thì ngươi tốt nhất nên thành thành thật thật nghe lời, hiểu chưa?

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv