An Lôi Đặc cũng hiểu rõ tính tình của Nhạc Trọng cho nên đi thẳng vào vấn đề chính:
- Nhạc Trọng thủ lĩnh, ta hy vọng có thể chuộc lại năm trăm tên Thẩm Phán, Tài Quyết giả trong tay ngươi. Ta sẽ bỏ ra ba ngàn khẩu súng trường, năm mươi vạn hộp đạn để chuộc lại bọn họ.
Nhạc Trọng chơi công phu sư tử ngoạm:
- Ta muốn có hai chiếc Lôi Đình chiến đấu phi cơ, hai chiến địa mũ giáp bản đầy đủ, một vạn tấn dầu. Chỉ cần đáp ứng được thì ta lập tức thả người.
Lôi Đình chiến đấu phi cơ với Chiến địa mũ giáp đều là hàng tốt. Chiến địa mũ giáp kia có thể phòng đạn, nhìn đêm, hướng dẫn, phân tích quan sát chiến địa, khá nhiều công năng khác.
Thiên Đường thần quốc quân đoàn sở dĩ buổi tối có thể chiến đấu, với nhận được chiến tích như thế cũng là nhờ có công lao của chiến địa mũ giáp này.
An Đặc Lôi bị dọa cho sợ, cười khổ nói:
- Nhạc Trọng thủ lĩnh, Lôi Đình chiến cơ là máy bay chiến đấu mà chúng ta mới nghiên cứu ra. Ở bên Thần quốc chúng ta cũng chỉ mới có năm chiếc mà thôi, cho nên không thể cho ngươi. Mà chiến địa mũ giáp nhiều công năng kia cũng chỉ có thể làm ở Châu Âu, cho dù có muốn cho ngài cũng không thể nào vận chuyển tới đây được.
Nhạc Trọng chớp chớp mắt rồi nói:
- Được rồi! Thế thì để cho đám Thiên Đường thần quốc ở Hoa Hạ đầu hàng ta, toàn bộ vũ khí đạn dược cũng giao hết ra đây thì ta sẽ trả người cho ngươi.
Thiên Đường thần quốc trong Hoa Hạ có khá nhiều thế lực, bọn hắn có nhiều cánh quân còn đang hoạt động ở đây. Đương nhiên là đám lực lượng vũ trang của Thiên Đường thần quốc có thực sự tụ hợp lại thì cũng không phải là đối thủ của Nhạc Trọng, nhưng nếu bọn hắn cố tình gây rối thì cũng khá là phiền toái. Cho nên nếu Nhạc Trọng có thể hợp nhất được thế lực Thiên Đường thần quốc ở trong quốc nội, hắn có thể xứng đáng với danh hiệu thế lực bậc nhất Hoa Hạ rồi.
An Đặc Lôi chỉ có thể cười khổ:
- Thật xin lỗi, điều kiện này ta cũng không thể nào đồng ý với ngài được.
Thiên Đường thần quốc ở Hoa Hạ quốc thực lực cũng không kém, tổng cộng chín quân đoàn có hai vạn bảy người. An Đặc Lôi cũng không thể nào tự nhiên mang chín quân đoàn này tặng không cho Nhạc Trọng được. Hai vạn bảy người này, đại bộ phận chỉ là người thường, chứ chưa có chuyển chức thành binh sĩ. Nhưng bọn họ trải qua huấn luyện quân sự nghiêm khắc, sức chiến đấu chỉ yếu hơn binh lính trước mạt thế một chút mà thôi. Đây chính là một cỗ lực lượng không nhỏ, Thiên Đường thần quốc sẽ không thể nào dễ dàng như thế mà buông tay cho được.
Trên mặt Nhạc Trọng không chút cảm tình:
- Thế ngươi tới làm gì?
Ân Đặc Lôi trầm tư rồi nói:
- Ta có thể dùng toàn bộ nhà máy chế tạo vũ khí ở bên Mông Cổ để đổi lấy 500 tên chiến sĩ kia.
Nhạc Trọng quay qua nhìn:
- Nhà máy chế tạo sao?
- Đúng thế! Ở Mông Cỏ có nhà máy chế tạo vũ khí, trong đó có ít nhất hai mươi nhà có thể sản xuất đạn dược, còn hơn mười lăm nhà thì có thể làm được đạn pháo, các loại linh kiện xe bọc thép loại nhỏ, lắp ráp nhanh gọn.
Nhạc Trọng thừa cơ thêm vào điều kiện:
- Thêm 5000 cây súng, 100 vạn viên đạn, ta biết các ngươi có thể lấy ra được. Mà những nhà máy chế tạo vũ khí kia thì công binh là do các ngươi cung cấp chứ đừng cò kè mặc cả với ta.
Ân Đặc Lôi cắn răng nói:
- Được!
Bộ đội ở Mông Cổ đã bị Nhạc Trọng đánh bại, tuy Thiên Đường thần quốc vẫn có thể khống chế được một số nhà máy ở đó để chế tạo vũ khí, nhưng không thể ép được bên Mông Cổ đánh trả lại. Cho nên bọn họ tạm thời muốn rút lui, đem toàn bộ trang bị thanh không đưa cho Nhạc Trọng còn hơn là so với ném cho đống thế lực phản kháng của bên Mông Cổ kia.
Ân Đặc Lôi sau khi hoàn thành nhiệm vụ thì cũng có chút thả lỏng:
- Nhạc Trọng thủ lĩnh, thần quốc cảm thấy rất là hứng thú với kỹ thuật súng laser mà các binh lính của ngài đang nắm giữ. Chúng ta nguyện ý dùng cách chế tạo Lôi Đình chiến cơ cùng với chiến trường địa đầu khôi để trao đổi. Đây là chuyện có lợi mười phần với cả hai nước chúng ta, hy vọng ngài có thể đáp ứng được.
Nhạc Trọng trực tiếp cự tuyệt:
- Không được!
Nhạc Trọng với Thiên Đường thần quốc trên phương diện khoa học kỹ thuật, cùng trụ cột công nghiệp căn bản là không cùng một cấp bậc. Cho dù có nắm được Lôi Đình chiến cơ, rồi địa đầu khôi, nhưng muốn chế tạo ra chúng, thì trong hai năm hẳn là không được ích gì. Dù sao thì chế tạo máy bay chiến đấu cũng cần có liên quan tới nhiều công trình công nghiệp. Mà không có công nghiệp trụ cột tương ứng thì có cho bản vẽ thì cũng không thể nào mà chế tạo được.
Thương lương đã xong, đôi bên bắt đầu thực hiện ước định.
Tất cả tài nguyên quân sự đều được Thiên Đường thần quốc vân chuyển từ trong thảo nguyên, đưa tới tận tay Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng tiếp nhận đầy đủ tư trang, 5000 khẩu sung trường, 100 vạn viên đạn, thì mới đem đám 500 chiến sĩ người Aryan trả lại cho Thiên Đường thần quốc.
Phải bỏ ra nhiều tháng thời gian thì Nhạc Trọng mới có thể di chuyển được đám lương thực kia đi các nơi, hắn phái ra quân đội cũng phải tiêu diệt được tới hơn tám mươi vạn tang thi trong tháng này.
Càng về gần thủ đô thì lượng tang thi lại càng thêm nhiều hơn, chỉ trong một huyện thành bé nhỏ mà số lượng đã vượt lên hơn mười vạn con, cho nên muốn đột phá một thị trấn cũng cần tiêu hao lượng đạn dược rất lớn. Chẳng qua Nhạc Trọng cũng đã gây dựng lại được không ít nhà xưởng chế tạo vũ khí, lại thêm đại bộ phận Đồng Minh hội nhân viên tham gia việc sản xuất. Cho nên mỗi ngày có đại lượng súng ống đạn dược được sản xuất ra, căn bản cũng gánh được tiêu hao, giúp cho quân đội của hắn có thể chiến đấu không ngừng,
Sau khi nhận được đại lượng súng ống từ các nhà máy ở Mông Cổ, sức sản xuất trên thảo nguyên của Nhạc Trọng tăng lên tới một phần ba. Mỗi một ngày đều có số lượng súng ống đạn dược được sản xuất ra cung cấp cho tiền tuyến. Cũng khiến cho Nhạc Trọng không ngừng tiến công lên, là vì còn có một lượng đạn dược còn đang tồn đọng lại.
Tần Dương huyện là một huyện thành ở phụ cận thủ đô, một đoàn xe hướng về vùng ngoại biên thị trấn chạy tới. Bởi vệ tinh căn cứ kia ở ngay trong lòng đất vùng trụ sở ngoại ô của Tần Dương huyện kia.
Nhạc Trọng ngồi trong một cỗ xe Hummer cải trang, đưa mắt nhìn về phía phong cảnh bên ngoài, hắn tự mình tới để đạt được quyền khống chế cho toàn bộ căn cứ vệ tinh kia,
Vệ tinh căn cứ này ở trong lòng Nhạc Trọng so với tên lửa đạn đạo thử nghiệm kia cũng quan trọng không kém. Ở trong căn cứ thử nghiệm tên lửa đạn đạo thì tên lửa hạt nhân cũng mới có thể phát huy ra được tác dụng uy hiếp của nó. Mà vệ tinh căn cứ kia thì khác, một khi chiếm được nó thì về phương diện thông tin, điều tra Nhạc Trọng sẽ có một bước tiến cao hơn.
- Chính là nơi này!
Trình Tử Minh dẫn theo Nhạc Trọng tới một ngọn núi hoang, ở phía ngọn núi nhỏ kia có một cánh cổng sắt cực lớn.