Tự nhiên mà quân tinh nhuệ của đệ tam lữ do Hốt Ngạch Nhiễm thống suất đã bị Thiên Đường thần quốc giết chết hơn sáu trăm người.
Phải biết rằng đệ tam lữ cũng chỉ có ba ngàn người, mà hơn sau trăm người kia đi theo Hốt Ngạch Nhiễm nam chinh bắc chiến mà lập nên bao nhiêu chiến công hiển hách rồi.
Hơn sáu trăm tên lão binh kinh nghiệm chiến đấu phong phú lại chết trong trận này, thực là khiến cho đệ tam lữ bị đại thương nguyên khí. Trừ đệ tam lữ ra thì còn có hơn hai mươi tên tiến hóa giả của Nhạc quân chết trong tay hai đại sứ đồ. Nếu không phải là lân này bắt được tù binh của Thiên Đường thần quốc thì, lần này có thể nói là Nhạc Trọng bị tổn thất thảm trọng.
Hơn nữa có một điểm then chốt nữa chính là, mất đi Trương Kiếm Tinh, cái tên này chính là trụ cột của Đồng Minh hội, nay cây cột này đã bị phá hủy, giờ Đồng Minh hội chỉ còn lại bốn ngàn bộ đội. Mà bốn ngàn bộ đội đó cũng là tiền vốn của Đồng Minh hội, nếu như không có một người cao minh chỉ huy, thì bọn họ căn bản chỉ là một đám ô hợp mà thôi.
Nghỉ ngơi và hồi phục sau một ngày đêm, Nhạc Trọng lần nữa tổ chức nhân thủ, đem thi thể đám biến dị thú ở trên mặt đất mang về hậu phương, đồng thời mang theo di thể của những chiến sĩ chết trận trở về. Về phần thi thể của địch nhân thì coi như là chất dinh dưỡng cung cấp cho mẫu thụ đi thôi. Nhạc Trọng chỉ tôn trọng nhưng chiến sĩ chết vì mình, còn về địch nhân thì hắn chưa bao giờ có một tia thương hại nào.
Hơn nữa Nhạc Trọng còn đưa quân về phương hướng Đồng Minh hội. Tuy hắn lúc trước còn có tâm tư cùng Đồng Minh hội hợp tác, nhưng qua một lần này thì Đồng Minh hội đã không còn bất kỳ lực lượng gì để có thể đối chọi cùng với quân đội của hắn. Hắn cũng không muốn giữ lại cái tai họa ngầm thêm nữa.
Tô Tinh Hà nhìn Nhạc Trọng ra lệnh ngừng tấn công vào Lương Khố mà cho quân chuyển hướng qua phía Đồng Minh hội mà lòng trầm xuống:
- Hắn rốt cuộc cũng sẽ động thủ với Đồng Minh hội sao? Hiện giờ Đồng Minh hội quả là không còn chút lực lượng nào có thể chống lại hắn được nữa.
Với thân phận cao tầng của Đồng Minh hội thì Tô Tinh Hà hiểu, lần này mất đi một vị đại tướng là Trương Kiếm Tinh, thì trong Đồng Minh hội đã không còn có mấy người có thể làm tướng được nữa rồi. Mà bốn ngàn bộ đội kia cũng chỉ là nhờ có quan hệ thì mới được làm quan quân, cho bọn họ đi thanh tiễu tang thi ở trấn nhỏ thì còn có thể được, chứ muốn đấu với một vạn quân tinh nhuệ của Nhạc Trọng thì cũng không khác gì là lấy trứng chọi đá rồi.
Trong mắt Tô Tinh Hà hiện lên quang mang, cuối cùng cũng quyết định:
- Đúng, đây chính là cơ hội của ta. Nhạc Trọng mà chiếm được Đồng Minh hội thì phương bắc hầu như không còn thế lực nào có thể ngăn hắn tiếp tục mở rộng. Tương lai có thể thống nhất toàn quốc cũng không phải là chuyện khó khăn gì, nếu như giờ ta hàng phục hắn, sau này hẳn sẽ là một trong những người có công lớn trong công cuộc khai quốc.
Với thực lực của Tô Tinh Hà thì hắn có thể tụ lại mấy trăm người, kiếm một mảnh thổ địa mà làm thổ bá vương là chuyện nhỏ, nhưng chỉ làm một con ếch ngồi dưới một vòm trời bé xíu thì hắn tuyệt không cam tâm. Mà Tô Tinh Hà cũng hiểu, hiện giờ hắn có thể làm một tên thổ bá vương ở một nơi nào đó, nhưng sau này toàn quốc thống nhất thì hắn cũng không có cách nào tiếp tục làm thổ bá vương của hắn nữa. Cho dù có là tiến hóa giả đỉnh phong, nhưng đối với một quốc gia thì cho dù là đỉnh phong tiến hóa giả thì hắn cũng chẳng là cái gì.
Học được một thân hảo võ nghệ, lại xuất thân từ đế vương gia, Tô Tinh Hà trước mạt thế là một tên trưởng phồng, hắn hiểu được sự tuyệt vời của quyền lực và uy phong khi làm quan. Hắn muốn làm quan, làm đại quan, cho nên hắn quyết tâm đầu nhập vào dưới trướng Nhạc Trọng.
Tô Tinh Hà bị một gã chiến sĩ đưa đến trước mặt Nhạc Trọng, hắn cung kính nói:
- Thủ lĩnh đại nhân, ta là Tô Tinh Hà, hy vọng có thể hiệu lực cho đại nhân.
Nhạc Trọng nhìn Tô Tinh Hà ở trước mặt hắn, trong mắt hiện lên dị quang:
- Ngươi là Tô Tinh Hà một trong năm cự đầu của Đồng Minh hội sao?
Nhạc Trọng cũng không nghĩ tới sẽ có chuyện một trong năm cự đầu của Đồng Minh hội sẽ chạy tới trước mặt hắn, muốn hiệu lực vì hắn.
- Đúng thế!
Tô Tinh Hà mỉm cười, sau đó hướng về Nhạc Trọng ra lá bài chưa lật của mình:
- Ta có thể đem toàn bộ Đồng Minh hội hiến cho ngài.
- Đồng Minh thủ lĩnh tuy là Tây Môn Thiên Hùng, thế nhưng cây trụ cột chân chính là Trương Kiếm Tinh. Hắn ta đã chết, cho nên Đồng Minh hội tuy còn tồn tại, nhưng cũng không được coi là đối thủ của thủ lĩnh. Nhưng trong Đồng Minh hội cũng có không ít cao thủ, nếu như thủ lĩnh cường công hẳn là có thể thắng Đồng Minh hội nhưng hẳn là sẽ có chút thương vong.
- Hơn nữa, động binh đao hẳn sẽ gây nguy hiểm cho người dân. Nếu ngài cường công Đồng Minh hội thì sợ rằng không thể nào chiếu cố cho đám người dân bình thường, hiện giờ ở thế giới này thì nhân khẩu quý giá vô cùng, cho nên hẳn là thủ lĩnh sẽ không muốn thấy có nhiều thương vong như vậy chứ? Chỉ cần ngài đem nhiệm vụ chiêu hàng Đồng Minh hội giao cho ta, ta nhất định sẽ đưa toàn thể Đồng Minh hội hoàn chỉnh giao cho ngài.
Ánh mắt Tô Tinh Hà nhìn về phía Nhạc Trọng đầy vẻ tự tin.
Nhạc Trọng cũng không thể không thừa nhận, Tô Tinh Hà nói có đạo lý, hắn mỉm cười nói:
- Được! Ngươi muốn thế nào?
Tô Tinh Hà tiếp tục:
- Ta biết hiện nay đại nhân dùng quân hàm biên chế trong quân đội, cho nên ta hy vọng có thể trở thành một trung giáo đội trưởng, vì đại nhân chinh chiến tứ phương. Ngoài ra nếu muốn chiêu hàng Thiện Vệ Hoa thì cũng cần một quân hàm thiếu ta nữa. Bọn ta đều là đỉnh phong tiến hóa giả, hẳn sẽ trở thành lợi kiếm trong tay thủ lĩnh đại nhân.
Nhạc Trọng nhìn tên Tô Tinh Hà đang dã tâm bừng bừng kia mà cười:
- Được! Ta đồng ý, chỉ cần ngươi có thể mang cả Đồng Minh hội hoàn chỉnh cho ta, ngươi muốn gì ta cũng có thể cho ngươi.
Một trung giáo quân hàm, một thiếu ta quân hàm, có thể đổi lấy sự sống sót của hơn mười vạn người Đồng Minh hội và hai tên đỉnh phong tiến hóa giả, tất cả lại đều hiệu lực cho hắn, thực là có lời vô cùng rồi.
Tô Tinh Hà trả lời:
- Tạ ơn thủ lĩnh đại nhân! Ta còn cần thủ lĩnh cho thêm chút thời gian, và phối hợp với ta để hành động! Cần phải uy hiếp tiến quân với Đồng Minh hội, chỉ cần giữ cho bọn họ bị áp lực thì ta mới hành động được.
- Được!
Quân đội của Nhạc Trọng vẫn luôn hướng về phía Đồng Minh hội mà tiến lên, khiến cho bọn họ bị rơi vào khủng hoảng. Kẻ có chút đầu óc thì cũng biết, mất đi một vị đại tướng như Trương Kiếm Tinh thì bộ đội chủ lực của Đồng Minh hội cũng không phải là đối thủ của Nhạc quân rồi.
- Nhạc Trọng đánh tới đây rồi, hiện tại nên làm gì đây?
Trong quân doanh của Đồng Minh hội, Thiện Vệ Hoa đưa vấn đề này ra hỏi.