Thần Ma Thiên Tôn

Chương 372: Kiếm của Nhiếp Lan Tâm



Ninh Tiểu Xuyên mở ra song dực, tựa như một con chim lớn, mang theo Nhiếp Lan Tâm bay xa hơn ngàn dặm, dừng lại ngoài một khu vực huyện thành, sau đó đi vào trong huyện thành.

- Ninh Tiểu Xuyên, ấn ký Võ Đạo của ngươi đã bị hai vị sư thúc của ta thu thập, căn bản không có khả năng trốn thoát. Bọn họ sẽ rất nhanh đuổi tới đây.

Nhiếp Lan Tâm nói.

Sau khi tiến vào thị trấn, Ninh Tiểu Xuyên liền thả Nhiếp Lan Tâm ra.

Dáng người Nhiếp Lan Tâm mảnh khảnh thướt tha, ngực mông no đủ, da thịt trắng nõn tinh tế, toàn thân tản mát mùi hoa lan thơm ngát. Mặc dù dùng lụa trắng che mặt, thế nhưng vẫn vô cùng xinh đẹp thoát tục, không giống nữ trong thế gian, khiến cho vô số Võ giả trong huyện thành đều quay đầu nhìn, không ngừng thán phục.

Ninh Tiểu Xuyên đi vào trong một tửu lâu, gọi ra một bàn thức ăn, sau đó nói:

- Ta đương nhiên biết bọn họ vẫn còn đuổi theo, cho nên, thay vì chạy trốn bọn hắn, còn không bằng ngồi xuống thưởng thức mỹ tửu ngọc thực, sau khi lấp đầy bụng thì phân cao thấp với bọn hắn một phen. Nhiếp tiên tử, ngươi muốn uống một ly không?

Ninh Tiểu Xuyên đưa qua một chén rượu.

Ánh mắt của Nhiếp Lan Tâm thoáng dừng lại bên chén rượu một chút, sau đó liền thu hồi ánh mắt, căn bản không hề có ý định uống rượu.

Ninh Tiểu Xuyên có chút hậm hực, cầm chén rượu của nàng đặt lên môi mình, uống cạn một hơi, sau đó đặt chén rượu xuống bàn, nói:

- Rượu tại huyện thành này quả thật không sánh bằng huyền tửu linh dịch tại Hoàng thành, khó trách Nhiếp tiên tử không để vào mắt. Chẳng qua, độ rượu này lại có thể so sánh được với Vodka.

- Ta không uống rượu.

Thanh âm của Nhiếp Lan Tâm rất thanh thúy dễ nghe, trên mặt có vài phần không vui.

Đương nhiên, nàng cũng chưa từng nghe qua loại rượu “vodka” này.

Ninh Tiểu Xuyên mím môi, nhìn nàng một cái thật sâu, nói:

- Bây giờ ngươi có thể đi được rồi.

- Ngươi có ý gì?

Nhiếp Lan Tâm đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt đột nhiên lóe lên, đối diện với ánh mắt của Ninh Tiểu Xuyên trong khoảng cách gần.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Ngươi thật sự cho rằng ta muốn bắt ngươi làm con tin? Ta làm vậy, chẳng qua là không muốn bọn họ hoài nghi ngươi mà thôi. Nói thực ra, ngươi đi theo ta, ngược lại sẽ làm ta bị liên lụy.

Ninh Tiểu Xuyên quả thật chưa từng nghĩ đến việc bắt Nhiếp Lan Tâm làm con tin, muốn thoát khỏi Duyên Sinh phong chủ và hai đại Điện chủ của Thiên Âm Tông, đối với hắn mà nói, cũng không phải là chuyện khó khăn lắm.

Sở dĩ hắn làm vậy, cũng chỉ vì không muốn khiến cho Duyên Sinh phong chủ và hai vị Điện chủ của Thiên Âm Tông hoài nghi Nhiếp Lan Tâm, cho nên mới cố tình dựng cảnh mình bắt cóc Nhiếp Lan Tâm mà thôi.

Nhiếp Lan Tâm là người thông minh, tất nhiên liền nhanh chóng hiểu ra nguyên nhân tại sao Ninh Tiểu Xuyên làm vậy, chợt nói:

- Ấn ký Võ Đạo của ngươi đã bị Nguyệt Cầm điện chủ và Duyên Sinh phong chủ nắm được, nếu ngươi trốn về quân doanh triều đình, bí mật Xuyên công tử là Ninh Tiểu Xuyên sẽ lập tức bị tất cả mọi người biết được, đến lúc đó, sẽ có rất nhiều người muốn lấy mạng của ngươi. U Linh sơn trang và Kiếm Các Hầu Phủ trong Hoàng thành, cũng không thể yên ổn nổi.

Điều này, Ninh Tiểu Xuyên tất nhiên biết rõ hơn bất kỳ ai khác, ánh mắt đột nhiên trở nên lạnh lẽo, nói:

- Cho nên, hai người bọn họ phải chết!

- Nếu ngươi đã có quyết định, vậy thì ngươi hãy tự bảo trọng.

Nhiếp Lan Tâm đứng dậy, từ trong cửa sổ tửu quán bay ra ngoài, thi triển quang dực bay ra khỏi huyện thành.

Tốc độ của nàng cực nhanh, chỉ trong chớp mắt đã không còn thấy bóng dáng nữa.

Một lúc sau, Ninh Tiểu Xuyên đặt một đồng tiền lớn lên bàn, sau đó cũng đuổi theo.

Nhiếp Lan Tâm vừa bay ra khỏi huyện thành không lâu, liền thấy Nguyệt Cầm điện chủ, từ rất xa đã hô lên:

- Sư thúc, cứu ta!

Nguyệt Cầm điện chủ ngồi trên lưng một đầu Thanh Hạc Huyền thú lục phẩm, vốn dĩ bà ta đang lần theo ấn ký Võ Đạo của Xuyên công tử đi tới đây, không ngờ lại thấy Nhiếp Lan Tâm bay tới, trong lòng liền mừng rỡ, nói:

- Lan Tâm, ngươi làm sao trốn khỏi tên ma đầu kia?

Nhiếp Lan Tâm hạ xuống trên lưng Thanh Hạc, trong lòng vẫn còn sợ hãi, nói:

- Sư thúc, lúc Xuyên công tử thi triển Cụ Tượng Thần Thông đã bị Thần Thông cắn trả, lúc hắn đang vận công trị thương, ta liền trốn đi.

- Tốt lắm, ta đã sớm nghi ngờ với tu vi của hắn, làm sao có thể thi triển ra Cụ Tượng Thần Thông được? Thì ra là cưỡng ép vận công, tự làm hại bản thân. Đây chính là thời cơ tốt nhất để diệt trừ hắn.

Trong mắt Nguyệt Cầm điện chủ chợt lộ ra vẻ lạnh lẽo và mừng rỡ.

- Nhiếp Lan Tâm, ngươi trốn đi đâu rồi?

Ninh Tiểu Xuyên từ trong huyện thành đuổi ra.

Nếu như đã giúp Nhiếp Lan Tâm thoát thân, vậy tất nhiên phải đóng kịch cho trọn vẹn.

Ninh Tiểu Xuyên vừa nhìn thấy Nguyệt Cầm điện chủ, lập tức dừng bước, trong mắt lộ ra thần sắc kinh ngạc, tức giận nói:

- Xem như vận khí của ngươi tốt, hôm nay bổn tọa sẽ thả cho ngươi một con đường sống.

Ninh Tiểu Xuyên nắm chắc có thể đánh bại Nguyệt Cầm điện chủ, thế nhưng hắn lại không nắm chắc có thể giết chết Nguyệt Cầm điện chủ, cho nên liền lập tức quay người rời đi, dự định sẽ tìm cơ hội khác để giết Nguyệt Cầm điện chủ.

Theo lý thuyết, nếu như hắn rời đi, Nguyệt Cầm điện chủ sẽ không ra tay, dù sao thì bà ta cũng không phải đối thủ của Ninh Tiểu Xuyên.

Thế nhưng, Ninh Tiểu Xuyên lại không biết rằng Nhiếp Lan Tâm đã nói với Nguyệt Cầm điện chủ là hắn bị “Cụ Tượng Thần Thông” cắn trả.

Cho nên, Nguyệt Cầm điện chủ mới hạ quyết tâm giết chết Xuyên công tử, bà ta lạnh lùng nói:

- Xuyên công tử, ngươi còn muốn đi? Hôm nay chính là tử kỳ của ngươi!

Ninh Tiểu Xuyên có chút kinh ngạc, đột nhiên dừng bước, nói:

- Lão yêu bà, ngươi tự tin là mình có thể giết được ta?

Nếu như Nguyệt Cầm điện chủ đã thật sự muốn đánh, vậy thì Ninh Tiểu Xuyên tất nhiên sẽ phụng bồi đến cùng, trong lòng cũng không còn sợ hãi nữa.

Trong mắt Nguyệt Cầm điện chủ, Ninh Tiểu Xuyên đã trọng thương, bây giờ chính là cơ hội tốt nhất để giết hắn, bà ta tất nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này.

Bà phất tay một cái, lòng bàn tay ngưng tụ ra một mảnh nguyên khí bạch sắc, tạo thành một vòng xoáy, từ trong lòng bàn tay lan đến tầng mây, khuấy động cho không gian thiên địa Huyền Khí đều hỗn loạn.

Nguyệt Cầm điện chủ tu luyện thành “Thiên Tượng Thần Thể”, có thể khống chế lực lượng “Phong”, mỗi cái giơ tay nhấc chân, đều có thể tạo nên mưa to gió lớn.

Ninh Tiểu Xuyên điều động lực lượng Ma kiếm, ở trong cơ thể hình thành một cái vòng xoáy thôn phệ, đối kích một chưởng với Nguyệt Cầm điện chủ.

- Xuyên công tử, Phệ Huyết Ma Công mà ngươi tu luyện còn chưa đủ cường đại, căn bản không thể phá vỡ “Cửu Khúc Qua Phong Kình” của ta.

Trên mặt Nguyệt Cầm điện chủ chợt lộ ra nụ cười lạnh, toàn lực điều động nguyên khí Võ Đạo trong cơ thể, vận chuyển vòng xoáy vào lòng bàn tay.

Phong bạo càng lúc càng mãnh liệt, chống lại lực thôn phệ từ trong lòng bàn tay Ninh Tiểu Xuyên phát ra.

Đúng lúc này, một đạo kiếm quang lóe lên.

Phốc…

Một mũi kiếm từ trong ngực Nguyệt Cầm điện chủ đâm ra.

Trên mũi kiếm không ngừng nhỏ xuống huyết châu.

Nguyên khí trong cơ thể Nguyệt Cầm điện chủ đột nhiên đình trệ, nhìn chằm chằm mũi kiếm đâm thủng thân thể, sau đó xoay người nhìn về phía sau, trợn mắt nhìn Nhiếp Lan Tâm, ánh mắt tràn đầy kinh ngạc.

Ninh Tiểu Xuyên đặt tay lên bàn tay của Nguyệt Cầm điện chủ, Ma kiếm tự động vận chuyển, phát ra một luồng lực hút, điên cuồng hấp thu huyết dịch trong cơ thể Nguyệt Cầm điện chủ.

Trong mắt Ninh Tiểu Xuyên cũng tràn ngập thần sắc kinh ngạc, hắn căn bản không ngờ rằng Nhiếp Lan Tâm lại ra tay giết chết Nguyệt Cầm điện chủ.

Phốc…

Ánh mắt của Nhiếp Lan Tâm rất lạnh nhạt, rút chiến kiếm ra khỏi cơ thể Nguyệt Cầm điện chủ, máu tươi từ trong lỗ máu không ngừng bắn ra.

Nguyệt Cầm điện chủ thống khổ gào thét một trận, sau đó liền bị Ma kiếm hoàn toàn thôn phệ, huyết dịch trong cơ thể đều bị Ma kiếm hấp thu vào trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên.

Dù sao Ninh Tiểu Xuyên cũng chỉ mới đạt tới cảnh giới Địa Tôn cảnh tầng thứ hai, cho nên hấp thu một thân huyết khí của Võ giả Địa Tôn cảnh tầng thứ tư, vẫn cảm thấy rất miễn cưỡng. Huyết khí trong huyết mạch trướng lên, mỗi một lỗ chân lông đều có từng tia huyết khí lưu động.

Còn may là Ninh Tiểu Xuyên đã luyện thành "Thiên Địa Huyền Khí" tầng thứ tám, tốc độ luyện hóa huyết khí đạt tới 128 lần, bắt đầu điên cuồng luyện hóa huyết khí trong cơ thể.

Nhiếp Lan Tâm thu hồi chiến kiếm, liền đi tới trước mặt thi thể của Nguyệt Cầm điện chủ, lấy túi Càn Khôn của Nguyệt Cầm điện chủ xuống, tìm trong túi hơn nửa ngày mới tìm thấy một viên đan dược màu xanh.

Viên đan dược này chỉ lớn bằng đầu ngón tay cái, phát ra ánh sáng lấp lánh, tựa như ngọc châu màu xanh, tản mát ra ánh huỳnh quang nhàn nhạt.

Đây là một viên cao cấp đan quý hiếm, tên là “Địa Võ đan”.

Viên đan này chính là do Nguyệt Cầm điện chủ gom góp rất nhiều Huyền dược hiếm có, sau đó mời một vị Dưỡng Tâm Sư cao cấp luyện chế mà thành, đặc biệt dùng để trùng kích Địa Tôn cảnh tầng thứ năm.

Chẳng qua, bà ta còn chưa kịp trùng kích cảnh giới, thì đã chết dưới kiếm của Nhiếp Lan Tâm, biến thành vong hồn.

Ninh Tiểu Xuyên tạm thời niêm phong huyết khí trong Tâm Cung, nhìn Nhiếp Lan Tâm chằm chằm, nói:

- Chỉ vì một viên Địa Võ đan mà ngươi giết chết sư thúc của mình?

Không biết tại sao, mặc dù Nhiếp Lan Tâm đã giúp hắn diệt trừ đại địch, thế nhưng Ninh Tiểu Xuyên lại không cao hứng chút nào.

Nhiếp Lan Tâm thu hồi Địa Võ đan, trong mắt không hề có chút biến hóa nào, thản nhiên nói:

- Chẳng phải ta đang giúp ngươi diệt trừ địch nhân sao? Nếu bà ta không chết, thân phận của ngươi sẽ bại lộ.

- Chuyện của ta không cần ngươi quan tâm.

Ninh Tiểu Xuyên liếc nhìn nàng thật sâu, hung hăng phất tay áo, thi triển thân pháp Thần Thông, thân hình khẽ động, lập tức hóa thành một đạo lưu quang bảy màu, biến mất trong rừng.

Nhiếp Lan Tâm đứng yên tại chỗ, dáng vẻ yểu điệu tuyệt lệ, gương mặt thanh tú thánh khiết. Đôi mắt xinh đẹp nhìn bóng lưng Ninh Tiểu Xuyên rời đi, hàng lông mi thon dài khẽ nháy động hai cái, đầu ngón tay bốc lên một đoàn hỏa diễm, đốt cháy túi Càn Khôn thành tro bụi.

Sau đó, nàng liền mang theo thi cốt của Nguyệt Cầm điện chủ rời đi, trong không khí chỉ còn sót lại một mùi hương u lan nhàn nhạt.

Ninh Tiểu Xuyên lại một lần nữa xác định Nhiếp Lan Tâm là một nữ nhân cực kỳ nguy hiểm, vẻ ngoài lạnh như băng, nội tâm sắc bén như đao, thoạt nhìn giống như tiên tử băng thanh ngọc khiết, thế nhưng tâm tư thực sự của nàng, lại khiến người khác không thể nhìn thấu.

Từ trước tới nay, Ninh Tiểu Xuyên chưa bao giờ hối hận chuyện mình từng làm, thế nhưng, bây giờ hắn thật sự đã hối hận, lẽ ra lúc đầu không nên có bất kỳ liên hệ gì với nữ nhân này.

Nếu như hắn không phát sinh quan hệ với Nhiếp Lan Tâm, có lẽ đã có thể thản nhiên diệt trừ nàng, chấm dứt hậu hoạn. Thế nhưng bây giờ, nếu bắt hắn giết chết Nhiếp Lan Tâm, cho dù trong lòng có suy nghĩ này, thì hắn cũng không hạ thủ được.

Tính cách của hắn, vốn không thích hợp trở thành truyền nhân Diệt Thế Đạo, thế nhưng, vận mệnh lại trêu đùa hắn, khiến hắn đi lên một con đường không thể quay đầu, phải đối địch với toàn bộ thế giới.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv