Thần Ma Hệ Thống

Chương 836: Liệt hỏa đốt doanh! (1)




Vô số ngọn lửa bốc cao trong doanh trại Mãn Châu quốc, vô số chiến sĩ biến thành hỏa nhân gào thét trong ngọn lửa. Thật nhiều chiến sĩ từ trong doanh trướng trốn ra ngoài, tán loạn khắp chung quanh.
Chiến sĩ Mãn Châu nghe được thanh âm tiếng kêu to của Nhạc Trọng, lại nhìn thấy lều trại màu vàng chìm trong ngọn lửa ngập trời, mỗi người đều lâm vào trong khủng hoảng, không biết nên làm gì mới phải, thật nhiều chiến sĩ hướng bốn phương tám hướng bỏ chạy.
- Động thủ!
Bạch Tiểu Thắng nghe được thanh âm tiếng quát lớn của Nhạc Trọng bên trong quân doanh, trong mắt thoáng hiện hàn quang, suất lĩnh đội ngũ hướng người Mãn Châu phát động tiến công.
Các chiến sĩ lập tức lấy ra súng ống hướng chiến sĩ Mãn Châu bóp cò.
Phanh! Phanh!
Nương theo sau từng tiếng súng vang, thật nhiều lính gác đều bị trực tiếp bạo đầu.
Thân hình Bạch Tiểu Thắng nhanh như điện vọt vào nơi đóng quân, ánh đao trong tay liên tiếp lóe lên, dễ dàng chặt đứt lưới sắt bao bên ngoài, sau đó lĩnh quân xông vào trận địa Mãn Châu quốc.
Lúc này khắp quân doanh đều là ngọn lửa, các chiến sĩ Mãn Châu lâm vào trong hỗn loạn, lập tức bị Bạch Tiểu Thắng thống lĩnh đội ngũ giết đến hỏng mất.
Huyền Chân mang theo một đạo thanh sắc khí mang từ trong trướng bồng màu vàng nhảy ra lớn tiếng quát:
- Trẫm ở trong này! Trẫm không có chết!
Từ dưới mặt đất đột nhiên khởi động, một đạo cột đất thật lớn trồi lên cao, vươn tới hơn mười thước trên đỉnh chợt mở ra, lộ ra Ngao Đấu cùng Bảo Nhĩ Thái bên trong.
Ngao Đấu lớn tiếng gầm rú:
- Chúng ta không có việc gì! Mọi người nghe lệnh đừng bối rối, tổ chức chống cự ngay tại chỗ!
Tiếng gầm giận dữ của Huyền Chân cùng Ngao Đấu vang khắp quân doanh, nhưng lúc này nơi nơi đều là lều trại bị Nhạc Trọng đốt cháy, toàn bộ chiến sĩ Mãn Châu đã lâm vào hỗn loạn, không còn mấy người bảo trì được bình tĩnh.
Oanh! Oanh!
Ma viêm của Nhạc Trọng oanh trúng kho đạn dẫn phát tiếng nổ kinh thiên động địa, ngọn lửa bốc cao tận trời.
Huyền Chân nhìn thấy kho đạn bị kíp nổ sắc mặt đại biến phát ra tiếng gầm rú tê tâm liệt phế:
- Tên súc sinh chết tiệt! Tên súc sinh đáng chết! Nhạc Trọng, ta nhất định phải đem ngươi bầm thây vạn đoạn! Ta nhất định phải đem ngươi bầm thây vạn đoạn!
Kho đạn dược chính là bảo bối của Huyền Chân, công nghiệp quân sự của Mãn Châu vô cùng lạc hậu, chỉ có thể miễn cưỡng làm đạn tái chế. Về phần đạn pháo hoàn toàn là dựa vào di sản trước cuối thời, bên trong kho đạn chứa đựng 70% số lượng đạn dược của hắn, hiện tại bị Nhạc Trọng phá hủy, pháo tự hành trong tay hắn sẽ biến thành một đống sắt vụn.
Huyền Chân gầm to giận dữ, cùng Ngao Đấu, Bảo Nhĩ Thái hướng chỗ Nhạc Trọng truy tới.
Nhiều cao thủ Bạch Giáp quân nhanh chóng hội tụ quanh ba người hình thành một đội ngũ đáng sợ.
Nhạc Trọng không đối mặt cùng Huyền Chân bọn hắn, lại không ngừng phóng thích kỹ năng ma viêm, đem lều trại chung quanh thiêu hủy, gặp chiến sĩ Mãn Châu liền giết, cả quân doanh Mãn Châu bị hắn dẫn đốt, toàn bộ nơi đóng quân biến thành một biển lửa.
Một gã Bạch Giáp quân đang lao nhanh, đột nhiên từ một góc âm u bổ ra một đạo quang mang huyền ảo đâm thẳng vào trái tim của hắn.
Tên chiến sĩ không kịp kêu một tiếng đã bị xỏ xuyên trái tim, không chút âm thanh ngã trên mặt đất.
Thiên Cung Anh liếc mắt nhìn tên chiến sĩ yên lặng tiềm nhập vào bóng tối tìm kiếm con mồi khác. Nàng thích nhất là ám sát cường hóa giả cấp cao cùng nhân viên cao tầng Mãn Châu quốc. Mỗi khi giết được một người đều làm nội tâm nàng sản sinh cảm giác thành tựu.
Huyền Chân bọn hắn theo đuổi Nhạc Trọng không bỏ, tuy rằng giận tới cực điểm nhưng vẫn không cách nào đuổi kịp tốc độ nhanh như quỷ mị của Nhạc Trọng.
Ngao Đấu hiến kế cho Huyền Chân:
- Bệ hạ! Chúng ta như vậy không được, tiếp tục đuổi hắn chỉ bị hắn nắm mũi dẫn đi. Nô tài nghĩ hiện tại chúng ta nên ổn định trận tuyến, tập hợp binh lực tiêu diệt những kẻ xâm nhập kia!
Huyền Chân cũng thanh tỉnh lại, cắn răng hung tợn nói:
- Được!
Vừa khôi phục lại Huyền Chân nhanh chóng tập hợp bộ đội, các chiến sĩ đều là tinh nhuệ, mặc dù có người bị Bạch Tiểu Thắng dẫn quân giết chết hoặc bỏ chạy tứ tán nhưng cũng có bộ phận chiến sĩ nhanh chóng tập hợp cùng trưởng quan hình thành tiểu đoàn thể chống cự xâm nhập. Dưới mệnh lệnh của Huyền Chân, bọn họ tập kết thành một đội ngũ khá lớn.
Tinh nhuệ Mãn Châu vừa tập hợp, nhóm người Bạch Tiểu Thắng đã không còn cơ hội nào.
- Triệt!
Bạch Tiểu Thắng quan sát tình thế một thoáng nhanh chóng truyền mệnh lệnh rút lui. Nếu tiến công hắn nắm chắc giết thêm được năm trăm tiến hóa giả nhưng bộ đội của hắn cũng phải trả giá thật thảm thống, vì vậy hắn lựa chọn thối lui.
Theo mệnh lệnh của hắn, mọi người nhanh chóng rút về. Bọn họ đều là bộ đội đặc chủng tinh nhuệ nhất, đánh bất ngờ cùng ám sát, phá hư mới là lĩnh vực họ am hiểu nhất, tấn công một đội ngũ đã có phòng bị là chuyện không nên làm.
Bộ đội Mãn Châu vừa tập kết liền phòng thủ kho lương, nếu kho lương bị hủy hi vọng của bọn hắn cũng bị hủy diệt, thậm chí muốn rút quân cũng không làm được.
Bộ đội Mãn Châu vây kín kho lương, nơi nơi đều là chiến sĩ Bạch Giáp quân, ba cường giả Huyền Chân, Ngao Đấu cùng Bảo Nhĩ Thái đều đóng quân ngay kho lương phòng ngừa Nhạc Trọng tấn công lương khố.
- Nghĩ làm như vậy ta không còn cách nào sao?
Nhạc Trọng nhìn bộ đội Mãn Châu bao vây kho lương chặt chẽ, hắn lạnh lùng nở nụ cười, lấy ra thư kích pháo nhắm một chiến sĩ Bạch Giáp quân bóp cò.
Một đạo quang mang hiện lên, tên chiến sĩ lập tức bị oanh thành bốn năm mảnh văng khắp mặt đất.
Nhìn thấy một màn kinh khủng kia, toàn bộ chiến sĩ Mãn Châu bị dọa đến núp sau công sự che chắn không dám ló đầu ra.
Nhạc Trọng tâm niệm vừa động, một con Thanh Giao chi linh nhị giai dài mấy chục thước xuất hiện. Nó mở mồm to như chậu máu hướng chỗ binh lính Mãn Châu phun ra từng đoàn khói độc.
- Ah! Cứu mạng!
- Cứu cứu tôi!
- Tôi không muốn chết!
- Cứu mạng!
- …
Khói độc của Thanh Giao chi linh có tác dụng ăn mòn thậm chí cả hỏa tiễn cũng có thể biến thành bãi nước thép, khói độc lan tràn khắp mặt đất, thật nhiều chiến sĩ Mãn Châu tán loạn. Hai mắt mù lòa, không ngừng xé nát thân thể, đem thân thể xé vỡ, phát ra thanh âm gào thét thê thảm.
Ngao Đấu nhìn chằm chằm Thanh Giao chi linh trong mắt hiện vẻ phẫn nộ lớn tiếng rít gào:
- Con súc sinh đáng chết! Lại có thể gọi về biến dị thú độc hệ nhị giai! Bạch Giáp quân tiêu diệt con quái vật kia!
Sáu gã Bạch Giáp quân có được kỹ năng cường kích thương lập tức ló đầu ra hướng con Thanh Giao chi linh bóp cò.
Sáu đạo quang mang oanh lên thân thể Thanh Giao chi linh làm nổ tung sáu động lớn, vô số lưu quang tuôn ra từ trên người của nó.
Bị đòn nghiêm trọng con Thanh Giao chi linh không nhịn được giãy dụa gào rú thống khổ. Tuy nó là thú linh thể được triệu hoán, nhưng nếu bị công kích vẫn sẽ cảm giác được đau đớn.
Thân thể con Thanh Giao chi linh vặn vẹo một lúc sau đó hóa thành nhiều điểm tinh quang biến mất tại chỗ.
Khóe môi Nhạc Trọng nhíu lại, trong mắt hiện lên hàn quang giơ điện từ pháo đan binh nhắm ngay chỗ lóe quang mang bóp cò.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv